[Đồng Nhân Harry Potter] Hy Vọng Thánh Ca

Chương 98 : May mắn

Ngày đăng: 06:58 19/04/20


Thái độ Aberforth đối với Harry đương nhiên không phải là hòa ái dễ gần, tính tình cổ quái của lão đầu này khiến cho khi hắn đối diện với mọi người đều mang biểu tình khó chịu chứ đừng nói Harry vẫn là người ủng hộ trung thực của Albus Dumbledore, tuy rằng không đến nỗi mê tín, nhưng là cũng đến mức không chút do dự đi chấp hành mệnh lệng của cụ. Aberforth bởi vì những sai lầm không thể vãn hồi khi còn niên thiếu với Albus nên luôn không thích người huynh đệ này —— cho dù hắn có lòng từ bi thu lưu Albus. Cái này làm cho thái độ của hắn với Harry càng thêm không khách khí.



Địa bàn của Aberforth trở thành tổng bộ bí mật mới của Dumbledore, đối với tình huống mà Harry sắp gặp phải đương nhiên biết một chút ít, điều này làm cho hắn vừa giận Albus lợi dụng đứa bé này, lại vừa tức giận trong óc Harry chỉ có cỏ, ngu ngốc.



Bất quá, mặc kệ nói như thế nào, sau khi châm chọc Harry Potter một chút, Aberforth vẫn là đi vào phòng bếp chuẩn bị một ít đồ vật cho Harry, sau đó để Neville đem Harry Potter đưa vào tòa thành.



Ngu Đạt vẫn luôn lắng nghe những âm thanh ngắt quãng vang lên dưới nhà, điều này làm cho cậu cảm thấy cử động của mình càng ngày càng như là một gián điệp cùng đặc vụ linh tinh.



Aberforth đi lên lầu, nói với Ngu Đạt đang nhìn hắn: “Bọn họ đi rồi.”



“Ân, Aberforth, thỉnh ngài lập tức triệu tập những thành viên khác của Hội Phượng Hoàng, Harry về tới tòa thành, đây là dấu hiệu của việc bắt đầu trận đại chiến.” Ngu Đạt bình tĩnh nói.



Aberforth nhìn hắn một cái, ngược lại lại không phát biểu dị nghị gì với sự phân phó của cậu, Ngu Đạt cùng Albus cả ngày nói nhỏ, ai biết bọn họ mỗi ngày dự tính những thứ gì.



Ngu Đạt tuy rằng có ma lực, là một mục sư cường đại, chính là ma lực của cậu dùng để bẻ cong cái thìa, biến một chút ma pháp nhỏ còn được nhưng là nếu muốn chân chính sử dụng chú ngũ của phù thủy, đó là hoàn toàn không có khả năng,điều này có thể nói là một sự tiếc nuối thật lớn.



Ngu Đạt nhìn đũa phép của Aberforth bay ra một con bạch dương màu bạc, lao ra ngoài.



Dùng bảo hộ thần để truyền tin tựa hồ là bí kíp độc môm của Hội Phượng Hoàng.



Ngu Đạt không tiện lộ diện,Aberforth ra mặt nghênh đón những phù thủy độn thổ đến quán.



Bởi vì Tử Thần Thực Tử nên thôn trang cấm đi lại ban đêm, một khi có người độn thổ đến thôn trang, đều sẽ gây ra tiếng rít. Tiếng kêu bén nhọn không ngừng quanh quẩn ở trong thôn trang, chính là lúc này Ngu Đạt không còn đi lo lắng cái này nữa, dưới sự xuất hiện của càng nhiều thành viên Hội Phượng Hoàng, Tử Thần Thực Tử bắt đầu đánh phá hệ thông phòng ngự của thôn trang.



Moody uống xong Quả Đa Dịch, làm bộ mình là thôn dân của thôn Hogsmeade, nghe thấy động tĩnh cũng vọt ra, đồng thời chiến đấu với nhóm Tử Thần Thực Tử.



Sirius Black, Remus Lupin, Arthur Weasley… thành viên Hội Phượng Hoàng toàn bộ đến đông đủ, sau khi giải quyết những Tử Thần Thực Tử đó, Aberforth dẫn bọn họ dựa theo thông đạo giấu sau bức họa của Ariana đi đến trong tòa thành.


“Bọn chúng sinh hoạt ở chỗ sâu trong Rừng Cấm, thật đáng tiếc, an phận sinh hoạt xem ra thỏa mãn không nổi chúng nó.” Dumbledore thần sắc ác liệt nói, căn đũa phép trong tay thỉnh thoảng bắn ra những tia sáng đánh bay đám nhện đó.



Dumbledore cùng Moody đều là những phù thủy phi thường lợi hại, Ngu Đạt thỉnh thoảng thêm lá chắn cho bọn họ, vì an toàn cậu thậm chí còn sử dụng chiêu quần công diện rộng.



Cái kĩ năng này cậu chưa từng dùng qua từ khi đến thế giới này, chủ yếu là vì cái kỹ năng này thích hợp đúng ở một chỗ chiến đấu, mà cái tình huống này lại thích hợp như vậy.



Đám nhện ở trong Rừng Cấm đi ra không ngừng, chính là ba người Ngu Đạt phối hợp với nhau quả thực giống như là một cái lưới trời, những con nhện đó dù sao cũng có ít trí tuệ, đống thi thể thật lớn có thể nhét đầy Rừng Cấm rốt cục có thể làm cho những con nhện đó lui bước.



Ngu Đạt rốt cục có thể thở ra, mà lúc này Dumbledore cùng Moody mặc dù dưới sự chiếu cố của Ngu Đạt không có vết thương lớn nào, nhưng là ma lực tiêu hao cũng làm cho sắc mặt của hai người trở nên không dễ nhìn.



“Uống cái này.” Ngu Đạt mở ra ba lô trò chơi,lấy ra hai chén cà phê.



Loại cà phê này có thể hồi phục cho người uống 96000 điểm pháp lực, đầy đủ khôi phục ma lực hai người đã tiêu hao.



Ngu Đạt may mắn trước kia khi không có việc gì làm ngồi mốc meo ở trong phòng liề làm ra những cái này để chuẩn bị, mà phương pháp pha chế của loại cà phê này cũng tương đối đơn giản, trên thực tế công hiệu ở trong du hý cũng chỉ có một chút mà thôi.



“A, cà phê!” Moody không có hứng thú nói một câu.



Bất quá Dumbledore ngược lại lại đi qua uống một hơi, nhất thời cụ liền cảm nhận được ma lực tăng trưởng: “Đó cũng là cà phê đến từ thế giới thần kì của các cậu?”



“Đúng vậy, nó có thể khôi phục ma lực, bất quá cái này cũng không thể uống trong tình trạng chiến đấu.” Ngu Đạt nói một câu.



Moody kỳ quái nhìn cậu một cái, hắn cho tới bây giờ cũng chưa bao giờ thấy có người ở trong khi chiến đấu còn có thể nhàn nhã uống cà phê.



Tuy rằng hắn không thích uống cà phê—— hắn càng thích uống hồng trà, xét thấy cái công năng thần kì kia của nó liền nể tình uống vào. Hắn hiện tại đối với những chuyện ngạc nhiên cổ quái này càng ngày càng trấn định, đây không thể không nói là Ngu Đạt ma luyện tốt.



REVIEW 99