Dòng Máu Lạc Hồng

Chương 28 : Bắt đầu (1)

Ngày đăng: 16:43 04/08/19

Nằm thảnh thơi, Thành chọn mua một cuốn về kinh tế vĩ mô, quyền lực càng lớn, trách nhiệm lại càng cao, mà chỉ có tri thức mới khiến con người ta trở lên sáng suốt. Đang ngẫm nghĩ, Tít chạy vào thưa: “ Bẩm công tử, Khách nhân đã đến.” “ Ừm. Dẫn họ vào hậu viện trước, bảo Tèo dẫn 10 đứa nhóc đến đó luôn. Ta ra sau.” “ Vâng.” Thành tiếp tục suy ngẫm. Gần 15 phút sau, Thành thốt ra:” Hóa ra là như vậy.” rồi buông sách xuống, đi ra hậu viện. ……………… Hậu viện có vẻ khá chật chội khi hơn 30 người có mặt, tất cả mọi người đều đứng, chỉ có Lê Hoàn và Tèo đang ngồi nói chuyện, nhìn thấy Thành tất cả đồng thanh hô: “ Tham kiến Quốc Công.” “ Tham kiến Công tử.” Thành gật đầu rồi ngồi xuống, nói: “ Chuyện ta giao đã hoàn thành chứ. Mà có tìm thấy manh mối và đầu não của tổ chức kia.” Vừa nói, Lê Hoàn vừa chỉ tay về những người đứng sau rồi đáp: “ Tất cả những người ở đây đã được tuyển chọn và sàng lọc theo tiêu chuẩn mà Quốc công đưa ra. Đầu tiên là Lê Long Đĩnh, Lý Công Uẩn…..” Nghe thấy hai tên đầu, Thành sửng sốt rồi quan sát thật kĩ cả hai, thông qua kính mắt có thể thấy cả hai đều có một tia mỏng manh của khí vận, không tiếp tục quan sát, Thành lắng nghe Lê Hoàn chậm rãi giới thiệu xong. Trầm ngâm một lúc, Lê Hoàn tiếp: “ Theo như Quốc Công phân phó, cho người theo dõi Hồng Kính, nhưng kẻ này làm việc chu đáo. Không hề lộ ra một chút sở hở, may mắn phát hiện sự ủng binh của hai Tổng Quản Lê Ma và Thái giám Lê La, nhưng đều tự vẫn.” “ Ừm. “ Thành trầm ngâm suy nghĩ, bỗng nghe tiếng ho khan liên tục của Lê Hoàng, sắc mặt trở lên tái nhợt, Lê Long Đĩnh vội vàng đưa thuốc cho uống. Thành quan tâm hỏi: “ Ngươi bị bệnh, trông có vẻ nghiêm trọng. Đưa tay đây ta xem cho.” Lê Hoàn rụt rè đưa tay ra, Thành nắm lấy, âm thầm hỏi Mr Tí: “ Xem xét giúp ta Lê Hoàn bị bệnh tình như thế nào.?” “ Ok. Đơn giản, có tiền là gì cũng được. Haha.” Một lúc, Mr Tí hồi phục: “ Là Túc Anh, nó gần như Đông Hoa Dược, nhưng rất khó phát hiện, gây ra cái chết từ từ.” “ Được rồi. Cho ta một viên giải dược đi.” Lê Hoàn thấy Thành cau mày thì cũng đáp: “ Chắc do có tuổi, những vết thương năm xưa tái phát.” Thành không nói, chỉ ra hiệu cho Tèo và lũ trẻ mang mọi người đi dạo, nghỉ ngơi và ban đêm an bài thử thách. Khi khuân viên không còn ai, Thành nhìn Lê Hoàn nói: “ Ngươi bị bệnh là do tổ chức kia gây ra. Ta có giải dược ngươi cầm và uống đi.” Lê Hoàn không chút lo sợ, nuốt lấy, một dòng nước ấm chảy trong cơ thở, những chất màu đen bài tiết ra, cả tinh thần khỏe khoắn. Lê Hoàn khom người nói: “ Tạ ơn Quốc Công.” Thành chỉ lắc đầu, gọi Mai dẫn Lê Hoàn đi tắm rửa thay đổi bộ quần áo mới. ……………. Nhìn Lê Hoàn, Thành nói: “ bất cứ ai đều không nên tin tưởng. Chỉ khi nào ngươi nhỏ máu lên cuốn sách này, ta sẽ nói với ngươi nhiều hơn. Mọi chuyện do ngươi tự mình lựa chọn, ở lại nhỏ máu chịu sự cấm chế hoặc là rời đi.” Xoắn xuýt một lúc, Lê Hoàn tiến lên nhỏ máu rồi nói: “ Tham kiến chủ công.” “ Sau này gọi ta là công tử là được.” “ Rõ, thưa công tử.” “ Ừm. Ngươi tuy đã khỏi, nhưng ta mong ngươi tiếp tục giả bộ, ta muốn câu được con cá to hơn.” “ vâng.” “ Được rồi, Tít sẽ tiếp tục nói cho ngươi nghe. Ta muốn đi nghỉ ngơi.” Thấy vậy, Lê Hoàn vội nói: “ Nô tài có hai người con gái sắc đẹp tuyệt trần, đã mang đến và đứng đợi ở ngoài, mong được Công tử cho phục thị và hầu hạ.” “ Được.” Thành đã thông qua trận pháp và quan sát, cả hai đều xuân sắc tuyệt vời. Hai mươi tư tuổi, cũng lên một lần thưởng thức. ……………. Đêm đó, trong căn phòng, hai cô gái đang ngồi ngay ngắn. Tiếng mở cửa. Khiến cả hai giật mình. Nhìn thấy người bước vào là vị quốc công, cả hai thân thể khẽ run. Nhìn hai người. Mặc bộ đồ đỏ đang ngồi khẽ run rẩy trên giường. Thành ngồi xuống và nói: “- Các ngươi nguyện ý chứ.” Cả hai khẽ rùng mình, những vẫn đáp. “- có.” Thành cười: “- Vậy làm theo những gì A Thảo đã đưa xem đi( 1 băng JaV).” Lê Nga và Lê Lan( tên hai cô gái) dần cởi bỏ bộ đồ bên ngoài. Hiện lên hai vóc người hoàn hảo. Trước lồi sau lõm. Lê Nga cúi xuống, đôi môi căng mịn dần dần ngậm lấy tiểu jj của Thành, chiếc lưỡi liếm quanh, khiến jj của hắn đê mê. Lê Lan cúi mặt, tóc xoà xuống chiếm lấy bờ môi, đầu lưỡi nhẹ nhàng tiến sâu vào bên trong. Thành cảm giác được trong miệng mình, chiếc lưỡi nhỏ bé kia đang càn quấy liên tục, nước miếng chảy qua khoé miệng. Thành cũng không chịu yếu thế, đưa lấy đầu lưỡi của mình khẽ đưa ra tiếp đón tiếp quấn lấy đầu lưỡi nhớp nháp mà có chú vị ngọt. Nhìn xuống đôi gò bồng đảo căng tròn và đầy đặn của Lan. Thành vươn tay xoa bóp, tùy ý véo lấy bầu vú đàn hồi, để chúng trong tay, thay đổi thành các hình dạng khác nhau. Lê Lan rên rỉ không ngừng thở ngấp. Phía dưới Lê Nga dần mút lấy tiểu jj, đút thật sâu vào trong miệng. Không chịu nổi nữa. “ phọt” một dòng sữa trắng nóng hổi tràn vào trong miệng, hai bên khoé miệng của dính một ít chất dịch màu trắng khẽ chảy ra rớt xuống đất. Lê Nga đưa đầu lưỡi ra. Ngắm đầy mê li. Đẩy ngửa Lê Lan ra, cúi đầu mình xuống, ôm lấy bầu ngực và gặm xuống một cách thô lỗ. “- A?.” Lê Lan kêu lên đầy đê mê. Cái miệng mở rộng ra, ngâm lấy một núm vú nhỏ, cái lưỡi linh hoạt liếm láp đánh vài vòng khơi dậy dục vọng. Bàn tay thì nhào nặn đôi gò bồng đảo cả Lê Ngân. Đè Lê Lan xuống, mở rộng hai chân, tiểu jj dần dần tiến vào. Tiếng thở gấp gáp và rên rỉ càng khiến Thành kích thích hơn. ......... Một đêm cảnh xuân dằng dặc. Từng tiếng la rên. Nhấp vào nhô ra. La hán đẩy xe bò, tiên ông trồng củ cải, vác cầy qua núi. Sáng sớm. Nhìn hai mỹ nữ uể oải nằm khép mi trên giường. Hai đốm hoa , đỏ tươi trên tấm chăn. Thành mỉm cười. Bao lâu, Thành cũng tận hưởng được sự khoái cảm nhất của bản năng con người.