[Đồng Nhân Tấm Cám] Đoạn Niệm

Chương 25 :

Ngày đăng: 16:14 18/04/20


Tối hôm đó, hắn cho gọi cô vào bồi hắn ngủ. Trước tiên phải cởi bỏ lớp triều phục rắc rối.Cô thận trọng tháo đai lưng bằng vàng khảm nhiều viên trân châu sáng loáng. Lớp áo hoàng bào bằng sa đoạn màu vàng thêu rồng lớn rồng nhỏ, mây, sóng nước được cởi xuống. Cô tiếp tục cởi bỏ lớp áo lót đỏ cổ áo bằng đoạn màu tuyết trắng. Trong lúc cô đang lúi húi thu gom y phục cũ của hắn, hắn đã tự động cởi bỏ toàn bộ lớp áo quần trong cùng rồi thả mình vào bồn tắm. Cô vội vàng nhặt nhạnh quần áo rơi dưới sàn, nhanh chân chạy khỏi nơi này. Lúc đang nhẹ nhàng len người qua cánh cửa, tiếng gọi của hắn ngay lập tức khiến cô phải quay ngược trở lại. Đứng trước tấm bình phong ngăn cách với phòng tắm, cô đứng ngây ngốc không biết phải làm gì. Tiếng nước xối xả, hơi nóng bốc lên, qua ánh đèn có thể lờ mờ thấy bóng người đang dựa vào thành bồn. Một hồi im lặng, hắn nói: “ Vào đây đi!“. Cô thận trọng bước qua tấm bình phong. Căn phòng rộng lớn tỏa ra ánh sáng màu cam dễ chịu, giữa phòng là 1 bồn tắm dạng lớn kích cỡ chẳng khác 1 hồ bơi là bao. Từ đầu tường có gắn 1 thác nước hình đầu rồng há miệng phun nước, nước được cấp từ nhà bếp đến tận đây thông qua đường này. Hắn đang ngồi bên dưới thác nước, màn nước mạnh mẽ chảy xuống cơ thể rắn chắc.



- Rượu!



Cô tiến lại gần bên cạnh, rót đầy 1 chén dạ quang rượu Bồ đào mỹ tửu. Rượu rót vào chén nhìn thấy ực 1 màu đỏ rất hút mắt. Dâng lên trước mặt, hắn khẽ hé miệng để cô đổ rượu vào. Nhìn ở góc độ của cô, quả thật đó là hình ảnh đẹp nhất mà bất cứ cô gái nào được nhìn thấy. Trong tất cả những người khác giới cô từng gặp, hắn là người có đủ cả dung mạo lẫn tài trí, xét về tiêu chuẩn thời hiện đại thì tuyệt đối đạt đủ tiêu chuẩn 1 nam thần. Nước nóng có thể khiến tinh thần thoải mái và minh mẫn, hắn lại bắt đầu thảo luận về chính sự.



- Công bộ Thượng thư Chu Văn Nghị hôm nay dâng tấu đề cử thăng chức cho Lê Trung Trực vốn đã giữ chức Thông phán lâu năm lên thành Tả thị lang. Thụy Hương, ngươi nói ta nghe về người này xem có đáng từ 1 chức quan ngũ phẩm thăng cấp thành tam phẩm hay không?



- Lê Trung Trực tên cũng như người, thái độ sống đều khiến mọi người nảy sinh hảo cảm vì đối xử với ai cũng hòa nhã, thân thiện. Từ trước đến giờ chưa nghe đến vụ bê bối nào cả.




- Ta chưa từng nói lời này với nàng. Trắc Bách Diệp, ta yêu nàng. Những lời này là thật lòng, phải cho đến khi nàng rời bỏ ta, ta mới nhận thức được sâu sắc ràng nàng quan trọng với ta đến nhường nào.



- Triệu cận vệ, ngài khiến cho ta thật là khó xử. Mưa sắp tạnh rồi, mờ ngài rời đi. Nếu để người ta nhìn thấy thì không hay.



Rồi cô quay vào phòng đóng cửa lại, lên giường ngủ 1 giấc xem như không hề biết đến sự tồn tại của người ngoài kia. Chàng nhìn cánh cửa đóng kín trước mắt, cánh tay trên không trung định giữ cô lại từ từ hạ xuống. Chàng xoay người lao vào màn mưa.



Cô đã phải chờ bao lâu để nghe chàng nói được câu nói “ ta yêu nàng”? Gần 7 năm cho 1 tình cảm không có đích đến. Khi cô chấp nhận buông tay vì vết thương lòng quá lớn thì chàng lại quay đầu nhìn cô. Cô đã từng nghĩ chỉ cần chàng chịu để ý đến cô thì cô tình nguyện chịu đựng tất cả ở bên chàng cả đời, cô từng tin với sự kiên trì của mình thì kì tích sẽ xuất hiện. Kì tích đã tới nhưng không đúng thời điểm, lòng chàng đã có cô nhưng cô không còn có thể tiếp bước cùng chàng. Cô giấu mặt trong gối khóc thật nhiều, cô chỉ muốn 1 cuộc sống an nhàn hạnh phúc, tại sao lại quá khó?