Dong Chơi Mạt Thế (sáng tác)

Chương 4 : Bí Kíp Võ Công???

Ngày đăng: 01:18 27/06/20

Chương 4: Bí Kíp Võ Công????
Cảm giác như mình đang nghiên cứu bí tịch võ công trong truyện kiếm hiệp Đông Quân thật sự là đau đầu. Liếc thấy hướng dẫn cách để làm được phương pháp đó hắn mới kiên nhẫn đọc tiếp.
“ Phương pháp để làm được điều như ta nói ở trên nói đơn giản cũng không đơn giản, thôi không giông dài nữa dưới đây là phương pháp : Bạn nhắm mắt lại rồi tưởng tượng ra những “điểm sáng” lúc đầu hơi khó vì các ký ức lưu trữ trong não bộ sẽ bất trợt trào ra.
(VD như: bạn tưởng tượng điểm sáng não bộ sẽ lầm tưởng bạn tưởng tượng bóng đèn hoặc là tương tự như thế).
Cho nên lúc đầu luyện tập bạn sẽ cần một tờ giấy trắng . Dùng mực đen điểm ở giữa trang giấy trắng rồi nhìn vào điểm đen trong trang giấy đó. Cứ nhìn chằm chăm vào điểm đen duy nhất trên trang giấy rồi cố gắng tưởng tượng chỉ duy nhất một điểm đen trong đầu. Thời gian đầu sẽ hay bị xen lẫn với ký ức trong não bộ của bạn nhưng sẽ có lúc bạn sẽ bị thừ người ra trong đầu chỉ có một điểm đen, điểm đen đó tôi gọi là là “điểm sáng” đó là bước đầu của thành công. Việc tiếp theo là bạn cần giữ vững điểm đen trong suy nghĩ.
Khi bạn đã quen dần với “điểm sáng” đó bạn sẽ cảm thấy đầu óc thanh thoát thư sướng vô cùng. Đấy là vì bạn chỉ suy nghĩ vào “điểm sáng” và “điểm sáng” đó không có nhiều ký ức lối liền hoặc đan xen với nó nên sẽ giảm rất nhiều công việc cho não bộ khiến một phần não bộ như đang “ngủ” còn một phần là duy trì “điểm sáng”. Việc tiếp đó chỉ cần tưởng tượng ra một điểm sáng nữa rồi giữ vững cả hai “điểm sáng”. Tôi khuyên bạn nên dùng màu khác nhau vì nó khiến hai điểm sáng không có sự trùng lập và sự trùng lập màu với nhau sẽ khiến cho não bộ nhầm tưởng sự liên quan giữa hai “điểm sáng” và khiến chúng có liên kết với nhau khi bạn chưa kịp gửi tưởng tượng của mình lên “điểm sáng”. Nếu giữ vững cả hai điểm sáng rồi, bạn cần tưởng tượng ra vấn đề bạn muốn làm rồi dung nhập vào “điểm sáng”, “điểm sáng” còn lại bạn cần tưởng tượng ra điều mình đã làm hoặc chỉ là tưởng tượng.
( VD: Bạn tưởng tượng ra mình mệt mỏi, buồn ngủ dung hợp nó vào “điểm sáng” thứ nhất. Còn “điểm sáng” thứ hai bạn chỉ cần tưởng tượng mình muốn đi ngủ rồi gửi vào điểm sáng thứ hai).
Quá trình này bạn cần “dung hợp tượng tượng” với “điểm sáng” nhiều lần cho não bộ bị đánh lừa là vấn đề bạn tưởng tượng liên quan đến “điểm sáng” đó. Khi cả hai “điểm sáng” đều có tưởng tượng của bạn vấn đề tiếp theo vô cùng đơn giản, bạn chỉ cần dung hợp hai điểm sáng với nhau và rồi như kết quả ở trên tôi đã nói bạn sẽ thật sự buồn ngủ.
Các bạn đừng khinh thường những tưởng tượng dung hợp với “điểm sáng” rồi “2 điểm sáng” có chứa tưởng tượng dung hợp với nhau. Nó thật sự đánh lừa được não bộ của chúng ta. Nếu bạn lo lắng chẳng lẽ “điểm sáng” chỉ sử dụng được một lần thì bạn không cần sót ruột. Khi chúng ta đã dung nhập hai “điểm sáng” chứa tưởng tượng với nhau và thực hiện được điều bạn muốn rồi thì bạn hãy lập lại bước đầu tiên, nó gần như là reset lại sự liên kết “điểm sáng” với tưởng tượng của bạn. Nếu các bạn luyện tập quen với việc gửi tưởng tượng lên những “điểm sáng” và dung hợp hai “điểm sáng” lại với nhau nó sẽ có rất nhiều công dụng.
(VD như : bạn mệt mỏi và bạn tưởng tượng mình không mệt mỏi, ở đẳng cấp cao hơn bạn có thể tưởng tượng mình biết bơi trong khi bạn không biết bơi, nhưng điều này vẫn cần bạn tiếp súc cảm giác với nước và giả vờ bơi. Vấn đề bơi là do bản năng của con người vốn có chẳng qua là do môi trường mai một bản năng của chúng ta.
Trong học võ thường rất cần dãn dây chằng chân, hay thường gọi là ép dây chằng có thể gọi đó là xoạc ngang hoặc xoạc dọc. Bạn chỉ cần xoạc một mức độ nhất định để cảm nhận lỗi đau khi xoạc :v và việc tiếp theo bạn chỉ cần tưởng tượng việc bạn đã từng xoạc kết hợp tưởng tượng mình đã thật sự xoạc hết với nhau, nó sẽ đánh lừa não bộ là bản thân đã xoạc hết rồi. Điều tiếp theo bạn chỉ cần tiếp tục xoạc, nên giữ vững cho dây chằng dãn dần không nên xoạc một lần hết luôn. Bạn đã đánh lừa não bộ nhưng dây chằng thì không được, nó vẫn chưa co dãn đến độ mà bạn ép một lần là được luôn nên để tránh “hỏng hóc” bộ phận thân thể tôi khuyên bạn nên từ từ để dây chằng thích ứng. Quá trình này không đau đớn vì não bộ đã bị đánh lừa, nó sẽ nghĩ đây chằng đã được bạn xoạc dãn ra hết cớ rồi và không nhận tín hiệu đau đớn chuyền về từ dây chằng nữa.)
Khi tôi nghiên cứu tôi đã phát hiện lúc tôi vận dụng hai “điểm sáng” chứa tưởng tượng với nhau sẽ khiến xung quanh bị ảnh hưởng nhất định . Điều này tôi đã thí nghiệm với chó, mèo và chuột trong phạm vi 10m chúng nó đã hoàn toàn bất động 3s. Trong phạm vi 5m chúng nó đã bất động 5s và gần hơn thì thời gian được tính bằng tích tăc không đáng kể. Tôi tiếp thử vận dụng với con người cũng thu được kết quả khá khả quan trong phạm vi 5m có thể thừ người trong thời gian rất ngắn khoảng 0.5s với người trẻ và trung niên xa hơn thì gần như không bị ảnh hưởng.
Về vấn đề khi tôi tưởng tượng sẽ ảnh hưởng đến sự vật có ý thức xung quanh tôi gọi nó là “Sóng não bộ”. Qua nhiều lần thí nghiệm tôi cảm thấy người già và người có vấn đề về não bộ sẽ bị ảnh hưởng lâu hơn so với người trẻ và trung niên, đối với những người đó ảnh hưởng sẽ kéo dài hơn có thể nên đến 2.5s với người có vấn đề về não bộ, thời gian không hoàn toàn giống nhau và có vẻ ảnh hưởng của “Sóng não bộ” nên người có vấn đề về não bộ sẽ gia tăng theo bệnh tình của người bị ảnh hưởng.
Tôi đã suy nghĩ và cảm thấy chắc là những người già và người có vấn đề về não tư duy bị ảnh hưởng có vẻ não bộ không bằng người thường lên dễ dàng bị “Sóng não bộ” ảnh hưởng hơn người bình thường. Còn về phần trẻ con tôi không dám thử nghiệm vì sợ “ Sóng não bộ” có thể ảnh hưởng đến tư duy và suy nghĩ của bọn nhỏ. Vì sao tôi sợ như vậy ư? Vì khi tôi thử nghiệm niên tục lên động vật, những con vật so với các con bình thường sẽ thường hay thừ người hoặc làm hành động lạ lùng.
Mới đây tôi đã có sự tăng tiến trong nghiên cứu này của tôi. Tôi phát hiện hiện “sóng não bộ” có thể điều chỉnh chỉ nhắm vào một hoặc nhiều mục tiêu chỉ định(tùy mức độ thành thục của bạn) điều tiên quyết là bạn phải nhìn thấy những sinh vật có tư duy đó. Đến đây bạn chỉ cần ám chỉ mình trước khi dung hợp “điểm sáng” là “tấn công chúng nó” hoặc chỉ đơn giản là “tấn công” vì chính trong não bạn đã chọn được mục tiêu lên không cần phải dài dòng.
Bởi vì não bộ như máy chủ nó sẽ phát động lệnh điều khiển nên cơ thể bạn và khi tưởng tượng “điểm sáng” dung hợp nó khiến “sóng não bộ” sinh ra có thể “sóng não bộ” là một lý giải trừu tượng nào đó tôi suy đoán chắc nó gần giống với tín hiệu sóng vô tuyến. Sóng não bộ sẽ sâm nhập vào trong não bộ của những động vật có tư duy và dần thay đổi những cử chỉ hành động, tư duy trong thời gian ngắn .
Tôi vẫn chưa thấy ai có thể tìm gia và lý giải vấn đề này. Tôi đã nhiều lần gửi đơn nên những nhà tâm lý học nổi tiếng và những bác sỹ chuyên ngành não họ cũng chẳng hề hồi âm
Tôi đã mạnh dạn suy đoán nếu luyện tập tưởng tượng điểm sáng đến mức độ nào đó nó sẽ có thể vươn xa ảnh hưởng không chỉ trong phạm vi 10m và nó còn ảnh hưởng lâu hơn nữa, có khi còn có thể xuyên phá những ký ức trong não bộ của người khác rồi làm mờ nó bằng “điểm sáng” chứa tưởng tượng và đưa tưởng tượng nào đó vào thay thế mà người đó chỉ cảm giác mình quên cái gì và nhiều thêm cái gì đó trong ký ức của họ. Nó cũng có thể tẩy hẳn não người khác bằng việc bạn chỉ tưởng tượng “hai điểm sáng” dung hợp với nhau bằng cách không gửi tưởng tượng nên “điểm sáng”. Chắc hẳn vẫn sẽ còn bản năng hoặc ký ức bị “điểm sáng” “che lấp” nó cũng gần như bị mất trí nhớ nhưng mà mất trí nhớ theo cách bị người khác tẩy xóa.
Tôi cũng không biết là do tôi đặc biệt hay là ai cũng có thể luyện tập được, tôi viết bài này chỉ mong công trình nghiên cứu của tôi sẽ được tiếp tục. Thời gian của tôi không còn nhiều nữa, cái căn bệnh suy thận mãn tính thật là chó má khiến tôi chằng thể nào kết hôn với người phụ nữ nào đó là điều mà tôi thật sự tiếc nuối. Không phải tôi không có bạn tình mà là khi bị bệnh thận sinh lý của nam nhân sẽ bị giảm aizzz.
Ừm! Khi có người đầu tiên đọc tôi sẽ xóa luôn bài viết này. Cũng có thể họ ấn vào và không quan tâm những khi bạn đọc được đến dòng chữ này thì cũng là may mắn cho tôi và cũng có thể là cho bạn.
Đến đây tôi mong rằng ai đọc bài viết này nếu như có thể luyện được những điều như tôi nói xin lấy nó giúp bạn chứ đừng làm hại những người khác. Tôi xin chân thành cảm ơn bạn!”
Sau khi đọc xong tất cả, Đông Quân một mặt nghệt ra. Chẳng hiểu một cái mô tê gì. Trong lòng hắn căm tức vạn phần.
- Tên này chắc chắn thần kinh. Đúng, không thể sai được, hắn chắc chắn bị vấn đề về não. Cái gì là “ sóng não bộ” cái gì là “ điểm sáng” cái gì là “ dung hợp hai điểm sáng chứa tưởng tượng” vô lí hoàn toàn vô lí, không có một tí khoa học nào cả!!!
Hắn bây giờ thật sự điên tiết, lúc nãy nghe cái mụ già kia chửi bới một hồi trong lòng đã nén lại một bầu lửa giận giờ lại thêm cái bài viết không tí ý nghĩa này khiến lửa giận của hắn càng bốc lên thật cao hơn.
Hắn hung hăng ném cái tai nghe trên bàn, tay phải di chuột với tốc độ thật nhanh về góc bên trái màn hình click luôn vào nút tắt nguồn. Sau khi tắt máy hắn vác vẻ mặt hằm hằm đi lại phía giường. Khi màn hình đã đen thui thì hắn cũng đã nằm tại trên chiếc giường đơn.
- Hazz đúng là một tên điên. Câu like thì cũng kiếm cái gì hay hay chứ cái thể loại đấy thì ai thèm xem.
Trong lòng hậm hực hắn lẩm bẩm chửi tên chết bầm kia vài câu. Cũng không phải hoàn toàn do bài viết đó mà là hắn lúc nãy đã bị con mụ thô bỉ kia chửi một hồi, xong lại đọc mấy bài viết liên quan đến vấn đề sinh lý khiến hắn thật đè nén. Khi hắn đọc xong cái bài viết kia hắn câu hiểu câu không từ ngữ của bài viết thâm ảo khiến đầu hắn thật mệt mỏi nên mới tự sinh ra ức chế như vậy.
Hắn quyết định vứt bỏ mấy cái suy nghĩ vớ vẩn ra sau đầu, cố gắng nhắm mắt đi ngủ.
- Vù... vù...
Tiếng gió từ quạt treo tường vang lên đều đều, Đông Quân quay ngang quay dọc trằn chọc mãi không ngủ được. Hắn càng nhắm mắt thì đầu óc càng tỉnh táo, càng muốn ngủ não bộ càng hoạt bát. Điều này khiến hắn thật khó chịu. Loay hoay một hồi hắn bỗng nhiên mở bừng mắt, căn phòng tối om om chỉ có một ít ánh sáng đèn điện rọi vào qua lỗ thong gió. Màn đêm tịch mịch, thoang thoảng có thể nghe tiếng đám chuột lục đục trên nóc căn nhà. Đông Quân đôi mắt xa xăm liếc quanh căn nhà, ánh mắt hắn rất nhanh bị thu hút về phía lỗ thông gió.
Nhìn qua xuyên qua lỗ thông gió hình tròng trên cao, hắn có thể thấy được ánh đèn màu trắng chiếu ra từ chiếc bóng đèn . Ánh sáng mờ mờ hư ảo, hắn cứ lẳng lặng nhìn vào điểm sáng loáng thoáng có thể thấy rõ bóng đèn lơ lửng trên cột điện. Cứ chăm chăm vào điểm sáng Đông Quân cứ như thừ người ra, ánh mắt đẫn, người thì nằm yên bất động.
Chẳng biết qua bao lâu hắn mới chớp chớp đôi mắt, cảm giác như nằm mộng tỉnh lại mà trong giấc mộng của hắn chỉ có vẻn vẹn duy nhất một điểm sáng trắng. Một mặt khó hiểu nhưng hắn cũng chẳng có gì lạ nhắm lại đôi mắt.
--------------------------------------------------------------------------------------------
- Đông Quân... anh thấy em có quyến rũ không?
Một cô gái trẻ trung nghiêng khỏa thân trên chiếc giường, nàn da trắng trẻo mịn màng. Vẻ mặt của nàng mờ ảo đôi chân như không tự chủ mà hơi dùng sức ma sát hai bắp đùi với nhau che lấp đi vùng bí ẩn, bầu vú to căng tròn nhưng nhũ hoa bị cánh tay nàng che lấp. Mặt cô nàng ta hơi cúi xuống tựa như ngại ngùng, giọng nói nũng nịu.
Đông Quân thấy cảnh này gian nan nuốt một cục nước miếng, đầu gật như gà mổ thóc. Ánh mắt tham lam liếc tới lui giữa hai vùng mẫn cảm của cô nàng. Dưới đũm quần Dương Vật chẳng biết lúc nào đã cùng vẫy như muốn phá tan lớp quần mà ra.
- Hứ, anh thật xấu, nhìn người ta thế làm người ta ngại nha ~ ~.
Đông Quân nghe giọng nói của cô nàng như người say rượu miệng ấp a ấp úng mãi mới nói được một từ:
- Tôi,... tôi !!
Người con gái kia nghe thấy Đông Quân miệng ấp úng thì hơi ngẩng đầu liếc xuống hạ bộ hắn khóe miệng hơi vểnh giọng nói nũng nịu nhưng lại pha thêm chút dâm dục vang lên:
- Chẳng lẽ anh cứ để người ta lạnh lẽo thễ này sao ~ ~ ?? Người ta là con gái người ta thật ngại mà.
Đông Quân nghe xong lời này đầu có ong ong không ngừng ảnh mắt hắn vằn nên từng tia máu không lấy một giây chần chờ lao thẳng về phía giường. Hai tay ôm vai lật nàng nằm ngửa ra.
- Ai nha, anh từ từ thôi, đừng làm em sợ ~ ~!
Thấy tên hắn như lang như sói vồ tới, cô nàng giọng điệu như hờn dỗi trách móc hắn, nhưng lời nói vẫn mười phần dâm dục.
Đông Quân nghe cô nàng nói của quý bên dưới giật giật tiết ra một chút chất nhờn, hắn như điên cuồng dùng miệng mạnh mẽ áp đến bờ môi cô nàng gia sức liếm láp. Người kia thấy hắn ép đến cũng không ngại ngần, bờ môi hé mở chiếc lưỡi nhỏ nhắn thò ra nghênh tiếp với chiếc lưỡi của hắn. Đông Quân thấy vậy mặt nhích thêm tẹo nữa miệng hơi mở nuốt lấy chiếc lưỡi của nàng.
Lưỡi nàng vừa vào trong miệng hắn như say như si mà điên cuồng dùng hai bờ môi mút lấy khiến bao nhiêu nước trong miệng nàng cũng bị hắt hút hết. Cả căn phòng cứ vang lên tiếng nhóp nhép khiêu gợi.
- Ưmm, ưmmm,...
Tiếng rên khe khẽ vang nên từ cổ họng cô nàng khiến hắn gần như ngu muội. Miệng hắn nhấm nháp đầu lưỡi nhỏ tay trái hắn lại di chuyển đặt nên phía ngực cô nàng mạnh mẽ bóp một cái.
- A!
Một tiếng kêu vang nên phát ra từ người con gái nọ, tiếng kêu có vẻ đau đớn nhưng lại pha thêm chút vui thích. Đông Quân cũng chả quan tâm miệng hắn vẫn cứ mút lấy mút để khiến cô nàng chỉ còn phát ra tiếng ư ư trong cổ họng.
Đông Quân dùng sức nhào nặn một bên ngực chăng có một tí thương hương tiếc ngọc nào. Dường như tay phải hắn cảm thấy khó chịu như là ganh tị với cánh tay trái. Đầu hắn bỗng nhiên nghĩ ra một cách, hơi nâng thân dùng chân tách hai bắp đùi đang khép lại của nàng ra. Cô nàng này thật sự phối hợp, thấy hắn muốn tách bắt đùi mình thì nàng hơi dạng chân để cho chân của Đông Quân dễ dàng tách bắt đùi mình ra.
Khi đã thành công tách được bắt đùi, thân dưới hắn nhanh như chớp chui vào giữa háng nàng ép cho hai chân nàng phải dạng rộng sang hai bên, bên dưới Dương Vật dựng cao trong đũng quần ma sát vào Vùng Kín của người con gái. Ở cái thế này hắn vừa có thể hôn hai tay cũng có thể bóp.
Dường như cảm thấy Âm Đạo của mình bị tấn công, kèm thêm hai bên ngực đều bị xoa nắn cô nàng hưng phấn trong cổ họng tiếng rên rỉ cũng càng là dâm dục.
Hai tay Đông Quân nhào nặn cặp bưởi căng tròn, miệng thì mút không ngừng, nhưng cái cảm giác phía bên dưới mới thật sự làm cho hắn sung sướng khiến hắn như phát điên. Bất chợt hắn dừng tất cả động tác ngồi thằng người chỉ mất chưa đến 5s quần áo đã lột sạch.
Phía dưới bổng tử đã ngóc lên cao cao trên đầu còn có một ít dịch trắng đục. Đông Quân không lấy làm lề mề hai tay cầm hai đầu gối của cô gái banh ra thật rộng. Sau khi banh ra một tay giữ lại chân cô gái một tay điều chỉnh bổng tử kề trước Cửa Động mạnh mẽ thúc vào một cái.
- AAA.
Không có miệng của hắn kiềm chế, cô gái thét lên thật to, tựa như là rất đau đớn, kèm thêm vài phần sung sướng. Đông Quân mặc kệ cô la hét, phía dưới bổng tử dùng sức nhập sâu trong động, hắn lại mạnh mẽ rút ra rồi lại đâm ngập bổng tử vào âm đạo của cô nàng.
Cô gái mới đầu tiếng rên còn có vẻ đau đớn dường như hắn tác động quá bất chợt khiến cô không thích ứng. Nhưng chỉ mấy chục giây sau tiếng rên sung sướng đã vang lên.
- Ưmm... Ừm.... Mạnh tí nứa đi an...h Ưmm!
- Đúng rồi, như thế như th...ế ư.... Ummm
Đông Quân thấy cô gái rên la sung sướng bổng tử bị kích thích đến cực hạn, cả người sung sướng. Lần này hắn gia sức thúc thật mạnh dập thật nhanh vào âm đạo cô nàng.
- Ahhhhh, ưm..... ư....mmm sướng quá, sướng chết em mất, nhanh tí nữa,... nha..h... ahhh, ưmmm
- Mạn...h lê..... ư....ư... sướng quá, .. em muốn... em mu..ốn.. nữ...a, ưmmm...
Đông Quân nghe dâm ngôn sung sướng phát ra từ miệng cô gái thì cả người căng cứng, dương vật giật giật liên hồi, hắn cố gồng mình dập thêm gần chục cái nữa thì dướn người cắm sâu bổng tử vào bên trong huyệt động của nàng.
Cô gái đang rên la sung sướng bỗng cảm thấy hắn đình chỉ động tác, trong huyệt động cô cảm thấy bổng tử co giật liên hồi rồi một dòng nước ấm áp bắn ra. Bổng tử hắn rất nhanh đã biến nhỏ. Cô gái ánh mắt nghi ngờ liếc hắn:
- Thế đã ra rồi???
Đông Quân sắc mặt đỏ bừng, giờ có cái hố 10m ở đây hắn cũng sắn sàng lao đầu xuống mà tự sát. Đút ra rút vào chưa được 3p hắn đã phóng suất, thật sự là mất mặt đàn ông. ahhhh.
- Tôi... tôi....
Hắn lại ấp úng như lúc đầu nhìn thấy cô nàng cố mãi không nhả ra được một câu.
- Hừ, đúng là đồ yếu sinh lý.
Giọng nói cô nàng với vẻ khinh thường làm cho Đông Quân thật muốn đâm đầu vào tường mà chết quách đi cho xong. Hắn đang định há miệng nói cái gì đó thì chợt có tiếng cười sảng khoái truyền đến từ sau lưng.
- Ha ha ha, Đông Quân mày đúng là thằng yếu sinh lý haha.
Một bóng người xuất hiện đằng sau Đông Quân làm hắn giật nảy mình. Hắn không cần quay đầu chỉ cần nghe giọng cũng biết đó là tên bạn thân hắn Tiểu Lâm. Hắn xấu hổ muốn tuyệt, hai chân đứng như trời trồng.
Không đợi cho hắn trả lời Tiểu Lâm đã đẩy hắn ra rồi lao về phía cô gái. Đông Quân bị đẩy sang một bên thấy tên Tiểu Lâm không mặc quần áo phía dưới bổng tử đã căng cứng. Thấy như vậy thì hắn như phát điên muốn cản tên kia lại nhưng kì lạ thay tay chân hắn chẳng thể động đây.
Tiểu Lâm lao về phía giường chẳng nói chẳng rằng đã nhét cây bổng tử vào huyệt động vẫn còn rỉ nước của cô gái thúc thật mạnh một cái.
- Bạch
- Á.....
Cô gái rên lên đau đớn hình như cây bổng tử kia hơi to so với cái động.
Tiểu lâm thì như hung thần ác sát đâm mạnh liên hồi, nhát nào nhát ấy phành phạch phành phạch khiến dâm thủy bắn ra tung tóe.
- ahhh... To qu..á, thật sư...ớ....ng ưmmmm ~ ~
- Mạnh... bạch... nữa đi an....h, ưmmmm ọt, nữa,.... nữ....a đi....a...nh......
- ưmmm, ahhh Dập chết.... phạch... em đi. ưmmm bạch...
Cô nàng lần này có vẻ thật sự sướng điên, tiếng rên la dứt quãng đầy tính dâm dục. Mỗi nhát Tiểu Lâm dập xuống là lại một tiếng bạch rõ to kèm theo tiếng ọt ọt nhóp nhép từ việc ma sát bổng tử với huyệt động nhiều nước tạo thành khiến cô như quằn cả người lên.
- Thật là hơ....n ưmmm.. bạch... bạch..ọt, xa cá....i..ọt..a a.... tê....n ki......a. ưmmm.
- Haha, để ta khiến tên yếu sinh lý kia mở mang tầm mắt, biết thế nào mới là đàn ông địch thực.
Động tác lắc hông của Tiểu Lâm dừng lại, hai tay vòng qua ôm chặt hai bên đùi cô nàng khiến hai đầu gối dạng ra ép gần đến cả sau bả vai. Bế cô làng lên hắn nhanh tróng tiến sat gần Đông Quân đang chết chân một chỗ. Hai tay bế cô gái lên đến khi âm đạo đã sát ngay cây bổng tử hắn mới dùng sức thúc lên một cái hai tay thì phối hợp đẩy nàng xuống dưới.
- BẠCHHHHH....
- AHHHHHHHHHH.
Một tiếng bạch vang cả khoảng không theo sau là tiếng thét chói tai vang lên. Tiểu Lâm nghe vậy càng gia sức đẩy hông như muốn lấy cây bổng tử trọc thủng tử cung của nàng.
Tiếp đó tên Tiểu Lâm dùng sức hai tay cứ cho cô gái lên xuống liên hồi, mỗi lần cô gái hạ xuống phía dưới lại phối hợp dướn lên thật mạnh cho cái bổng tử đâm vào thật sâu trong âm hộ.
- AHH....ch...bạch....ết em, ahhhh, sướ....ng ch..ết em..... rồi.... ư ư
- Ahhh....Ưmmmm
Lại là một màn rên la “thảm thiết”, Đông Quân đứng xem một màn mặt lúc trắng lúc đỏ. Hắn muốn đi lên ngăn cản nhưng chẳng hiểu vì gì mà tay chân không thể động đậy nổi... Trong lòng hắn nửa căm hận nửa thất vọng về bản thân. Hắn căm hận là tên kia giành gái với hắn, thất vọng là mình thật sự... yếu sinh lý.
Hắn trơ mắt nhìn hai người đổi đủ các loại tư thế trước mặt. Có lúc thì để nàng nằm ngửa tên kia cầm cổ chân nàng đặt lên bả vai, có lúc thì bắt nàng quay người lại ngồi xuống lựa cây bổng tử kia vào huyệt động, ....
Chẳng biết qua bao lâu tên kia bỗng nhiên căng cứng cả người, hắn co người thật sâu tụ sức ở hông đẩy một cái thật mạnh.
- BẠCHHHHHHH!
- AHHHHHHHHHHHHHH!
Cô gái thét một tiếng dài, cả người oằn lên. Còn tên kia sau khi gia sức đâm một phát thật mạnh vẫn giữ nguyên tư thế ưỡn bộ hạ. Đông Quân thoang thoáng có thể thấy phía bên dưới cô gái đã ướt nhẹp, dâm thủy lênh láng hai bên đùi, cái khe kia khi bị tên kia đâm mạnh lần cuối thì trào ra đầy chất nhầy trắng đục.
Cả hai người giữ nguyên tư thế dương vật cắm trong âm hộ đồng thời quay đầu về phía Đông Quân đồng thanh lập đi lập lại một câu:
- Tên Yếu Sinh Lý.
- Tên Yếu Sinh Lý.
- Tên Yếu Sinh Lý.
- Tên Yếu Sinh Lý.