[Đồng Nhân Hoàng Tử Tennis] Không Muốn Làm Hoàng Tử
Chương 33 : Thu hậu toán trướng
Ngày đăng: 13:52 19/04/20
“Lạch cạch” một tiếng, Tezuka thấy chuông cửa rung đến 5 phút mà không có người ra mở cửa thì vội vàng dùng chìa khóa của mình mở cửa. Đẩy cửa vào, thấy trong phòng khách chỗ nào cũng là gối ôm và đệm sô pha, Tezuka biến sắc, không kịp đổi dép liền chân không đi vào.
“Itsuki-chan!” Tezuka vừa gọi vừa đi khắp các phòng tầng trên tầng dưới tìm người. Trong phòng rất im ắng, sắc mặt Tezuka thì ngày càng nghiêm túc. “Cạch” một tiếng, một cái điện thoại di động rơi trên sàn nhà. Nhìn chiếc điện thoại bị mình không cẩn thận đá phải, Tezuka nhặt lên xem, ánh mắt trầm xuống.
Điện thoại di động là của Itsuki-chan, mà người lại không ở trong phòng. Nhớ lại tin nhắn vừa nhận được “Tôi không phải là hoàng tử, nhưng tôi rất tức giận! Các anh, quá đáng!”, Tezuka quay người đi nhanh ra ngoài.
… …
Điện thoại di động vang lên. Đang ở ngoài tìm người, Tezuka vừa nhìn thì lập tức nghe: “Tezuka Kunimitsu.”
“Tezuka, là tôi Fuji đây, Itsuki-chan ở cùng cậu không?” Từ nhà Ogihara đi ra, Fuji vừa gọi điện thoại, vừa lo lắng nhìn bốn phía. Vừa nhận được một tin nhắn kì lạ của Ogihara, anh liền vội vàng chạy đến. Không ngờ Ogihara không ở nhà, điện thoại di động cũng không mang, mà trong lòng cậu lại đang có khúc mắc, Fuji cực kì lo lắng.
“Không, tôi đang tìm cậu ấy.” Thanh âm Tezuka không còn lạnh lùng như ngày thường, tiếp theo Tezuka hỏi, “Fuji, Itsuki-chan gửi tin nhắn cho cậu à?”
“Ù, cậu ấy nói mình đang tức giận, nói cái gì hoàng tử nữa.” Lúc này một chiếc xe taxi dừng trước mặt Fuji, thấy người từ trên xe xuống, trong đôi mắt xanh thẳm của Fuji tản ra tia lạnh lẽo, “Tezuka, giờ tôi đang ở trước nhà Itsuki-chan, Echizen cũng tới rồi, cậu hãy quay lại đây đã.”
“Ừ, tôi lập tức tới.” Tezuka nghe Fuji nói Echizen cũng tới, hiểu ngay Echizen có thể cũng nhận được tin nhắn của Ogihara. Đóng điện thoại, Tezuka đi tới nhà Ogihara. Vừa đi được hai bước, điện thoại Tezuka vang lên.
“Xin chào, Tezuka Kunimitsu.”
“Tezuka, xin chào, tôi là Yukimura, cậu có biết địa chỉ của Itsuki-chan không?” Yukimura không thể liên lạc với Ogihara thì cực kì lo lắng, “Tối nay cậu ấy gửi cho tôi một tin nhắn nói cậu ấy đang tức giận. Nhưng tôi lại không thể gọi được cho cậu ấy nên muốn đến chỗ cậu ấy xem.”
…....
“Tôi đã tìm quanh đây mấy lần mà vẫn không tìm được. Một lúc nữa Yukimura sẽ đến, mấy người chúng ta tiếp tục đi tìm, nếu như vẫn không tìm được cậu ấy thì chúng ta sẽ báo cảnh sát.” Trong phòng khách nhà Ogihara, Tezuka nói với hai người bên cạnh, bầu không khí trong phòng cực u ám và đầy lo âu.
“Rốt cuộc xảy ra chuyện gì, sao tự nhiên Itsuki-chan lại biến mất? Sáng sớm hôm nay tôi đã hỏi cậu ấy có chuyện gì, cậu ấy nói mình có thể giải quyết, nên tôi cũng không hỏi nhiều.” Tinh thần Yukimura đã có chút suy sụp, nhưng anh lại càng lo lắng cho Itsuki-chan. Đã trễ thế này mà vẫn không có chút tin tức nào Itsuki-chan.
…...
“Itsuki-chan tối nay...” Ba chữ say bét nhè, Fuji cũng không nói ra miệng.
“...” Tezuka ngồi một bên, không nói gì.
“Xem ra bình thường Itsuki-chan rất bất mãn với chúng ta.” Yukimura có vẻ mệt mỏi, nửa nằm bên cạnh Ogihara, nhưng khóe miệng mỉm cười biểu hiện tâm tình anh hiện rất tốt.
“Sau này không được để cậu ấy uống rượu.” Ryoma ngáp một cái, đêm nay làm cậu lo lắng gần chết.
“Kỳ thực thỉnh thoảng để cậu ấy uống chút rượu cũng không tệ đâu.” Yukimura tiếp tục nói, giương mắt nhìn mấy người khác.
“…” Tezuka nhu nhu mi tâm mình, không nói gì.
“Ha ha, tôi cũng thấy không tệ chút nào.” Fuji và Yukimura cùng nhau đạt thành hiệp nghị.
“.... Tùy các anh thôi...” Ryoma có vẻ rất tùy ý, nhưng đôi mắt đã bắt đầu lóe sáng.
“Đêm nay ngủ đây đi, cũng không sớm nữa, hơn nữa sức khỏe Yukimura không tốt.” Nhìn người đang ngủ say, cuối cùng Tezuka cũng lên tiếng, mấy người khác không dị nghị gì mà thay quần áo, chui vào trong chăn.
…...
“Quá đáng...” Đêm khuya, trong khi mọi người ngủ say, mỗ vị gấu túi từ trên người một người trượt xuống, trở mình một cái rồi chui vào chăn người còn lại, leo lên thân người ta, bất mãn nói nhỏ một tiếng rồi tìm một vị trí thoải mái mà tiếp tục ngủ say.
“.... Xin lỗi...”
Editor lảm nhảm: Shu-chan, anh đúng là hồ ly thứ thiệt:]]]]]]]]