Đông Chu Liệt Quốc

Chương 56 : Tề khoảnh công bày cuộc mua cười phùng sửu phủ thay hình cứu chủ

Ngày đăng: 01:55 20/04/20


Tuân Lâm Phủ dùng Khước Ung để bắt kẻ trộm, Dương Thạch Chức biết là tất có kẻ sẽ giết chết Khước Ung, bèn nói với Tuân Lâm Phủ . Tuân Lâm Phủ

hỏi cớ làm sao, Dương Thạch Chức nói:



- Khước Ung cậy có tài dò xét, nhưng một mình không thể bắt hết được kẻ trộm; thế nào rồi đây kẻ trộm cũng bày mưu lập kế để hại Khước

Ung, còn gì mà không chết!



Được ba ngày nữa, Khước Ung đang đi chơi, bị một lũ mấy mươi đứa kẻ trộm túm lại đánh chết; chúng cắt đầu Khước Ung đem đi mất . Tuân

Lâm Phủ lo lắm, cũng ốm nặng mà chết . Tấn Cảnh công nghe thấy Dương

Thạnch Chức khi trước có nói với Tuân Lâm Phủ về việc Khước Ung, mới

triệu vào mà hỏi rằng:



- Nhà ngươi đã đoán trước được việc Khước Ung, vậy thì nhà ngươi có biết dùng mưu kế gì mà dẹp yên được lũ trộm cắp kia không ?



Dương Thạch Chức nói:



- Dùng mưu trí mà trị kẻ trộm khác nào lấy đá chặn xuống cỏ, cỏ vẫn mọc lách vào khe đá được; dùn vũ lực mà trị quân trộm, khác nào lấy đá mà chọi với đá, hai bên tất cùng phải vỡ . Nay muốn dẹp yên quân

trộm thì phải làm thế nào khiến chúng biết liêm sĩ, chứ bắt nhiều cũng

không ích gì! Xin chúa công tôn trọng những thiện nhân ở trong triều,

khiến cho kẻ bất thiện trông thấy mà biết sửa đổi, như thế thì lo gì

chẳng có ngày dẹp yên được quân trộm .



Tấn Cảnh công lại hỏi rằng:



- Thiện nhân nước Tấn ta ngày nay, ai là hơn cả, nhà ngươi thử nói cho ta biết .



Dương Thạch Chức nói:



- Không ai bằng Sĩ Hội . Sĩ Hội là người tín nghĩa, ôn hoà mà không nhu nhược, uy nghiêm mà không dữ tợn, chúa công nên dùng .



Đến lúc Sĩ Hội có công dẹp được mấy nước thuộc về giống Xích

Địch, thì Tấn Cảnh công tâu với Chu Định vương . Chu Định vương cho Sĩ

Hội phẩm phục chức thượng khanh, Sĩ Hội được thay quyền Tuân Lâm Phủ,

lại kiêm chức thái phó, được phong ở đất Phạm, sau thành ra tổ họ Phạm . Sĩ Hội đem những khoa điều bắt trộm, xóa bỏ tất cả, chỉ chuyên đem giáo hóa mà khuyên dân làm điều thiện, từ bấy giờ bai nhiêu quân trộm nước

Tấn đều trốn sang nước Tần, nước Tấn mỗi ngày một cường thịnh . Tấn Cảnh công lại có ý muốn làm bá chủ . Bá Tôn nói với Tấn Cảnh công rằng:



- Đời Văn công ta hội chư hầu ở Tiền Thổ, đến đời Tương công ta hội chư hầu ở Tân Thành, chư hầu đều một lòng theo Tấn cả . Từ khi ta

thất tín ở Lịnh Hồ, thành ra tuyệt giao với Tấn; đến lúc Tề, Tống có kẻ

giết vua mà ta không sang hỏi tội, bởi vậy các nước ở Sơn Đông mới khinh nước Tấn ta mà theo Sở . Sau nước Sở đánh Trịnh và Tống, ta cũng không

sang cứu, thành ra Trịnh và Tống lại theo Sở nốt; chỉ còn mấy nước nhỏ

như Vệ, Tào là theo Tấn mà thôi . Nay chúa công muốn làm bá chủ, tất

phải kết thân với nước Lỗ và nước Tề rồi rình xem nước Sở có biến cố gì, ta sẽ thừa cơ sang đánh mới có thể đắc chí được .



Tấn Cảnh công khen phải, liền sai thượng quân nguyên sóai là Khước Khắc đem nhiều lễ vật sang sứ nước Lỗ và nước Tề .



Lỗ Tuyên công cảm cái ơn Tề Huệ công định vị cho mình, bởi vậy

thường sai người sang sính lễ nước Tề; đến đời Tề Khoảnh công (Vô Giá)

lên nối ngôi, nước Lỗ vẫn theo lệ cho người sang sính lễ . Khước Khắc

phụng mệnh Tống Cảnh công sang sứ nước Lỗ, rồi cáo từ Lỗ Tuyên công sang sứ nước Tề . Lỗ Tuyên công nhân tiện đến kỳ sang sính lễ nước Tề, mới

sang quan thượng khanh là Quý Tôn Hàng Phủ cùng đi với Khước Khắc .



Khi Khước Khắc cùng Quý Tôn Hàng Phủ sang đến nước Tề, thì vừa

gặp có sứ nước Vệ là Tôn Lương Phu và sứ nước Tào là công tử Thủ, cũng

sang sính lễ nước Tề . Sứ thần bốn nước cùng vào triều kiến Tề Khoảnh

công và dâng lễ vật . Tề Khoảnh công trông thấy hình dáng bốn vị sứ

thần, nghĩ thầm lấy làm quái lạ, mới nói với bốn vị sứ thần rằng:



- Xin mời các ngài về nghỉ ở nhà công quán, rồi ngày mai cùng dự tiệc cho vui!



Sứ thần bốn nước cáo từ lui ra . Tề Khoảnh công vào cung, trông

thấy mẹ là Tiêu Thái phu nhân, vẫn hãy còn nhịn cười không được . Nguyên Tiêu Thái phu nhân là con gái Tiêu Quân, kết duyên với Tề Huệ công .

Khi Tề Huệ công chết rồi, Tiêu Thái phu nhân ngày đêm thương khóc . Tề

Khoảnh công là người có hiếu, việc gì cũng cố làm cho mẹ được vui lòng . Phàm những chuyện buồn cười ở chốn dân thôn, đều thuật lại cho mẹ nghe, để cho mẹ được tươi cười vui vẻ . Hôm ấy, Tề Khoảnh công cứ cười ngặt

nghẽo mà không nói là việc gì . Tiêu Thái phu nhân hỏi rằng:



- Có chuyện gì mà con vui cười như vậy ?



Tề Khoảnh công nói:



- Hôm nay có một chuyện rất quái lạ là: Tấn, Lỗ, Vệ, Tào bốn

nước đều sai sứ thần đến sính lễ nước ta, mà sứ thần nước Tấn là Khước

Khắc thì chột, chỉ nhìn được bằng một mắt mà thôi; sứ thần nước Lỗ là

Qúy Tôn Hàng Phủ thì hói, trên đầu chẳng có một sợi tóc nào; sứ thần

nước Vệ là Tôn Lương Phu thì khiễng chân, một bên cao và một bên thấp;

sứ thần nước Tào là công tử Thủ thì gù lưng, mặt cúi xuống đất . Con

thiết tưởng người ta có tật là thường, nhưng bốn người mỗi người một

tật, mà lại cùng đến nước ta một lúc, chuyện quái lạ như vậy, tài nào

chẳng phải buồn cười!



Tiêu Thái phu nhân không tin, nói rằng:



- Ta muốn xem có được không ?



Tề Khoảnh công nói:


- Quan nguyên sóai hãy tạm nghỉ, để mặc tôi đuổi theo quân giặc .



Hàn Quyết đem quân đuổi theo . Quân Tề sợ hãi, bỏ chạy tán loạn . Tề Khoảnh công vòng quanh núi Hoa Bất Trú mà chạy . Hàn Quyết trông

thấy cỗ xe thếp vàng của Tề Khỏanh công, liền cố sức đuổi đánh . Phùng

Sửu Phủ (quan xa hữu nước Tề) bảo viên tướnng dong xe cho Tề Khoảnh công là Bính Hạ rằng:



- Tướng quân giao cương ngựa cho tôi, rồi tháo ra ngoài vòng vây, để lấy quân cứu viện .



Bấy giờ quân Tấn kéo đến nhiều lắm, vây núi Hoa Bất Trú ba vòng . Phùng Sửu Phủ bảo Tề Khoảnh công rằng:



- Bây giờ đã nguy cấp lắm rồi! chúa công nên cởi ngay áo cẩm

bào ra để tôi mặc, tôi giả cách làm chúa công, còn chúa công thì mặc áo

của tôi mà cầm cương xe, để đánh lừa quân Tấn . Không may có điều gì,

tôi xin chết thay chúa công, chúa công mới có thể trốn thóat được .



Tề Khoảnh công theo lời, vừa đổi áo xong thì quân Hàn Quyết kéo

đến . Hàn Quyết trông thấy người mặc áo cẩm bào, tưởng là Tề Khoảnh

công, mới nắm lấy cương ngựa cúi đầu hai xá mà nói rằng:



- Chúa công tôi theo lời xin của nước Lỗ và nước Vệ, có sai tôi đem quân tới đây; nay được gặp nhà vua, tôi xin cầm ngựa để rước nhà

vua quá bộ sang nước tôi một chút .



Phùng Sửu Phủ giả cách kêu khát nước, không thể nói được, rồi cầm cái bầu đưa cho Tề Khoảnh công mà bảo rằng:



- Phùng Sửu Phủ! Nhà ngươi đi lấy cho ta bầu nước .



Tề Khoảnh công xuống xe, giả cách ra suối lấy nước, khi lấy được nước, Phùng Sửu Phủ lại kêu là nước đục, Tề Khoảnh công lại đi tìm chỗ

nước trong, rồi lần đi quanh về phía hữu mà trốn; may lại gặp có tướng

nước Tề là Trịnh Chu Phủ vừa đi xe đến, bảo Tề Khoảnh công rằng:



- Bính Hạ nay đã bị hãm ở trong đám quân Tấn, không ra được

rồi! Thế lực quân Tấn bây giờ to lắm, có con đường này là ít quân giặc

mà thôi, chúa công nên thừa cơ đi mau .



Trịnh Chu Phủ tức thì đưa dây cương cho Tề Khoảnh công . Tề

Khoảnh công lên xe chạy thoát . Hàn Quyết sai người báo với Khước Khắc

rằng:



- Đã bắt được vua Tề rồi!



Khước Khắc mừng lắm . Khi Hàn Quyết giải Sửu Phủ đến . Khước

Khắc trông thấy biết là không phải vua Tề liền nổi giận mà hỏi Phùng Sửu Phủ rằng:



- Nhà ngươi là ai ?



Phùng Sửu Phủ nói:



- Tôi là quan xa hữu nước Tề, tên gọi Phùng Sửu Phủ, còn chúa công tôi tức là người lúc nãy xuống suối đi lấy nước đó .



Khước Khắc giận lắm, nói:



- Nhà ngươi dám mạo nhận làm vua Tề, để đánh lừa quân ta thì tất phải chiếu quân pháp mà trị tội .



Khước Khắc truyền cho quân sĩ đem Phùng Sửu Phủ ra chém . Phùng Sửu Phủ kêu to lên rằng:



- Quân sĩ nước Tấn hãy nghe ta nói: từ nay chớ ai có thay vua trong lúc hoạn nạn như Phùng Sửu Phủ này mà chết mất mạng đó .



Khước Khắc sai cởi trói cho Phùng Sửu Phủ mà nói rằng:



- Người ta đã biệt tận trung với vua, ta không nên giết! Nói

đoạn truyền lấy xe chở lương thực và quân dụng chở Phùng Sửu Phủ đi theo sau quân Tề . Khoảnh công về đến dinh quân Tề, nghĩ cái ơn Phùng Sửu

Phủ, ra rồi lại vào, cả thảy đến ba lần . Quốc Tá và Cao Cố nghe tin

Khoảnh công thua trận, vội vàng đem quân đến tiếp ứng, thấy Khoảnh công ở trong đám quân Tấn ra, giật mình hỏi rằng:



- Sao chúa công lại khinh thường mà xông vào trong chỗ hang hổ như vậy .



Khoảnh công nói:



- Phùng Sửu Phủ vì ta thay ta mà bị hãm ở trong đám quân giặc,

chưa biết sống chết thế nào cho nên ta ngồi không yên được, lại phải

xông vào để tìm .



Nói chưa dứt lời thì nghe báo quân Tấn đã kéo đến . Quốc Tá nói với Khoảnh công rằng:



- Nay quân ta đã bất lợi, chúa công chớ ở đây lâu, nên mau mau rút quân về nước, để đợi quân Sở đến cứu!



Tề Khoảnh công theo lời, rút quân về Lâm Tri (kinh thành nước

Tề) Khước Khắc đem đại binh cùng với quân Lỗ, Vệ, Tào kéo thẳng sang

nước Tề, đi qua quan ải nào, cũng đốt phá tàn hại, thẳng đến kinh đô,

định diệt hẳn nước Tề .