Đôi Bờ Vực Thẳm

Chương 65 :

Ngày đăng: 06:07 19/04/20


“Ừ, tôi vẫn rất tự tin cậu sẽ đánh bại Anson đoạt được quyền sử dụng gian phòng này.” Eva giơ nắm tay lên đấm nhẹ lên má Chu Trù, “Đi nào, tôi ngay cả vợt cũng chuẩn bị xong cho cậu rồi.”



“Làm sao cô biết tôi muốn đi đánh tennis?” Chu Trù kéo cửa tủ lạnh lấy sữa tươi ra uống thỏa thích.



“Bởi vì sáng nay ở trong phòng ăn, Joey nói cho tôi cậu muốn cùng Marin chơi tennis, hắn rất có hứng thú muốn tham dự. Nếu hắn cũng tham dự, làm sao có thể không có tôi được? Như vậy mới có thể gộp thành đánh đôi, không phải sao?”



“Được rồi, cô thắng, nhưng tôi phải gọi phục vụ đưa một phần ăn sáng lên cái đã.”



Chu Trù ngồi ở trước bàn ăn ăn sáng, ngược lại thì Eva chống đầu ngồi đối diện với cậu vẻ mặt hứng thú dạt dào.



“Sao thế, trên mặt tôi có trứng nướng sao?”



“Không phải mặt cậu, là cổ cậu.” Eva chỉ chỉ bên cổ mình.



Chu Trù bất động thanh sắc tiếp tục ăn.



“Mặc dù cậu đoạt được căn phòng này, nhưng xem ra cũng phải bỏ ra cái giá tương đối nặng nhỉ.”



“Vào lúc sáng sớm nắng trời rực rỡ như thế này, tôi đang hưởng thụ bữa sáng, có thể không đề cập tới tên kia không?”



“Được rồi, được rồi, tôi hiểu.” Eva xua xua tay.



Ăn xong bữa ăn sáng, Chu Trù cùng Eva đi tới sân tennis trên du thuyền. Tennis cũng là một trong những con đường để xã giao, cho nên người tới nơi này vừa đánh tennis vừa bàn chuyện làm ăn không ít.



Marin mặc một thân quần áo thể thao nhẹ nhàng khoan khoái, vẫy tay với Chu Trù, “Hey! Bên này!”



“Chà chà, xem vẻ hưng phấn trong mắt cậu ta là mong chờ được gặp cậu dường nào kìa, Chu Trù. Tôi cá nếu Anson thấy được nhất định sẽ rất không vui.” Eva dựa vào vai Chu Trù thì thầm, bọn họ thoạt nhìn càng thêm thân mật.



Marin có chút ngượng ngùng nghiêng đầu đi, một cái tay vắt qua vai cậu ta, “Này, cưng ơi, rất rõ ràng Eva cùng Chu Trù là muốn đánh đôi, em không gọi tôi tới thì chơi thế nào?”



Thanh âm kia tựa như chuông báo động, Marin chẳng nghĩ gì ngoài thoát khỏi cái ôm của đối phương.



“Hey, Chu Trù, chúng ta lại gặp.” Joey hôm nay tinh thần sáng láng, nhìn dáng vẻ hắn tựa hồ muốn thể hiện thật tốt trước mặt Marin.



Chu Trù tao nhã lễ độ mà cười một tiếng, cùng Joey bắt tay sau đó dắt Eva đi vào sân tennis.



Song phương cũng làm xong vận động làm nóng người, sau khi xoay vợt thì do Joey giao bóng. (xoay vợt kiểu như quay bút ấy, khởi động cho cổ tay ngón tay trc khi chơi)



Kỹ thuật của người này quả nhiên rất cao, một phát Ace ngay cả Chu Trù cũng không phản ứng kịp.



Joey cười cười với Marin bên cạnh, “Xem ra chúng ta dẫn trước rồi.”



Marin nhìn về phía Chu Trù, một bộ không muốn để ý tới Joey.


Bạn sẽ nhận được vui vẻ cực hạn.



Chu Trù phì cười một tiếng, đây hẳn là lời mời chiêu mộ thành viên câu lạc bộ tẻ nhạt nào đó, cái gì là vui vẻ cực hạn chứ? Chu Trù đem phong thư ném một phát lên bàn, một con chip rơi ra.



Câu lạc bộ bình thường hẳn sẽ không có con chip đâu nhỉ.



Điện thoại bên cạnh vang lên, truyền tới lại là giọng của Joey.



“Hi, cậu Chu Trù của Interpol.”



“Xin chào, anh Allande, trong dạ tiệc hôm nay không nhìn thấy anh, thật làm cho người ta cảm thấy tiếc nuối.”



“Không cần tiếc nuối đâu, tôi tin rằng cậu đã nhận được thiệp mời đến từ câu lạc bộ Cực Lạc rồi.”



“Sao cơ, thứ này là anh đưa tới?” Chu Trù tử tế nhìn con chip kia.



“Không, tôi chỉ là giới thiệu cậu nhập hội mà thôi. Đến câu lạc bộ rồi, chúng ta có thể thỏa thích đàm luận một phen, tôi đoán có rất nhiều người cũng muốn làm quen cậu đấy.”



“Anh có mời cả những người khác không?”



“Cậu là chỉ Eva, hay là Anson? Bọn họ quá có quyền thế, coi thường loại tụ hội nhỏ này của chúng tôi. Hơn nữa tôi tin tưởng cậu cũng không muốn bọn họ biết cậu đang hợp tác với chúng tôi đúng không? Địa điểm là tầng G3 trên du thuyền. Thời gian đã in trên thiếp, xin đừng tới trễ.”



Nói xong, điện thoại cúp.



Chu Trù muốn hỏi hắn, chiếc này du thuyền lấy đâu ra tầng G3?



Bất kể thế nào, Chu Trù vẫn là liên lạc với Leslie trước đã.



Leslie tra bản vẽ mặt phẳng của chiếc du thuyền này, trải qua phân tích cho ra kết quả nơi này quả thật có một khoang thuyền ở phần đáy, nhưng bản giới thiệu du thuyền lại không biểu thị.



“Cậu định làm như nào?”



“Có thể làm sao nữa? Chỉ có thể đi, trải nghiệm thật tốt một chút vui vẻ cực hạn mà đám ngụy quân tử của xã hội thượng lưu kia nói là cái gì.” Chu Trù nửa đùa nói, “Bọn họ có thể cắn thuốc, cần sa chất thành đống, còn có hàng tốp em gái quyến rũ nũng nịu dính lấy tôi…”



“Joey rất quan tâm chất lượng cuộc sống của hắn, cái loại hưởng lạc cậu nói sẽ không phát sinh trên người hắn đâu.”



“Cho nên ý của anh là, thú tiêu khiển của hắn hẳn là cao nhã?” Chu Trù vui vẻ lên.



“Ý kiến của tôi là, cậu trước khi nhất định phải cho Anson và cả Eva biết, dù sao trên chiếc du thuyền đó, bọn họ có lực ảnh hưởng mà những người khác không có.”



“Được rồi, tôi tiếp nhận kiến nghị của anh.” Chu Trù thầm nói trong lòng, Eva còn được, chứ nếu là Anson… chẳng bằng không nói, tên kia nhất định sẽ tới phá rối.



Thời gian ước định là nửa đêm hôm sau. Chu Trù sau khi hôn tạm biệt Eva, một người phục vụ đi tới, ghé vào tai cậu nhẹ giọng nói, “Tiến vào thang máy xin hãy nhấn nút báo động.”