Đối Diện Tương Tư

Chương 26 :

Ngày đăng: 07:19 19/04/20


Một dung nhan rõ ràng từ lâu đã quen thuộc mà giờ phút này chẳng hiểu sao càng nhìn càng thấy yêu thích, Lý Phượng Lai ngưng thần, tỉ mỉ ngắm Lâm Trầm, trên khóe môi mơ hồ mỉm cười.



Lâm Trầm cũng không rõ tâm tư của hắn, chỉ xoay người nhặt quạt giấy lên, nói, “Quạt của ngươi rơi.”



Vừa ngẩng lên đã đối diện với đôi ngươi sáng ngời của Lý Phượng Lai.



Trong lòng lập tức nhảy rộn không yên, vừa định mở miệng nói đã bị Lý Phượng Lai nắm lấy cổ tay.



“Sao vậy… ưm……”



Lâm Trầm chỉ mới nói được vài chữ sau đó thanh âm đã ngừng bặt. Bởi Lý Phượng Lai đã đổ người tới bất ngờ hôn lên môi y.



Hai người đã từng hôn rất nhiều lần nhưng Lâm Trầm trước sau vẫn cảm thấy tay chân mềm nhũn, vô thức vòng tay ôm thắt lưng Lý Phượng Lai, ra sức thở.



Lý Phượng Lai hôn một trận xong lại nghiêng đầu hôn lên hai má Lâm Trầm, trống ngực đập dồn, thân thể cũng dần nóng lên. Thế là trực tiếp ôm đối phương vào ngực, ghé sát tai y thấp giọng nói, “Thân thể ngươi khỏi hẳn chưa? Vết thương có còn đau hay không?”



Lâm Trầm lắc đầu, lát sau mới hiểu ý Lý Phượng Lai, mặt y lập tức ửng đỏ lên, từ từ hạ mắt.



Lý Phượng Lai cười cười, cố tình cắn một cái lên má y rồi mới bắt đầu vừa hôn lướt khắp nơi vừa cởi y phục Lâm Trầm.



Lâm Trầm không giãy giụa, chỉ nhắm mắt mặc hắn khinh bạc.



Trong lúc ôm ôm ấp ấp, hai người rất nhanh đã di chuyển từ cạnh bàn tới trên giường, quấn thành một khối.



“Lý Phượng Lai……” Lâm Trầm cảm thấy cả người chênh chao, chỉ biết hết lần này đến lần khác gọi tên đối phương.




Ái nhân bên người.



Giống như đã từng vô số lần hy vọng xa vời, dung nhan đó bình yên mỉm cười với mình.



Thế nhưng…



Vì sao vẫn cảm thấy hư không?



Vì sao trong lòng vẫn thấy nhói đau?



…… có khi nào ta lại là thế thân của Lục Cảnh thêm lần nữa?



Những lời này Lâm Trầm không hỏi ra miệng được.



Y thậm chí không dám tưởng tượng, nếu Lý Phượng Lai phát hiện thật ra y chỉ giả vờ mất trí nhớ, sẽ ra sao?



Trên ngực như bị siết chặt, huyết khí lại cuộn lên nhưng Lâm Trầm lại cắn răng nhịn xuống, cười rộ lên theo Lý Phượng Lai.



Chỉ duy đôi mắt vẫn luôn sâu thẳm, không một ý cười.



###########



Lời tác giả: Phía sau đều là ngọt ngào, nhưng phải ngọt ngào nhiều chương như vậy, chịu hết nổi.