Dụ Đồng

Chương 107 :

Ngày đăng: 06:55 19/04/20


Dùng qua ngọ thiện, đám người Ti Hàn Nguyệt tiếp tục ở trong phòng thương nghị việc thanh ma hôm qua, một gã ám nhãn đi đến: “Chủ tử, Hình Ngao, Nghiêm Tử Phong, Hà Cố, Hồng Y cùng vài vị môn phái chưởng môn yêu cầu gặp ngài.”



Con ngươi trong mắt Ti Hàn Nguyệt trở nên ám đen, nhìn về phía Ti Lam Hạ bên cạnh : ” Các ngươi đi.” đám người Ti Lam Hạ hiểu rõ đứng lên, hướng ra ngoài đi đến.



” Gặp qua Lưu đại nhân, Cung Tư đại nhân, Cung Vô đại nhân, gặp qua Vô huynh.” nhìn ba người đi ra , đám người Hình Ngao bước lên phía trước chào hỏi, lại nhìn nhìn chung quanh, Nghiêm Tử Phong có chút nghi hoặc hỏi : “Xin hỏi điện hạ hắn…”



“Có chuyện gì cùng chúng ta nói cũng như nhau thôi, chuyện lần này điện hạ đã giao cho mấy người chúng ta toàn quyền xử lí.” Nhìn Vô Phong đứng ngay mặt Nghiêm Tử Phong khi hắn đưa ra nghi vấn, Cung Tư đạm mạc nói, rồi mới cùng Cung Vô ngồi xuống bên cạnh Lưu Mộ Dương , Vô Danh mỉm cười ngồi ở sau đuôi, nhìn mấy người sắc mặt đang khẽ biến.



“Mấy vị đại nhân, ta hôm nay đến đây một là muốn cùng điện hạ báo cáo một chút tình huống về việc của Huyết Độc giáo trước mắt ta đã nắm giữ được, sau là một vài sự tình trên giang hồ , ta muốn chờ nghe xem ý kiến của điện hạ.” Nghiêm Tử Phong thành khẩn  trước mặt mấy người nói, trong ngôn ngữ cũng lộ ra thỉnh cầu cùng Ti Hàn Nguyệt gặp mặt đàm luận .



Cung Vô trên gương mặt bình thường hiện ra nghiêm túc, lắc lắc cây quạt trên tay: “Điện hạ trời sinh tính không thích cùng người lạ tiếp xúc, lần này điện hạ lệnh ta đi ra chính là muốn ta thay điện hạ truyền lời cùng chư vị, hay là các vị cảm thấy mấy người  chúng ta không tư cách này? Ngươi nói xem, Lưu đại nhân?” Cung Vô vừa đề cập vừa chuyển giao, chuyển tới trên người Lưu Mộ Dương .



” Cung đại nhân ngàn vạn lần đừng hiểu lầm, nếu các vị đại nhân là thay thế điện hạ, kia cùng các vị đại nhân thương nghị cũng là hợp lí , Tử Phong tuyệt không có ý xem thường các vị đại nhân.” xem thần thái mấy người đối diện đã có chút không vui, Nghiêm Tử Phong vội đứng dậy nhận tội.



” Không còn cách nào, có một số việc nói ra là tốt rồi, chuyện lần này  tuy rằng triều đình đã quyết định nhúng tay, nhưng nói cho cùng cũng là việc giang hồ, ta tuy là quan viên triều đình nhưng chuyện lần này còn phải dựa nhiều vào các vị. Nếu như không phải vì [Nguyên Kiền Lục], điện hạ cũng sẽ không can thiệp vào việc này.” Lưu Mộ Dương giở giọng quan viên nói, trên mặt búp bê lộ vẻ nghiêm túc đứng đắn khó nhìn thấy được.
” Thất đệ, chúng ta đi lên đi.” Ti Lam Hạ không có biểu tình gì, khẽ kéo Ti Hàn Nguyệt hướng về phía trước đi, đến nỗi vừa rồi Hồng Y đưa ra yêu cầu gì đó cũng bị hắn phóng tới phía sau não, tâm tư của Hồng Y kia đối với thất đệ vừa nhìn đã hiểu ngay, thất đệ nếu đã không có phản ứng gì đối với Sương Phù Nhi kia, cũng sẽ tự nhiên đối với Hồng Y kia không liếc mắt một cái, hắn cần gì phải cho thất đệ thêm phiền.



……………



” Thất đệ, những người đó không chỉ muốn trừ bỏ Huyết Độc giáo, còn muốn tìm cơ hội diệt trừ Thiên Nguyệt phủ, những người này dã tâm cũng không nhỏ a.” trong phòng tuy rằng đã cấp rất nhiều băng nhưng vẫn là có chút khô nóng, Ti Lam Hạ vừa nói một bên phất quạt hạ nhiệt cho Ti Hàn Nguyệt. (ôi thái tử ơi…..)



” Lệnh Thiên Nguyệt phủ làm tốt phòng bị, một khi có người hướng Thiên Nguyệt phủ ra tay, trực tiếp tiêu diệt, không cần hỏi lại ta.” Ti Hàn Nguyệt lãnh khốc ngầm lệnh, Huyền Thanh lập tức đi ra ngoài.



” La Y trước mắt ở Thiên Nguyệt phủ, hắn ở nơi đó đã chuẩn bị tốt, đến lúc đó sẽ phối hợp với Huyết Độc giáo diệt trừ những người này, lần này võ lâm đại hội của bọn họ cũng vừa lúc là một cơ hội.” Ti Cẩm Sương nói ra tin tức mới vừa nhận được, “thế lực  giang hồ nếu không thể khống chế thì sớm muộn gì cũng xảy ra chuyện, hơn nữa hiện tại đã có người không an phận thì càng không thể tiếp tục mặc kệ.”



“Chuyện [Nguyên Kiền Lục] vốn là của triều đình, phụ hoàng lúc trước đã hạ chỉ bất luận kẻ nào cũng không được hỏi đến việc này, những người này cư nhiên dám đánh cắp [Nguyên Kiền Lục], mặt ngoài là giúp triều đình làm việc, thực tế cũng là tiêu trừ dị kỷ (đồn đãi bất lợi/thứ chướng mắt), thỏa mãn tư dục của bản thân , bọn họ lần này không chỉ muốn tiêu diệt Huyết Độc giáo, càng muốn mượn tay thất đệ diệt trừ Thiên Nguyệt phủ, đến lúc đó lại đề cử một vị võ lâm minh chủ, kia giang hồ không phải sẽ nằm trong tay mấy người này sao? Bọn người này tính toán cũng thật hảo.” Ti Lam Hạ ánh mắt dị thường băng hàn , cho dù mang mặt nạ vẫn có thể cảm nhận được biểu tình lạnh như băng nghiêm khắc của hắn .



” Nếu tâm động đến thứ không nên động, vậy cứ hủy diệt là được rồi.” vừa uống xong canh mơ ướp lạnh , Ti Hàn Nguyệt đạm mạc mở miệng, cũng đã quyết định vận mệnh cuối cùng của những người này