Đóng Gói Gả Chồng (Trọng Sinh Trước Cửa Cục Dân Chính)

Chương 16 : Sủng ái

Ngày đăng: 13:38 30/04/20


Hạ Phong nhìn tin nhắn của Vu Đông thì cười, xem ra đối phương không có vấn đề gì.



“Hạ Phong, ở ngoài có một người đẹp tìm cậu kìa!” Bệnh viện cho các bác sĩ đến giao lưu thuê hai căn chung cư, vừa đủ nam nữ mỗi bên một căn.



Hạ Phong, Ngô Khải Quang và một đồng nghiệp nam khác ở cùng nhau. Bởi vì chỉ đến đây để giao lưu học hỏi nên họ mới có được một buổi cuối tuần rảnh rỗi. Lúc này Ngô Khải Quang cầm theo hộp cơm nói với Hạ Phong.



Người đẹp? Hạ Phong hơi nghi hoặc nhưng vẫn ra ngoài.



“Hạ Phong?” An An mặc một cái đầm đen hồng xen kẽ, tóc uốn cong càng làm tăng vẻ gợi cảm và quyến rũ. An An mang nụ cười ngọt ngào nhìn chăm chú vào Hạ Phong.



“An An?” Hạ Phong kinh ngạc nói, “Sao em lại đến đây?”



“Em còn chưa nói anh đó!” An An không vui làm nũng, “Anh đến New York cũng không nói với em, làm em phải hỏi thăm xung quanh mới biết.”



Thật sự thì An An đã sớm biết Hạ Phong muốn đến New York rồi nhưng cô đang chờ Hạ Phong chủ động đến tìm mình. Ai ngờ, một tuần trôi qua, Hạ Phong vẫn chẳng đến và dường như cũng không có dự tính này.



An An vì quá hoảng hốt nên mới đến đây.



Hạ Phong không biết nên nói gì nữa, dù sao thì hai người đã chia tay.



“Áy náy rồi đúng không!” An An giả vờ giận dỗi nói, “Anh mời em ăn cơm thì em sẽ tha thứ cho anh!”



Hạ Phong biết An An đang làm dịu không khí nên suy nghĩ một lát rồi gật đầu nói: “Được!”



Lập tức An An cười vui vẻ hơn.



Hai người đi đến trung tâm mua sắm gần đó ăn bò bít tết, An An thuần thục cầm lấy thực đơn rồi cười nói: “Em giúp anh gọi nhé, bò bít tết và điểm tâm ngọt ở cửa hàng này không tệ đâu!”



Hạ Phong không thích ăn bò bít tết cho lắm nên cũng thuận theo gật đầu với vẻ im ắng.



Chỉ chốc lát sau đồ ăn đã làm xong và được đặt lên bàn, Hạ Phong nhanh chóng cắt xong phần bò bút tết của mình, lúc này An An ngồi đối diện ảo não nói: “Bò bít tết tuy ăn rất ngon nhưng khó cắt quá đi!”



Hạ Phong ngẩn người, ngẩng đầu liền thấy phần bò bít tết của An An mới cắt được một miếng nhỏ vì vậy đem phần bò bít tết của mình đổi qua rồi nói: “Anh đổi với em!”



“Cám ơn anh nha Hạ Phong!” An An vui vẻ nói, “Không hổ danh là người cầm dao phẫu thuật đó, ngay cả cắt bò bít tết cũng lợi hại đến vậy!”



Hạ Phong lễ phép cười không nói gì.



“Anh biết không Hạ Phong? Đây là lần đầu tiên em ăn bò bít tết sau khi đến nước Mỹ đó.” An An bỗng nhiên nói.




“Đông Đông, con đã lớn thế này rồi còn tìm không thấy người muốn kết hôn thì sau này lơn tuổi rồi một mình sống rất đáng thương đó. Mỗi người đều phải có một gia đình, kiếm nhiều tiền cũng đâu có ích lợi gì, quan trọng nhất là kết hôn sinh con thì già rồi mới có chỗ dựa vào biết không. Con đừng nghĩ đến mấy đứa cháu, bây giờ con đối xử với bọn nó có tốt thế nào thì lúc bọn nó trưởng thành cũng chỉ quan tâm ba mẹ nó thôi, không thấy được con đâu.”



“Mẹ à, con không phải là không muốn kết hôn mà là chưa tìm được người thích hợp.”



“Thích hợp hay không thích hợp cái gì, không tệ là được rồi. Con xem con hiện tại cũng đã kiếm được rất nhiều tiền, nhà cũng có thì sống với ai mà không phải là sống hả con. Nếu lại tiếp tục chờ thì sau này chỉ còn tìm được mấy người đàn ông kết hôn lần hai thôi…”



“Nghĩ gì vậy?” Hướng Hiểu Nguyệt đột nhiên hỏi, “Sắc mặt tệ thế!”



“Nghĩ đến mẹ tớ!” Vu Đông cười nói.



“Vậy sao sắc mặt cậu tệ đến thế?” Hướng Hiểu Nguyệt không hiểu nói.



“Thì chuyện lúc trước tớ muốn kết hôn với Phương Hoa đó. Nhà tớ không đồng ý nên tớ mang đồ rồi bỏ trốn. Nhưng bây giờ…” Vu Đông cười khổ nói.



“Cũng là một tên tra nam!” Hướng Hiểu Nguyệt cảm thán nói, “Cậu nhìn lại mấy cậu xem, si tình như vậy làm gì chứ? Học tớ này, chuyên môn tra người khác.”



“Tớ biết cậu trâu bò nhất rồi!” Vu Đông có lệ nói.



~~



Rạng sáng 3 giờ, Vu Đông vừa về đến nhà thì nhớ đến lời dặn dò của Hạ Phong nên dùng di động gửi tin nhắn qua.



(Em đã về nhà!)



(Vậy đi ngủ sớm đi. Sáng mai nhớ xem hộp thư nhé, tôi có gửi mấy tấm hình qua, em nhớ xem đó!)



(Được!)



(Ngủ ngon!)



Đã gửi hình qua cho cô? Vu Đông tò mò lấy máy tính ra rồi đăng nhập vào hộp thư. Trong ảnh chụp là một cái túi xách của nữ, rất tinh xảo, là khoản kinh điển của Prada năm 2007. Bên cạnh cái túi xách còn có một tờ giấy quảng cáo, trên đó ghi: Mỗi một người phụ nữ đều nên được sủng ái!



Vu Đông sửng sốt một lát thì bỗng nhiên nở nụ cười.



Nếu trước lúc trùng sinh em có thể tìm được một người đàn ông giống như anh thì có lẽ em đã không trở thành một cô gái ế.



Hoặc có lẽ em trùng sinh là để gặp được anh?