Đông Chu Liệt Quốc

Chương 8 : Mưu sâu, Hoa Đốc phế vua Tống Làm cao, Trịnh Hốt chê vợ Tề

Ngày đăng: 01:54 20/04/20


Tống tương-công lên ngôi đã lâu, nhưng vì công-tử Bằng còn ở Trịnh, nên

thỉnh thoảng đem binh sang đánh Trịnh làm cho hao người tốn của, dân

gian khổ cực.



Quan Thái-tể nước Tống là Hoa- đốc, bạn thân của Công-tử Bằng

tuy ngoài miệng không dám can vua, nhưng trong lòng bất-mãn , thấy Không phủ-gia làm đến chức Tư-mã , binh quyền một tay quản-thủ, nói gì Tống

tương-công cũng nghe theo nên đem lòng ghen ghét .



Nhơn lúc Khổng phụ-gia đi đánh nước Sái, bị thua to trốn chạy về Hoa- đốc bèn cho kẻ tâm-phúc len-lỏi trong dân-chúng phao tin rằng

Khổng phụ-gia chuyên quyền, ép vua gây binh-biến, gieo khổ nhọc cho

nhân- đân.



Do đó, dân chúng rất ghét Khổng phụ-gia.



Hoa- đốc lại nghe tin đồn nàng Ngụy-thị, ái thiếp của Khổng

phụ-gia, nhan sắc tuyệt vời, nên lòng rạo rực, muốn được trông thấy nét

hoa.



Một hôm, vào tiết thanh-minh Ngụy-thị đi tảo mộ, Hoa- đốc tình cờ trông thấy, lòng mê-mẩn, chân bước không đành, nghĩ thầm :



- Người đâu mà đẹp đến thế ? Tiếng người đồn thực chẳng sai.



Từ đó Hoa- đốc đem lòng bất chánh, mơ ước lấy vợ người làm vợ mình. Và quyết không để nàng ở mãi trong tay Khổng phụ-gia.



Một hôm Khổng phụ-gia đi duyệt binh .



Hoa- đốc cho người tâm phúc lén trà trộn trong quân-sĩ phao tin rằng :



- Khổng phụ-gia sắp đem binh đi đánh Trịnh .



Quân-sĩ nhớ đến cảnh lửa-binh tang-tóc ai nấy đều sợ sệt, rũ

nhau đến dinh Hoa- đốc kêu nài, yêu cầu tâu với vua bãi việc

chiến-chinh.



Hoa- đốc cho người ra phủ*** bắt quân-sĩ trở về, nhưng quân sĩ tập họp mỗi lúc một đông hơn .



Có người mang cả khí-giới đến nữa.



Lúc bấy giờ, Hoa- đốc biết lòng dân đã muốn bạo- động , liền mặc áo giáp mang gươm ra cửa nói :



- Khổng phụ-gia cậy quyền ép Chúa-công gây việc binh đao, làm

cho quân-sĩ chết oan, dân tình điêu- đứng. Trước hoàn-cảnh nầy tôi rất

đau lòng nhưng không làm thể nào ngăn cản được.



Quân-sĩ ai nấy đều hậm-hực vô cùng.



Hoa- đốc lại giả cách khuyên :



- Thôi các ngươi nên trở về kéo Chúa-công hay được việc nấy , tội ta không tránh khỏi .



Quân sĩ nhao nhao lên nói :



- Thưa ngài, mấy năm chinh-chiến anh em họ hàng chúng tôi đã

chết rất nhiều . Thế mà hiện giờ chúng tôi vẫn còn phải đem thân đi chết nữa . Vậy chúng tôi xin theo ngài giết tên giặc nước ấy đi , dẫu có

chết cũng được thỏa lòng hơn.



Hoa- đốc lại nói :



- Muốn ném chết một con chuột, chúng ta phải kiêng tránh những

vật báu của ta chứ . Nay Khổng phụ-gia là tôi thương yêu của Chúa-công,
Ðoạn cáo từ đem quân về nước.



Thái- độ của Thế-tử Hốt làm cho Tề hi-công phật-ý trách thầm :



- Bởi muốn gây tình thân-thiện với nhau nên phải chiều ý thế

thôi , chứ con gái ta sắc đẹp tuyệt vời, lo chi không lấy được người

chồng xứng đáng.



Thế-tử Hốt về nước, thuật lại câu chuyện ấy cho Trịnh trang-Công.



Trịnh trang-công nói :



- Con đã có công-nghiệp lớn thì lo gì không có vợ đẹp.



Tề-Túc nghe được việc ấy, gọi riêng Cao cừđi ra ngoài nói :



- Chúa-công đông con, Công-tử Ðột, Công-tử Nghi, Công-tử Vĩ đều

có ý tranh ngôi. Nay Thế-tử Hốt lại không chịu kết-thân với Tề để thêm

vi-cánh thì thật là việc đáng tiếc.



Cao cừđi nói :



- Tôi đã hết lời khuyên Thế-tử, nhưng Thế-tử không nghe thì biết làm sao .



Hai người nhìn nhau, mỗi người riêng một ý.



Cao cừđi trước đây rất thân mật với Công-tử Vĩ, nay nghe Tề-Túc nói lại càng thân mật thêm.



Một hôm, Thế-tử Hốt nói với Trịnh trang-công :



- Cao cừđi và Công-tử Vĩ chơi với nhau rất thân, lại tư-thông nhiều việc, xin phụ-vuơng phải đề phòng cho lắm mới được.



Trịnh trang-công nghe nói nổi giận đòi Cao cừđi đến mắng .



Cao cừđi buồn lòng đem việc ấy nói lại với Công-tử Vĩ.



Công-tử Vĩ nói :



- Trước kia, phụ-vương ta định dùng ngươi làm Ðại-phu nhưng vì

Thế-tử Hốt ngăn cản, nay lại còn cấm hai ta không được thân nhau nữa.

Nếu một mai phụ-vương ta băng hà, chúng ta làm sao an toàn nổi.



Cao cừđi nói :



- Thế-tử là người nhu-nhược, không thể làm hại ai nổi, xin Công-tử chớ lo.



Từ ấy, Cao cừđi và Công-tử Vĩ âm-thầm oán ghét Thế-tử Hốt vô cùng.



Tế-Túc thấy thế lòng lo ngại, một hôm bàn với Thế-tử Hốt :



- Nếu Thế-tử không kết-thân với Tề thì cũng nên kết thân với Trần hoặc Vệ, để sau nầy nương-tựa, dùng làm ngoại viện.



Thế-tử Hốt suy tính mấy hôm, cuối cùng cho lời ấy là phải, bèn

nhờ Tế-Túc tâu với Trịnh trang-công cho sứ sang nước Trần cầu hôn.



Sau đó Thế-tử Hốt lấy nàng Vĩ-thị làm vợ.



Giữa lúc đó, vua Hoàn-công nước Lỗ cũng kết thân với Tề.