Dụ Đồng
Chương 73 :
Ngày đăng: 06:54 19/04/20
“Thất ca… Ngươi cả ngày hôm nay cũng mệt rồi, Hoài Ân giúp ngươi ngâm chân,” Đem mộc bồn ( chậu rửa) bên trong đựng nước nóng đặt trên mặt đất, Ti Hoài Ân nhẹ giọng năn nỉ, “Mặc dù thất ca đã tắm rửa , nhưng ngâm chân có thể khiến giảm bớt mệt mỏi.”
“A! Thất đệ, đây là ta sai người đặc biệt nấu cháo hoa chúc cho ngươi, ngươi không thường ăn thịt, nhiều lắm cũng nên tẩm bổ.” Ti Thanh Lâm tiến lên tay cầm bát cháo đưa tới.
Vừa ăn xong bát cháo hoa chúc, bên kia Diệu Nhật cũng lập tức tiến lên: “Thất đệ, đại ca biết ngươi thân thể rất lạnh, miên áo choàng này để ngươi mặc vào buổi tối, mặc dù trời ấm , nhưng buổi tối vẫn còn lạnh.” , nói rồi đặt áo choàng lên giường Hàn Nguyệt.
Ti Phong Nham cùng Ti Mang Nặc thì cẩn thận nhìn ba người ca ca đứng trước giường thất ca, chuyện xảy ra ngày hôm đó bọn hắn cũng không biết rõ ràng như thế nào…….chỉ thấy hôm này đột nhiên ba ca ca trở nên rất kỳ lạ….
“Thất đệ, ngươi mấy ngày nay khổ cực , ngâm chân xong, ăn chút cháo là tốt rồi bây giờ cũng nên tạm nghỉ ngơi một chút đi.” Ti Cẩm Sương nửa nằm trên giường nhìn thất đệ không nói tiếng nào, mỉm cười, ba người đang có chút xấu hổ đứng trên bậc thang, mà Ti Lam Hạ thì nghiêm túc nhìn Hàn Nguyệt.
Buông mật tấu trên tay, Hàn Nguyệt nhìn đám người trong phòng, lại quay sang cái áo choàng dày cộm trước mặt, trong ánh mắt bảy quầng sáng có chút lóe ra, đứng dậy xuống giường, mặc vào áo choàng:“Ta hồi cung, ngày mốt trở về!”nói xong đi thẳng ra ngoài.
“Thất đệ!!” Ti Diệu Nhật nhanh chóng tiến lên ngăn cản Hàn Nguyệt, “Sao lại đột nhiên muốn hồi cung ?”
“Thất ca!!” Ti Hoài Ân cũng đi tới ngăn cản, “Thất ca, trời cũng sập tối rồi, có chuyện gì gấp đến nỗi phải hồi cung sao?”
“Thất đệ, chúng ta không có ý gì đâu, chỉ là thấy ngươi gần đây quá vất vả nên muốn giúp ngươi làm chút chuyện.” Ti Thanh Lâm giọng điệu không yên tiến lên khuyên bảo, sao có thể để thất đệ hồi cung vào lúc này được……
“Ti Diệu Nhật,” Ti Hàn Nguyệt thần sắc lạnh lùng, “Nói cho Thượng Quan Dung Uy, ta ngày mốt trở về, lúc ta không có ở đây bảo hắn phụ trách giám sát thao luyện.” , rồi không chờ đám người lên tiếng, liền hướng về phía Huyền Ngọc, “đi phân phó, sau khi ta trở về chuẩn bị một lều vải riêng cho ta.”,nói xong đẩy Ti Diệu Nhật sang một bên đi ra ngoài.
“Thất ca!!” Ti Hoài Ân đang chuẩn bị đuổi theo, đột nhiên bị một người kéo lại, quay đầu nhìn sang cư nhiên là tứ ca,“Tứ ca?!” ,Ti Hoài Ân có chút lo lắng, tứ ca vì sao kéo hắn.
“Ngươi muốn hắn đem chúng ta đẩy càng xa sao?” Ti Lam Hạ không chút khách khí kéo hắn lại, thần sắc dị thường lạnh lùng, “Ngươi cho rằng mình có thể ngăn cản hắn được sao?”
“Có thủ hạ.”
“Ngươi gần đây đã luyện cái gì !” thần sắc có chút không vui.
“Chủ tử?” La y kinh hoảng ngẩng đầu.
“Muốn nhanh chóng nâng cao công lực nhất định phải nỗ lực, không có đường tắt.” Nói xong đứng dậy nắm lấy cổ tay hắn, liền một cỗ khí hàn nhanh chóng đột ngột xâm nhập vào cơ thể La Y.
“Ân…” Chỉ chốc lát sau, hắn cúi người phun ra một ngụm máu đen, “Nếu như tái phạm, tuyệt không khinh tha!”. Buông tay hắn, nhanh chóng rời khỏi Nội Gíam Xử.
“La y…… đã xảy ra chuyện gì?” Lưu Mộ Dương đỡ hắn ngồi xuống ghế, vội hỏi.
“Không có gì, chỉ là lúc luyện công hơi quá độ, có chút nóng vội…” Hắn vì nóng lòng muốn nâng cao công lực mà không để ý tới đã vượt quá giới hạn, kết quả tẩu hỏa nhập ma, mặc dù kịp thời bứt ra, nhưng vẫn bị nội thương, đoạn thời gian này vùng đan điền luôn luôn có một cỗ áp khí không ngừng lưu chuyển, mới vừa rồi chủ tử đã giúp hắn tống áp khi ra ngoài, hiện tại đã đỡ hơn rất nhiều….
“Ai! Ngươi phải cẩn thận một chút, chủ tử ghét nhất là những kẻ mưu lợi, hoàn hảo chủ tử đã nhìn ra, nếu không ngươi sẽ gặp nguy hiểm a .” rót ly trà cho hắn, Lưu Mộ Dương khiển trách.
“Ân, ta biết, sau này sẽ không như vậy nữa!” nhấp một ngụm trà , “Bất quá có thể làm cho chủ tử trở thành ân nhân cứu mạng của ta, cũng đáng , ha hả.” La y có chút vui vẻ, được thần tiên cứu đương nhiên đáng giá cao hứng .
“…… Ngươi đúng là gã điên……”