Độc Tôn Tam Giới

Chương 953 : Việc lạ liên tục

Ngày đăng: 07:07 19/04/20


- Bất quá cái gì?



Mộc Cao Kỳ trừng mắt nhìn Vệ Khánh.



Vệ Khánh ung dung cười nói:



- Ta và Giang Trần của Đan Càn Cung các ngươi, có một chút hiểu lầm. Ta lo lắng điểm hiểu lầm ấy, sẽ làm ta lưu lại ấn tượng xấu trong nội tâm Lăng Bích Nhi sư muội. Cho nên, ta muốn ngươi liên hệ Giang sư đệ thoáng một phát, ta muốn tự nói với hắn vài câu, tiêu tan hiềm khích lúc trước.



Mộc Cao Kỳ cười ha ha:



- Vệ Khánh, ngươi thực coi ta là tiểu hài tử ba tuổi sao?



Vệ Khánh phiền muộn nói:



- Chỉ giáo cho?



Mộc Cao Kỳ cười lạnh nói:



- Vệ Khánh ngươi là người nào, người của Vạn Tượng Cương Vực đều tinh tường. Ngươi là một con độc xà, đừng giả bộ làm thành quân tử. Ngươi tìm không thấy Trần ca, là muốn thông qua ta, đưa Trần ca tới, để ngươi đối phó hắn a?



- Ta đối phó hắn làm gì?



Vẻ mặt Vệ Khánh như người vô tội.



- Hừ, đây còn phải nói sao? Lúc trước, thời điểm ở Huyễn Ba Đại Điện, ngươi còn uy hiếp Trần ca, nói ở trong Huyễn Ba Sơn không nên gặp phải ngươi. Còn muốn nói gì nữa sao? Ngươi mất thể diện ở trước mặt Bích Nhi sư tỷ, lại muốn phát tiết lên người Trần ca, ngươi cho ta không biết sao?



Vệ Khánh kêu oan nói:



- Cao Kỳ sư đệ, ngươi thực coi Vệ mỗ thành loại người lòng dạ hẹp hòi như vậy sao? Loại khí phách chi tranh ấy, ta đã sớm quên. Ta có thể lập Thiên Địa thệ ước, ta tìm Giang sư đệ, tuyệt không phải vì trả thù hắn chuyện này, nếu như nói dối, tất bị Thiên Địa Lôi kiếp đánh chết.



Lời thề này phi thường hung ác.



Bất quá Mộc Cao Kỳ vẫn không tin:



- Dù không phải chuyện này, cũng là có ý đồ khác. Nói thí dụ như đan phương Vạn Thọ Đan…



Trong nội tâm Mộc Cao Kỳ nhận định Vệ Khánh là ác nhân, tự nhiên sẽ không tin Vệ Khánh biểu diễn.
Thế nhưng mà, ngay lúc này, bên trái Vệ Khánh, đột nhiên hiện ra một đạo thân ảnh, bất ngờ lại là Đỗ Lập Hoàng.



Đỗ Lập Hoàng này, giống như Tiểu Cường đánh không chết vậy, vừa ngã xuống liền từ một địa phương khác xuất hiện.



Mặc dù là Vệ Khánh, cũng bị một màn này dọa sởn hết cả gai ốc.



Cũng may Tiêu Dao Tông ở Vạn Tượng Cương Vực dùng tà mị xưng bá, bái kiến rất nhiều sự tình quỷ dị. Mặc dù Vệ Khánh có chút sợ hãi, nhưng cuối cùng vẫn định trụ tâm thần.



Ám tiễn liên tục ra tay, lần nữa trúng mục tiêu.



Đột nhiên, trong bụi cỏ bên phải, lại truyền tới thanh âm sưu sưu sưu nhỏ vụn.



Bất ngờ lại có một đạo thân ảnh xuất hiện, không hề ngoài ý muốn, cũng là Đỗ Lập Hoàng.



Sắc mặt Đỗ Lập Hoàng này trắng bệch, phảng phất chết không cam lòng, cho người cảm giác cực kỳ âm trầm.



- Vệ Khánh, ngươi trả mạng cho ta.



Đỗ Lập Hoàng đột nhiên mở miệng, thanh âm sâu kín kia quanh quẩn ở trong rừng rậm, để cho người sởn hết cả gai ốc. Mặc dù gan lớn như Vệ Khánh, cũng hít một hơi lãnh khí.



- Rốt cuộc là ai? Có gan lăn ra đây, làm gì giả thần giả quỷ?



Vệ Khánh gào thét, hắn cũng không tin, Đỗ Lập Hoàng này rõ ràng bị mình chém giết, còn có thể phục sinh?



- Hừ hừ, Vệ Khánh, ngươi giết được thân thể ta, nhưng diệt không được linh hồn của ta. Ta chắc chắn đem chuyện ngươi giết ta, truyền cho tông môn. Vệ Khánh, ngươi chờ, chờ...



Thanh âm kia thập phần thê lương, lại có chút run rẩy, làm cho không khí thoáng cái trở nên cực kỳ quỷ dị.



Sắc mặt Vệ Khánh tái nhợt, ám tiễn tái khởi:



- Chết cho ta.



Phốc…



Thân ảnh của Đỗ Lập Hoàng hét lên rồi ngã gục, rơi vào trong bụi cỏ.