[Đồng Nhân Harry Potter] Hy Vọng Thánh Ca
Chương 99 : Tử vong
Ngày đăng: 06:58 19/04/20
Bởi vì cà phê của Ngu Đạt làm cho Dumbledore cùng Moody lấy lại tinh thần một cách nhanh chóng, ở trong mắt của Ngu Đạt, cột mana của hai người cũng rất nhanh được đổ đầy.
“Thật sự là tinh thần chấn động.” Dumbledore khen.
Moody chậc lưỡi, tuy rằng chưa nói bất kì một câu khích lệ nào, nhưng là biểu tình cũng có vẻ vừa lòng.
Ngu Đạt đang muốn hỏi ý kiến, chợt nghe thấy thanh âm lẹt xẹt phát ra từ trong rừng rậm, thần kinh của cậu trở nên buộc chặt, cảnh giác nhìn về phương hướng thanh âm truyền đến.
Một đám người xuất hiện, nhưng mà chờ đến khi bọn họ tới gần Ngu Đạt kinh ngạc phát hiện nửa người dưới của bọn họ không là chân người, mà là chân ngựa.
Nhân mã?!
Ngu Đạt ngạc nhiên nhìn những sinh vật cũng sinh hoạt tại trong Rừng Cấm này, cậu từng nghe qua tên của những sinh vật này, bất quá khi còn sinh hoạt ở trong Hogwarts, lại không có cơ hội thấy bọn họ.
“Có rất nhiều người nguy hiểm xông vào Rừng Cấm!” một nhân mã kiệt ngạo bất tuân có vẻ là người đứng đầu nói: “Dumbledore! Ngươi tại sao còn đứng ở chỗ này!”
“Ta đã không còn là hiệu trưởng.” Dumbledore nói một tiếng: “Bất quá ước định của chúng ta, mời các ngươi thực hiện.”
“Tinh tinh đã chỉ dẫn phương hướng.” Một nhân mã tóc dài anh tuấn dứng bên cạnh hắn nhìn nđ một cái rồi nói: “Hắc ám chung quy sẽ thất bại.”
“Đi!” nhân mã cầm đầu hét lớn một tiếng, thanh âm bốn vó lao nhanh vang lên, rầm rập rầm rập khiến cành cây cũng phải phát run.
“Đây là viện binh ngài tìm?” Ngu Đạt quay đầu hỏi Dumbledore.
“Không chỉ vậy.” Hắn cười nói.
Trong Rừng Cấm thường có những Tử Thần Thực Tử xông vào, Moody mang theo tươi cười dữ tợn, dùng một đám thần chú đem những Tử Thần Thực Tử đó đánh bại.
Ngu Đạt thấy những Tử Thần Thực Tử đó, không khỏi lo lắng nói: “Bên người Voldermort chính xác là có rất nhiều người, những người này đều xâm nhập đến trong Rừng Cấm, hội Phượng Hoàng cùng thành viên D. A. ta có thể bảo đảm, chính là những bọn nhỏ khác…”
“Cho nên, ta đến thúc giục những minh hữu của chúng ta mau chóng xuất động, có thể tận lực tránh thương vong.” Ánh mắt màu lam của Dumbledore nhìn cậu: “Sirius, Remus bọn họ sẽ ra sức bảo hộ những bọn nhỏ đó, bọn họ biết mục đích chủ yếu của bọn họ là bảo hộ mà không phải tiêu diệt.”
Ngu Đạt nhìn nhìn thi thể đám nhện phía sau, ít nhất bọn họ vẫn có thể ngăn chặn một phần.
Ngu Đạt tìm kiếm trong ba lô trò chơi của cậu: “Anh ăn một chút gì rồi hãy gia nhập chiến đấu, hiện tại máu cùng chỉ số phép thuật của anh còn chưa có đầy. Hồi lam hồi máu … Bia cá sấu, cái này không phải. Mình cá khổng tước cũng không phải… Này cái gì? Đũa phép của Sirius Black? Như thế nào ở trong túi của em?!”
Ngu Đạt kinh ngạc lấy ra một cây đũa phép: “Đũa phép của cậu ấy ở chỗ này của em, vậy cậu ấy hiện tại dùng cái gì?”
Snape xám mặt, hắn mới mặc kệ cái tên cẩu ngu xuẩn kia bây giờ dùng cái gì.
“Kệ, đợi qua cái này rồi nói sau, ăn cái này, Severus, cái đuôi mĩ vị của cá, có thể hồi máu hồi mana còn có thể gia tăng trạng thái, thích hợp nhân vệt hệ pháp thuật ăn.” Ngu Đạt lấy ra một cái đuôi cá đặt bên miệng của hắn.
Snape rủ mắt thấy nhìn cái đuôi cá có lẽ đã được làm qua này, há mồm. Cái đuôi cá này nhìn quan không được tốt lắm, nhưng là ăn ăn vào ngược lại lại rất ngon miệng.
Ăn hết thức ăn, Ngu Đạt lại cho hắn một cái phép thuật, làm cho hắn cảm thấy tốt đến không thể tốt hơn, không thể chờ đợi được muốn cầm đũa phép gia chiến đấu một chút.
“Chúng ta đi thôi.” Snape nói với cậu.
Ngu Đạt gật đầu đi ra ngoài, Snape đi theo phía sau cậu. Ngu Đạt dùng cây trượng cam của mình, trực tiếp biến thành một con rồng màu lam.
Snape trừng mắt nhìn Ngu Đạt hạ quyết tâm muốn cõng hắn, cuối cùng hai người giằng co trong chốc lát, Snape buông tha bò lên lưng của cậu.
Trăng trên trời đã lên cao, những đám lửa cháy trong tòa thành cũng chiếu sáng rõ cảnh vật, cái này làm cho đám Giám ngục Azkaban thấy Ngu Đạt cùng Snape trực tiếp liền bay về phía hai người.
Snape hiện tại có khí lực không dùng hết, một chú ngữ thần bảo hộ phóng ra, đánh bay hơn mười tên Giám ngục Azkaban.
Ánh mắt của Ngu Đạt sáng ngời, chỉ thấy một con rồng béo màu sương trắng bay vòng xung quanh cậu
Ánh mắt của cậu nhìn thẳng thiếu chút nữa liền quên cậu còn đang bay.
“Đừng có ngu xuẩn như vậy!” Snape hét lên một tiếng “Ta cũng không muốn ngã chết!”
“Severus! Đây là thần bảo hộ của anh? Tại sao lại là một con rồng mê người như vậy?!”
REVIEW 100