Dụ Đồng

Chương 105 :

Ngày đăng: 06:55 19/04/20


Bên trong Ngao Tường sơn trang, từng dòng người ngựa khắp trên giang hồ lục tục tiến vào chiếm giữ. Trong đại sảnh của Ngao Tường bảo lúc này đang có một ít người ngồi nghị luận thương thảo.



” Nghiêm minh chủ, người của Thanh Sơn phái qua hai ngày nữa sẽ tới, lần này nhất định phải tiêu diệt sạch bọn ma giáo Huyết Độc giáo, giang hồ các môn các phái đều dị thường  kiên trì, xem ra lần này Huyết Độc giáo nhất định sẽ bị diệt trừ hoàn toàn, cũng nhất định không thể để cho ma đầu Huyết Độc giáo Huyết Hạt Vô Phong tiếp tục làm xằng làm bậy!” trang chủ Hình Ngao của Ngao Tường sơn trang hướng Nghiêm Tử Phong ở một bên nói, Hình Ngao thân thể cường tráng, mặc dù đã tới thiên mệnh niên kỉ (80), nhưng vẫn càng già càng dẻo dai.



” Nghiêm minh chủ ở trong chốn võ lâm uy vọng rất cao, lần này nếu không phải Nghiêm minh chủ ra hiệu lệnh, việc thanh ma (diệt trừ ma giáo) sẽ không thuận lợi như thế.” chưởng môn Bạch môn phái Hồ Hạt Thông ôm quyền khâm phục hướng Nghiêm Tử Phong ngồi đối diện ở trên nói, những người khác cũng lập tức phụ họa.



Nghiêm Tử Phong trầm ngâm, sau đó lập tức đứng dậy khiêm tốn nói: ” Tử Phong qua nhiều năm vẫn tọa vị vững vàng như thế đều là nhờ các vị hạnh đắc (đức cao vọng trọng) tương trợ, việc hôm nay nếu không phải các vị cũng có một lòng tận lực trừ ma, Tử Phong cũng vô pháp kêu gọi võ lâm đồng đạo, Bạch chưởng môn nói như thế, Tử Phong thẹn không dám nhận.”



” Lão gia! Trong cung có người tới ! Là thất điện hạ! Họ sẽ lập tức nhập trang ngay!” đột nhiên quản gia Ngao Tường sơn trang chạy vào hướng Hình Ngao thông báo, vẻ mặt có chút kích động, ” Thất điện hạ trước phái người thông tri để lão gia ngài làm tốt chuẩn bị tiếp đãi.”



” Thất điện hạ!” người trong chính sảnh có chút kinh ngạc cũng có chút hoảng sợ, không nghĩ tới thất điện hạ cư nhiên xuất hiện ở trong này,trên dưới Yển quốc có ai không biết thất điện hạ Ti Hàn Nguyệt là ai. Nghiêm Tử Phong thần sắc kích động vui mừng nhưng lập tức hồi phục như cũ, “các vị không cần kinh hoảng, thất điện hạ đến đây nhất định là vì việc thanh ma lần này.”



Nhìn Hình Ngao có chút bối rối không biết làm sao, Nghiêm Tử Phong trấn an: “Hình trang chủ cấp tốc cùng Tử Phong đi trước nghênh đón, vạn phần không thể mất cấp bậc lễ nghĩa.” Hình Ngao lập tức gật đầu, một bên phân phó gia nô đi xuống an bài, một bên cùng những người khác đi ra ngoài nghênh đón thất điện hạ.



Một đám người đứng ở ngoài cửa Ngao Tường sơn trang kiễng chân đứng đợi thất điện hạ đến, lúc ấy không chỉ có người ở chính sảnh mà còn có một ít người trong nội thất  nghe thấy cũng lục tục chạy ra muốn diện kiến phong tư thất điện hạ . Trong đám người trộn lẫn thần sắc phức tạp nhìn phía trước, có chút vui sướng, có chút ai oán, có chút nhìn không ra ……



” Lão gia lão gia…… đến đây đến đây…” một gã sai vặt thở hồng hộc từ phía trước chạy tới, ” họ lập tức đến đấy , ước chừng hai ba mươi người!”



“Ngươi nhanh đi vào trong nói cho quản gia, dặn hắn mau chóng an bài tốt, còn nữa, đi thúc giục phòng bếp chuẩn bị thức ăn, một canh giờ sau lão gia muốn tẩy trần cho điện hạ.” Hình Ngao kích động thúc giục gã sai vặt, lập tức sửa sang lại hạ y đi lên phía trước  vài bước, chỉ chốc lát sau một đội nhân mã xuất hiện ở trước mắt mọi người, đi giữa là một người thân vận áo choàng trắng, mang đâu mạo (nón có sa mạo phủ xuống) lộ ra cằm, nhìn bộ dáng như thế, tất cả mọi người đều biết người này chính là thất điện hạ nổi tiếng thiên hạ!



Một đám người giục ngựa đi đến cửa sơn trang, cuối cùng một đám Hắc y nhân che mặt rất nhanh chóng xuống ngựa , tiếp theo mấy người không che mặt cũng bước xuống, Huyền Thanh đi tới trước giữ chặt dây cương ngựa của chủ tử, Huyền Ngọc giơ tay dìu chủ tử chậm rãi đi xuống.



Nhìn thất điện hạ đã tiếp đất, Hình Ngao lập tức tiến lên hành lễ: ” Ngao Tường sơn trang trang chủ Hình Ngao bái kiến thất điện hạ, tại hạ không tiếp đón từ xa , mong điện hạ thứ tội.”



” Tại hạ Nghiêm Tử Phong gặp qua thất điện hạ.” Nghiêm Tử Phong từ phía sau tiến lên nhìn người nọ cung kính cúi đầu hành lễ.



” Tại hạ Hà Cố gặp qua thất điện hạ, không nghĩ tới còn có thể tái kiến điện hạ, Hà Cố cảm giác sâu sắc vạn phần vinh hạnh.” Hà Cố nghe thấy tin mà đến, đi theo Nghiêm Tử Phong phía sau cung kính hành lễ.



” Dân nữ Hồng Y thỉnh an thất điện hạ.” một hồng y nữ tử đi lên nghiêng người hành lễ, tiếp đó đứng dậy kích động nhìn Ti Hàn Nguyệt.


” Chỉ cần ngươi  không nguy hại triều đình, nguy hại Yển quốc, chuyện trên giang hồ chúng ta mặc kệ .” Ti Lam Hạ thanh lãnh hồi đáp, sau đó nghiêm túc nhìn vào mắt Vô Phong, ” người nên trả thù thì hãy trả thù, không cần quá trớn, cây to đón gió mong rằng ngươi có thể ghi nhớ. Còn có, Thiên Nguyệt phủ cũng không phải là nơi ngươi có thể đụng đến.” bọn người giang hồ này e sợ  thiên hạ không loạn thì cũng nên cho bọn hắn chút hiểu biết, nếu xảy ra chuyện gì đến lúc đó đừng nói Ti Lam Hạ hắn xem thường ra tay giúp đỡ.



” Nhìn không ra thế lực triều đình còn lớn như vậy.” giang hồ tôn giả (đứng đầu, có địa vị) Thiên Nguyệt phủ cư nhiên dưới trướng triều đình, trách không được Thiên Nguyệt phủ chưa từng có ai lộ mặt.



” Ngươi sai rồi, Thiên Nguyệt phủ không phải của triều đình , mà là của thất đệ.” bỏ lại một câu đầy tính kích động, Ti Lam Hạ ly khai phòng của Vô Phong.



” Giáo chủ…” Diễm Cơ mặt có chút trắng bệch, Thiên Nguyệt phủ không phải của triều đình mà là của thất điện hạ … này nên như thế nào lý giải.



” Lưu đại nhân, nhìn không ra thất điện hạ cư nhiên có thực lực này.” Vô Phong sau khi chấn kinh một chút  lập tức khôi phục bình thường, Thiên Nguyệt phủ là của ai thì có ngại gì, chỉ cần không uy hiếp đến Huyết Độc giáo hắn là được.



” Chủ tử không phải là phàm nhân có thể đem ra so sánh được, Huyết Độc giáo ngươi sau này chỉ cần không uy hiếp đến triều đình cùng chủ tử, các ngươi muốn làm cái gì chủ tử sẽ không quản.” Lưu Mộ Dương cười nhìn Diễm Cơ, “chủ tử tuy rằng lợi hại, nhưng hắn cũng không khi dễ kẻ yếu hơn, người chủ tử đối phó luôn là những kẻ nguy hại Đại Yển quốc ta……”



” Xem ra Lưu đại nhân đối với thất điện hạ dị thường kính ngưỡng a.” Vô Phong đứng dậy đi đến trước mặt Lưu Mộ Dương nhìn gương mặt búp bê cười đến dị thường sáng lạn.



” Không chỉ là kính ngưỡng!” Lưu Mộ Dương thét lên, ” kính ngưỡng không đủ để biểu đạt tình cảm của ta đối với chủ tử!” ( chúc bé thượng lộ bình an=]])



“Nga?Vậy Lưu đại nhân liền cùng tại hạ kể lại xem cảm tình của ngươi đối với thất điện hạ đến tột cùng như thế nào đi, ngươi và ta ở chung một phòng, ta cũng có đủ thời gian nghe Lưu đại nhân nói tỉ mỉ.” giọng điệu của Vô Phong tuyệt đối mềm nhẹ, Diễm Cơ đứng một bên nhìn thần thái giáo chủ, sợ run cả người lập tức chạy  khỏi phòng, cũng thuận tay đóng cửa lại. Trước khi đóng cửa nàng nghe được tiếng Lưu đại nhân kinh hảm: ” Ai nói ta và ngươi ở chung một phòng!”



“Ta mới vừa rồi có cùng Huyền công công nói qua cho ngươi cùng ta ở một phòng, chúng ta có một số việc phải thương lượng.”



“Ta làm sao cùng ngươi có việc thương lượng! Ngô… buông… ngô…”



Ta không có nghe không có thấy gì hết……một giọng nữ đang cúi đầu truyền đến……