Độc Y Xấu Phi
Chương 14 : Giết người đền mạng, chuyện thiên kinh địa nghĩa
Ngày đăng: 04:27 22/04/20
Editor: Tuyết.Nhi.
Thanh âm thất kinh của Hoa Ngũ Nương khiến cho tất cả mọi người từ trong
khiếp sợ tỉnh lại, Yến vương gia tiếng tăm lừng lẫy của Thương Nguyệt
quốc lại ở trước mắt bao nhiêu người giết một nữ tử yếu đuối tay không
tấc sắt, nguyên nhân là bởi vì nàng không chịu đi theo hắn?
“Không, không phải ta...” Công Tôn Trường Khanh nhìn Hồ Cơ ngã trên mặt đất,
sắc mặt không có chút máu, khóe môi nhuộm đỏ, tay phải run nhè nhẹ.
Tại sao có thể như vậy? Hắn trước giờ không phải là người xúc động, tại sao vừa rồi lại vì sự cự tuyệt của Hồ Cơ mà không khống chế được? Đầu óc
của Công Tôn Trường Khanh có chút mơ hồ, không tin vừa rồi viên thuốc
kia là hắn nhét vào trong miệng Hồ Cơ. Lại nói, thuốc trên người hắn là
dưỡng sinh tráng dương hoàn do thái y kê, làm sao có thể là độc dược
chứ? Điều đó là không thể nào!
“Sẽ không. Nàng không chết.”
Công Tôn Trường Khanh cho là Hồ Cơ giả chết, nên nắm lấy tay nàng bắt mạch.
Không có nhịp đập. Không có tim đập. Máu tươi nơi khóe miệng Hồ Cơ đã biến
thành màu đen, rõ ràng chính là trúng độc! Như vậy Hồ Cơ không có cơ hội sống sót, sắc mặt Công Tôn Trường Khanh trắng bệch, sẽ không phải như
thế! Hắn không có giết người! Công Tôn Trường Khanh chưa từ bỏ ý định,
đưa tay dò xét dưới mũi Hồ Cơ, không có hơi thở, hơn nữa thân thể của
nàng dần dần rét lạnh, người này đã chết...
“Vương gia, cho dù Hồ Cơ không chịu theo người, không muốn cùng người quay về vương phủ,
người cũng không thể ép buộc, càng không thể giết người được. Hiện tại,
hiện tại làm sao mới tốt đây! Đây chính là mạng người quan thiên đó.”
Từ một tiếng “mạng người quan thiên” của Hoa Ngũ Nương, người bên cạnh cũng bắt đầu lên tiếng phê phán Công Tôn Trường Khanh.
Một nữ tử như hoa như ngọc cứ như vậy hương tiêu ngọc vẫn trước mặt bọn họ, khiến cho những nam tử ở bên cạnh ái mộ Hồ Cơ trừ bỏ đau lòng, càng
nhiều hơn là phẫn nộ với Công Tôn Trường Khanh. Quả thật như Hoa Ngũ
Nương nói, lòng yêu thích cái đẹp mọi người đều có, nữ tử xinh đẹp ai
chả thích, nhưng ngươi không thể bởi vì đối phương không thuận theo,
liền giết người được.
“Ngươi dám trông nom chuyện của bổn vương?”
Chẳng qua giết chết Hồ Cơ, liền bị người hình dung thành đao phủ, hiện tại
lại có người ra ngăn cản, Công Tôn Trường Khanh càng trở nên tức giận
thở hổn hển.
“Ngươi giết người dân của nước ngươi, không liên
quan đến ta, chỉ là công tử nhà ta có chuyện muốn thỉnh giáo ngươi.”
Thiếu niên không kiêu ngạo không siểm nịnh, cũng không vì Công Tôn
Trường Khanh là một Vương gia một nước thì đối với hắn khúm núm.
“Vừa rồi ngươi nói thiên hạ này đều là nhà ngươi, theo ta được biết, trừ bỏ
Thương Nguyệt quốc ra, còn có ba nước Đường Hỷ, Chu Liên, Dực Nhân. Nếu
bốn phần thiên hạ, toàn bộ thiên hạ đều là của Công Tôn gia lời này là
từ đâu mà có? Chẳng lẽ Thương Nguyệt quốc có ý tưởng nhất thống thiên
hạ, cho nên ngươi mới có thể liều lĩnh như thế? Trùng hợp, công tử nhà
ta cùng hoàng thất nước hắn có vài phần giao tình, nếu Thương Nguyệt
quốc quả thực có ý nghĩ như vậy, vậy công tử chúng ta phải viết thư cho
bằng hữu, nhắc nhở bọn họ chú ý một chút, đề phòng Thương Nguyệt quốc!”
Thiếu niên vừa mở miệng, liền đột nhiên kinh người như vậy, khiến cho những
người bên cạnh không khỏi suy đoán công tử sau lưng thiếu niên là ai,
lại bắt lấy sơ hở trong lời nói của Công Tôn Trường Khanh, chụp cho
Thương Nguyệt quốc cái mũ lớn như thế, thật sự là cao tay!
“Ngươi nói bừa cái gì!” Công Tôn Trường Khanh không nghĩ tới thiếu niên này
càn quấy như thế, thế nhưng nghĩ thông lời của hắn khơi mào bất hòa giữa các nước, thật sự là rất khốn kiếp! Nghĩ đến mình hôm nay vốn dĩ muốn
đến giải sầu, lại gặp phải chuyện như vậy, Công Tôn Trường Khanh cảm
thấy hết sức mất hứng, lập tức đẩy thiếu niên ngăn cản mình ra liền rời
khỏi.
“Công Tôn Trường Khanh, giết người của bản công tử xong, liền muốn một mạch đi như thế sao?”
Công Tôn Trường Khanh còn chưa bước đi, một thanh âm lạnh lùng truyền đến,
sau đó, một bóng dáng màu trắng dừng ở trên đài cao. Nam tử kia vừa xuất hiện, liền hấp dẫn ánh mắt mọi người, ngay cả Công Tôn Trường Khanh
chuẩn bị rời đi lúc nhìn thấy công tử áo trắng cũng ngây ngốc.