Độc Y Xấu Phi

Chương 18 : Lưu đày Mạn Bắc

Ngày đăng: 04:27 22/04/20


Editor: Tuyết.Nhi.



Công Tôn Nam gần đây có chút sứt đầu mẻ trán, từ khi Đỗ Trạch bói ra quẻ

“Thái Bạch xuất hiện, nữ chúa hưng vượng”, hàng đêm hắn đều không thể

nghỉ ngơi. Tuy rằng Đỗ Trạch già rồi có chút hồ đồ, nhưng quẻ bói của

hắn trước giờ chưa từng sai.



Lúc Công Tôn Nam vẫn còn là hoàng

tử, ngay khi Thái tử Công Tôn Bách đi Chu Liên quốc cưới Bách Lý Thái

Vi, trước khi đi, có mời Đỗ Trạch bói một quẻ, kết quả là đại hung.

Nhưng Công Tôn Bách vẫn kiên trì muốn đích thân đi cưới người trong

lòng, cuối cùng táng thân trên sông, ngay cả thi thể cũng không vớt lên

được. Sau khi Công Tôn Bách chết, chúng hoàng tử tranh đoạt đế vị, Đỗ

Trạch bói toán rằng Công Tôn Nam sẽ trở thành tân đế quân, quả nhiên hắn đột phá trùng trùng điệp điệp trở ngại, trở thành hoàng đế Thương

Nguyệt quốc.



Nay Đỗ Trạch bói ra kết quả như thế, “Nữ chúa hưng vượng”... Rốt cuộc là có ý gì?



Chẳng lẽ nói, trên đại lục sẽ xuất hiện một nữ nhân đến nhất thống tứ quốc

sao? Điều này nghe qua quả thực là hết sức hoang đường. Nữ nhân bất quá

chỉ là công cụ ấm giường cùng nối dõi tông đường mà thôi, làm sao có thể lên mặt đài, làm sao kết thúc cục diện tách rời mấy trăm năm nay?

Nhưng, quẻ bói của Đỗ Trạch chưa từng xảy ra sai sót, dù cho kết quả này thoạt nhìn hoang đường không đáng tin, nhưng Công Tôn Nam vẫn tin tám

phần.



Mấy ngày nay, có một số người lần lượt đến kinh thành, ba

nước khác tựa hồ đối với Thái Bạch xuất hiện ban ngày cảm thấy rất hứng

thú, ba nước đều có người bói toán cao siêu, chỉ sợ cũng bói ra kết quả

giống nhau, bọn họ đến đây, nhất định vì tìm kiếm nữ chúa trên quẻ. Sao

Thái Bạch vào lúc giữa trưa xuất hiện ở trên không Cẩm Thành, chẳng lẽ

biểu thị “Nữ chúa” ở trong Cẩm thành sao?



Chỉ là, nữ chúa này rốt cuộc sẽ là ai đây?



Vừa nghĩ tới sẽ có một nữ nhân như thế tồn tại, hơn nữa uy hiếp đến địa vị

của mình, đáy lòng Công Tôn Nam cảm thấy lạnh lẽo. Bên cạnh giường mình, nghe kẻ khác ngủ ngáy (ta bó tay, hông dịch được câu này). Vô luận nàng là ai, hắn nhất định phải tìm được nữ nhân này rồi giết chết nàng, đập

tan lời tiên đoán trong quẻ tượng! Giang sơn của Công Tôn Nam hắn, tuyệt đối không thể hủy ở trong tay một nữ nhân.


“Mở quan tài ra.” Quan tài tối như mực bị mở ra, Hồ Cơ một thân tuyết trắng, làn da phiếm đen, lẳng lặng nằm ở trong quan tài.



Một đám người tiến lên, bận bịu một hồi lâu, cuối cùng ngự y xoa mồ hôi

trên trán, đứng lên nói, “Quả thật là trúng độc, độc trúng phải là Tuyệt Hồn, không có thuốc nào chửa được.”



“Hừ!” Hoa Ngũ Nương hừ lạnh, cho người đóng quan tài lại, “Đại nhân, hiện tại có thể để chúng ta đem Hồ Cơ hạ táng chưa, để cho người chết xuống mồ vi an chứ?”



“Có thể, có thể...”



Ngự y chạy về hoàng cung, đem kết quả kiểm tra nói cho Công Tôn Nam, vừa

nghe là Tuyệt Hồn, hơn nữa loại độc này vào miệng lập tức tan ra, căn

bản không có khả năng giấu ở trong răng, Công Tôn Nam đã loại bỏ ý niệm

Hồ Cơ ngậm độc tự sát, nhằm hãm hại Công Tôn Trường Khanh trong đầu.



“Bệ hạ, ngài thật độc ác! Một chuyến đi này của Khanh Nhi, ba năm mới có

thể trở về, người để cho nô tì sống thế nào đây. Mạc Bắc lạnh khủng

khiếp, bao nhiêu người chết ở cái nơi ăn thịt không nhả xương kia. Khanh Nhi chưa chịu khổ bao giờ, để hắn đi tới đó, quả thực là khiến cho

Khanh Nhi mất mạng mà!”



Hiền phi khóc đến run rẩy cả người, nếu

bình thường, Công Tôn Nam nhất định sẽ trấn an, nhưng bây giờ là thời kỳ then chốt, tiếng khóc nỉ non của nữ nhân ở trong lỗ tai của Công Tôn

Nam rất om sòm.



“Người đâu, đem Hiền phi dẫn đi! Nếu còn có người vì Yến vương gia cầu tình, giết ngay tại chỗ.”



“Bệ hạ, bệ hạ thứ tội, nô tì cầu xin bệ hạ niệm tình tình cảm vợ chồng mà

cứu Khanh Nhi...” Nữ nhân vốn dĩ xinh đẹp như hoa, lúc này vì nhi tử,

hèn mọn quỳ trên mặt đất cầu xin Công Tôn Nam có thể niệm tình tình cảm

vợ chồng cùng cốt nhục thân tình, đặc xá cho Công Tôn Trường Khanh. Nàng đã quên, người trước mắt này là quân vương, so với thân tình con cái,

hắn càng để ý quyền thống trị của mình có được vững chắc hay không hơn.



“Đem Hiền phi dẫn đi! Nếu còn cầu tình, thì chém cho trẫm!” Công Tôn Nam hét lớn một tiếng, vừa định cho người kéo Hiền phi đi, một giọng nói cứng

cáp vừa không mất đi uy nghiêm truyền tới, “Thế nào, ngay cả ai gia cũng muốn giết sao?”