[Đồng Nhân Tấm Cám] Đoạn Niệm

Chương 18 :

Ngày đăng: 16:14 18/04/20


Có bóng người đứng tần ngần ngoài cửa. Mãi lâu sau, người đó mới gõ cửa 3 cái, đẩy cửa bước vào.



Trong ánh sáng nhu hòa của nến, chàng trai tuấn tú trước mắt càng hấp dẫn mắt người đối diện hơn. Tử Lâm bây giờ đã trưởng thành, cậu bé ăn mày ngày nào giờ đã thành 1 thanh niên 19 tuổi tài năng đầy hứa hẹn. Cô tìm mọi cách để gạt bỏ mối quan hệ với người thân nhưng lại không thể từ bỏ được chàng trai trẻ này. Cùng nhau trải qua những ngày tháng yên bình, vượt qua bao sóng gió, họ luôn bên nhau như là tri kỉ. Cô không biết là nếu từ bỏ đi điểm tựa cuối cùng này thì liệu cô có còn sống được không, liệu cô có còn giữ vững được ý thức không bị chi phối nữa không. Nét mặt hiện lên lên vẻ ngượng ngùng, xấu hổ, cậu nhẹ giọng lên tiếng:



- Bách Diệp, tỉ đừng thức khuya quá.



- Ta làm xong rồi. Đệ còn chưa ngủ sao?



- Uhm.. đêm mai là đêm Thất Tịch. Tỉ vẫn định làm việc sao?



- Mai đã là đêm Thất Tịch ư? Nhanh thật. Ta không còn trẻ trung gì nữa, đâu còn mộng tưởng cầu mong 1 tấm chân tình. Nhìn người khác vui vẻ, mà ta thì cô độc như vậy thấy chướng mắt lắm. Vẫn là ở nhà như thường lệ thôi.



- Thì... dù sao cũng nên ra ngoài thay đổi không khí. Hay là ta...đưa tỉ đi chơi nhé?



Cô ngước nhìn Tử Lâm, môi vẽ nên nụ cười đầy thâm ý.



- Đừng nói với ta là đệ không có 1 cái hẹn nào nhé?


- Ta có nghe đến vụ việc của Tạ Chân Nghiêu, đáng tiếc thay cho một người tài. Nghe nói trước đó 2 người có mối giao hảo rất thân thiết, trước lúc tự vẫn, ông ta còn giao toàn bộ sản nghiệp cho muội. Muội đã đem đi quyên góp từ thiện hết, phải không?



Hắn quả thật rất nhanh nhạy, chuyện này mà cũng có thể “ nghe” người ta truyền miệng được ư? Xem ra hắn có ý muốn truy xét tới cùng?



- Quả thật là có chuyện này. Tạ thúc là người quyên góp khoản tiền rất lớn cho quỹ hiếu học, vì vậy mà cũng có qua lại thường xuyên. Trước lúc ra đi, thúc ấy có đến gặp muội và nguyện giao hết tài sản vào quỹ hiếu học, hy vọng sẽ đào tạo cho Hoàng Nguyên thế hệ tương lai phát triển tốt nhất về cả thể chất lẫn trí tuệ. Thúc mong rằng đóng góp của mình sẽ giúp phần nào vào việc cải tổ giáo dục trong nước, để nhân dân ta ai cũng biết chữ, nâng cao dân trí.



Tạ Chân Nghiêu ông coi như may mắn, ta đã để lại cho ông cái hư danh này để không bị người đời phỉ nhổ. Vận số ông xem ra không đến nỗi tồi.



- Ta rất cảm động trước tấm lòng của Tạ Chân Nghiêu. Quỹ từ thiện của muội cũng thật là 1 biện pháp tốt. Số tiền được quyên góp sẽ được dùng như thế nào?



- Toàn bộ đều dùng để xây nhà lán, trang bị bàn ghế và sách vở cho học trò. Ngoài ra còn thành lập những khoản tiền nhỏ để trao tặng những trò có thành tích học tập tốt chịu khó vươn lên trong cuộc sống.



- Ha ha... rất tốt. Vậy là tốt rồi.



Cô cũng mỉm cười, dẫn dắt câu chuyện sang hướng khác. Có trời mới biết khi nãy cô sợ đến mức nào khi hắn hỏi về khoản quyên góp. Thật ra quỹ từ thiện chỉ là 1 hình thức trá danh để che dấu việc làm ăn phi pháp của thất hoàng tử, mọi khoản tiền đóng góp đều bị luân chuyển về tay hắn mà chỉ có 1 phần rất nhỏ là bỏ vào để duy trì hình thức từ thiện này. Nếu việc này bị vạch trần, tính mạng của cô chắc chắn sẽ không còn nhưng thất hoàng tử sẽ không bị can dự gì ngoài việc mất đi nguồn viện trợ lí tưởng về kinh tế. Để đủ tỉnh táo bước đi trên con đường này, cô ngoài mưu trí còn phải liều mạng.



BBqT;M