[Đồng Nhân Hoàng Tử Tennis] Không Muốn Làm Hoàng Tử

Chương 43 : Đến giải đấu (4)

Ngày đăng: 13:52 19/04/20


“Trước mắt tôi thấy có những điều này cần chú ý, còn lại phải dựa vào các senpai thôi.” Tranh thủ thời gian nghỉ ngơi ngắn ngủi, Ogihara bị Inui mời trình bày những tình huống có thể xuất hiện và cách đối phó với Oishi và Kikumaru senpai đang chuẩn bị bước vào trận tiếp theo.



“Ogihara, cảm ơn cậu, chúng tôi nhất định sẽ thắng.”



“Được, tớ đã hoàn toàn sẵn sàng.” Kikumaru nhảy dựng lên, cùng đồng đội hợp tác của mình đập tay.



“Senpai, trời rất nóng, nhất định phải tốc chiến tốc thắng.” Cuối cùng Ogihara căn dặn một câu, thể lực của Kikumaru senpai không được tốt lắm.



“Tôi biết rồi.” Kikumaru hiểu rõ liền trả lời lại.



“Ogihara, cậu thay tôi ngồi vào ghế huấn luyện viên đi. Trời quá nóng, tôi già rồi, thân thể khó chịu quá.” HLV Ryuzaki đi tới, lau lau cái trán đầy mồ hôi, sắc mặt tái nhợt.



“HLV Ryuzaki?” Ogihara liền bước tới đỡ bà ngồi lên ghế, những người khác vội mang nước tới.



“Huấn luyện viên, để Kawamura đưa cô tới bệnh viện đi.” Tezuka tiến lên nói.



“Không cần, nghỉ ngơi một lúc sẽ không sao, ngày hôm nay quá nóng.” Ngồi dưới bóng mát, Ryuzaki thở phì phò từng ngụm lớn. Inui đứng một bên không ngừng dùng bản ghi chép để quạt cho huấn luyện viên.



“Ogihara, cậu đi vào đi, Seigaku không thể không có huấn luyện viên. Tôi đã nói với trọng tài rồi.” Ryuzaki dần bình thường lại, nhìn về phía Ogihara.



“HLV Ryuzaki, em không được đâu, cô để Inui học trưởng đi thôi, hoặc đội trưởng cũng được.” Ogihara liên tục lắc đầu, để cậu chơi bóng thì cũng được đi, nhưng làm huấn luyện viên thì tuyệt đối không được, “Hơn nữa, em cũng không có tư cách, em không phải trợ lý huấn luyện viên, cũng không phải thành viên đội tuyển.” Ngoại trừ huấn luyện viên, chỉ có cầu thủ đội tuyển chính thức đã đăng ký mới có thể đi vào trong sân chỉ đạo, sao cậu có thể vào sân được.



“A, tôi quên nói cho cậu, hôm nay lúc đăng ký, tôi đã ghi cậu là trợ lý huấn luyện viên.” HLV Ryuzaki vừa nói xong, Tezuka liền ngắt lời.



“Huấn luyện viên, em là đội trưởng, sao cô không nói chuyện này cho em biết.” Tezuka sắc mặt nghiêm túc nhìn huấn luyện viên, Ogihara giật mình.



“Tezuka, đây là hôm nay lúc đến tôi mới quyết định nên chưa kịp thương lượng cùng cậu.” HLV Ryuzaki chừng mực nhìn đội trưởng nhà mình, rồi thân thiết nói với Ogihara, “Ogihara, tôi nhờ cậu đó.”



“Này... Này không được đâu, đội trưởng...” Ogihara lúc này chỉ có thể đem hi vọng đặt lên Tezuka.



“Ogihara, cậu có thể đi mà. Mau đi thôi, trận đấu lập tức sẽ bắt đầu.” Inui cũng ở một bên khuyên bảo.




“Tớ tin tưởng Eiji nhất định có thể mà.” Đối với đồng đội hợp tác của mình, Oishi tuyệt đối tin tưởng.



… … … …



“Ryoma, em trai của Fuji senpai là ‘tay trái hủy diệt’ đó.” Đổ mồ hôi nhễ nhại, Ogihara lấy mũ của Ryoma làm quạt.



“Mada mada dane.” Ryoma vẫn chỉ trả lời một câu.



“Nếu như cậu thua, tớ sẽ không làm bữa trưa cho cậu, không cho cậu ăn ngon nữa đâu.” Ogihara hẹp hòi nhìn Fuji Yuta phía bên kia, ngữ khí lộ ra uy hiếp.



“.... Hừ, trưa mai tớ muốn ăn ngô với hạt thông.” Ryoma bắt đầu liệt kê đồ ăn.



“Chỉ cần cậu thắng thì không thành vấn đề.” Ogihara thu hồi ánh mắt, đội mũ lên đầu Ryoma, “Không cần cố ý thua hai game để tớ thu thập dữ liệu đâu.”



“Không cần.” Ryoma đội mũ lên, cầm vợt tennis đi ra sân.



… ….....



“Ogihara Aitsuki...” Ngay lúc Ogihara và Ryoma đang nói, những người bên ngoài sân đều dùng ánh mắt dò hỏi mà nhìn cậu.



“Chuyến bay XX8932 từ Luân Đôn đến Tokyo chuẩn bị cất cánh, xin các vị hành khách lập tức đăng ký....”



“Đại ca, anh nói khi Backy bảo bối nhìn thấy chúng ta thì có vui hay không?”



“Đương nhiên có.”



“Em thật muốn mang Backy bảo bối bên người mình, miễn cho người xấu nhìn đến.”



“Ừ.”