Đôi Mắt Của Hầu Gái

Chương 65 :

Ngày đăng: 18:22 19/04/20


Được gì và mất thứ gì đôi khi là điều rất quan trong trong cuộc sống. Nó tạo ra sự cân bằng giữa cái thiện và cái ác, người cho và kẻ nhận. Khi bạn

cho ai đó quá nhiều thứ nhưng chẳng nhận được lại thứ gì, đừng lo, thứ

mà ta nhận lại có thể không nhìn thấy bằng mắt nhưng ở một góc độ nào

đó, bạn có thể cảm nhận nó bằng trái tim và bộ não của mình.



An Ninh đã mất mát quá nhiều, cô cho Thiên Bảo mọi thứ cô có, cô mất đi

gia đình, cuộc sống, cũng như đứa con chưa hình thành của mình. Nhưng bù lại, cô nhận được tình yêu chân thành sâu sắc của Thiên Bảo, quan tâm

lo lắng chu đáo của Thiên Thành cũng như sự đồng cảm quý mến của người

cha nuôi đáng kính. Cô không nhận lại ở một thời điểm nhất định nhưng cô lại nhận được nhiều hơn thế nữa ở nhiều thời điểm khác nhau.



An Ninh trở rời khỏi phòng khi Thiên Bảo vẫn còn đang ngủ. Cô lặng lẽ

trả phòng và để lại lời nhắn cho Thiên Bảo tại quây lễ tân. Cô sẽ giải

quyết xong mọi việc để trả lại mọi thứ đúng với quy luật của nó.



.......................



-Thưa phu nhân, có cô Quách An Ninh muốn gặp.



-Cho cô ta vào.



Bà Lưu ngồi chễm trệ trên chiếc ghế sofa rộng chờ đợi An Ninh bước vào.



Cô bước vào với bộ dạng bình thản rồi ngồi xuống chiếc ghế phía bên tay

phải bà Lưu. Cô đặt trước mặt bà Lưu một tập tài liệu rồi nói.



-Đây là toàn bộ số cổ phần của tôi ở Lưu Đông bao gồm cả những công ty

con sắp thu mua cũng như những phần cổ phiếu tôi mua được từ những cổ

đông nhỏ.



-Mày đưa nó ra trước mặt tao làm gì? Định phô trương thanh thế ư?



- Tôi biết rằng bà còn yếu hơn cả một kẻ yếu và còn đáng sợ hơn một kẻ

hèn nhát. Vì dùng thế lực và đồng tiền để đánh bại và điều khiển người

yếu là điều mà chỉ có kẻ yếu đuối nhất, kẻ hèn nhát nhất đáng thương

nhất phải dùng tới.



-Mày nói thì hay lắm, vậy mày đến đên để làm gì?



-Để làm một giao dịch.
An Ninh ngỡ ngàng khi cậu trai bước ra trước mặt mình chính là cậu trai

trong quán bar tại Nhật và hơn nữa bên cạnh cậu là Hạ Du.



-Em là....em là An Bình sao?



-Chị ngạc nhiên lắm phải không? Lúc gặp chị ở Nhật em cũng đã ngờ ngợ nhưng không dám hỏi. Sau này nhờ anh Bảo em mới biết.



-Con không biết đó An Ninh, trong thời gian con không có ở đây nếu không nhờ cậu Thiên Bảo giúp đỡ thì chắc giờ cha con ta không thể gặp nhau

như vậy.



-Đúng đấy chị hai, nhờ anh Bảo mà em được đi du học tại Nhật, giờ thì sắp đi làm rồi.



-Em và Hạ Du là như thế nào vậy?



-Chúng em quen nhau tình cờ thôi- An Bình không quên nhìn Hạ Du bằng ánh mắt âu yếm.



-Thôi nào, vào nhà đi rồi hàn huyên, đứng ở cửa như vậy đến bao giờ nữa.



Tất cả mọi người vui vẻ cùng nhau bước vào nhà, ông Quách đã chuẩn bị

vài món ăn mà AN Ninh thích. Trong niềm vui hân hoan và sự trùng phùng,

vị ngọt của tình yêu và tình mẫu tử, không còn ranh giới giàu nghèo địa

vị cao tấp. Tất cả quây quần quanh mâm cơm tạo nên bức tranh đẹp với bầu không khí tàn ngập hạnh phúc.



Chap: Kết.



Cuối cùng thì Thiên Bảo và An Ninh cũng đến với nhau, họ cùng nhau tới

Nhật sinh sống và quản lý tập đoàn M. Hai người không tôt chức đám cưới, họ chỉ đăng ký kết hôn và sống với nhau rất hạnh phúc.



Công ty đầu tư Lưu Đông càng ngày càng phát triển khẳng định vị trí của mình dưới sự lãnh đạo của An Bình.



Thiên Thành giờ đây là đạo diễn nổi tiếng thế giới trẻ tuổi nhất. Cậu

không chỉ là đạo diễn điện ảnh, đạo diễn truyền hình, nhà văn, nhạc sĩ

và còn là giám đốc đài truyền hình nổi tiếng toàn thế giới.



Bà Lưu vẫn vậy, bà vẫn quản lý tốt Lưu Đông và học viện của mình, mặc dù bà không chấp nhận An Ninh và Thiên Bảo nhưng hàng năm bà vẫn đầu tư

vào M một khoản đầu tư lớn và là nhà cung cấp chính cho nguyện liệu sản

xuất của M.