Dụ Đồng
Chương 90 :
Ngày đăng: 06:54 19/04/20
“Ngưng Nguyệt công tử, lục vương gia tới.” nữ hầu dẫn lục vương gia đi vào sân, Ngưng Nguyệt đang nằm trên ghế vội vàng đứng dậy:“Ngưng Nguyệt ra mắt lục vương gia… Vương gia hắn còn chưa hồi phủ…” Lục vương gia hôm nay mới đến so với sự mong đợi của hắn đã chậm hơn hai ngày.
“Không cần đa lễ, bổn vương hôm nay không phải tới gặp Ngũ Ca , bổn vương hôm nay là đặc biệt tới gặp ngươi .” Thanh Lâm ngồi đối diện với Ngưng Nguyệt, mỉm cười nhìn gã, phất tay ra hiệu cho đám người hầu lui ra, trong viện bây giờ chỉ còn hắn cùng với Ngưng Nguyệt.
Ngưng Nguyệt hơi cuối đầu xuống, giúp Thanh Lâm rót trà, rồi mới hỏi:“Vương gia thỉnh uống trà, không biết vương gia hôm nay đến… có chuyện gì?”
“Không có việc gì thì không thể tới gặp ngươi sao?” Nhận lấy ly trà đưa tới bên mép, Thanh Lâm hỏi ngược lại một câu.
“Ngưng Nguyệt không có ý này… Ngưng Nguyệt chỉ là không biết lục vương gia đặc biệt tới thăm Ngưng Nguyệt…” mái tóc dài tùy ý dùng trâm cài hờ vì đột nhiên ngẩng đầu mà bay tản ra phủ xuống, dung nhan xinh đẹp, sa y đơn bạc lờ mờ có thể thấy được da thịt làm cho Ngưng Nguyệt có vẻ dị thường quyến rũ.
“Ngươi thật là đẹp……” Thanh Lâm ngơ ngác nhìn Ngưng Nguyệt, không tự giác xoa xoa khuôn mặt y.
“Lục vương gia…” Ngưng Nguyệt ánh mắt khẽ biến, nghiêng đầu tránh né đụng chạm.
“Sao vậy? Ngươi ghét bổn vương sao? hay là chỉ có Ngũ ca mới có thể chạm ngươi!” Nhìn cử động né tránh của Ngưng Nguyệt , Thanh Lâm tức giận nói.
“Lục vương gia! Ngưng Nguyệt sao dám ghét bỏ vương gia, chỉ là… chỉ là Ngưng Nguyệt hiện tại đã là người của ngũ vương gia, không thể… Ngưng Nguyệt không thể…” Ngưng Nguyệt cắn môi ủy khuất nhìn Thanh Lâm.
“Bổn vương nói có thể là có thể! Nói cho bổn vương biết có phải ngươi chán ghét bị ta chạm vào hay không?” Thanh Lâm lần này nắm tay y.
“Vương gia……! Chuyện kiểu này ngài nói Ngưng Nguyệt làm sao mở miệng a? Ngưng Nguyệt… Ngưng Nguyệt hiện tại là người của ngũ vương gia, vương gia, ngài đừng bức Ngưng Nguyệt…” Nắm chặt tay Thanh Lâm, Ngưng Nguyệt nhăn mi thống khổ nhìn hắn.
“Hảo! Bổn vương không bức ngươi, bổn vương bây giờ mời ngươi đến phủ bổn vương làm thượng khách, có được không?” Thanh Lâm ngồi cách Ngưng Nguyệt một trà bàn, đem y tới gần hơn.
“Chủ tử……” Đứng cạnh bên giường, Dạ cúi đầu nhìn chủ tử của hắn, trong lúc chủ tử ngã bệnh cơ hồ mỗi ngày hắn đều đến xem, may là chủ tử hiện tại không có việc gì .
“Đi thăm dò Ti Cẩm Sương xem bọn họ gần đây làm cái gì, còn có Hồng Tụ Thiêm Hương cùng Sương Phù Nhi, ngày mai phải có tin tức cho ta.” Mặc kệ bọn họ nói cái gì, chuyện của Hàn Nguyệt hắn phải do chính hắn giải quyết.
“…… Dạ, chủ tử.” Dạ gật đầu, nháy mắt rời khỏi căn phòng.
……….
“Nghe nói ngươi hôm nay đến phủ lục đệ?” Nằm trên giường, Ti Cẩm Sương hỏi Ngưng Nguyệt đang ôm trong lòng.
Ngưng Nguyệt vừa nghe thân thể chấn động vội vàng đứng dậy nhìn ngũ vương gia, vành mắt ửng đỏ:“Vương gia… Ngưng Nguyệt mặc dù là người của vương gia, nhưng……” Bất đắc dĩ cười cười:“Lục vương gia đã mở miệng mời, Ngưng Nguyệt có thể nào không đi?” Nói xong liền nằm lên người Cẩm Sương.
“Bổn vương không có ý trách ngươi, tâm tư lục đệ bổn vương vẫn rất rõ ràng” Cẩm Sương vỗ vỗ lưng Ngưng Nguyệt, đặt gã nằm sang một bên, “Ngươi ngủ trước đi, bổn vương còn có chút chuyện vẫn chưa làm xong.” Nói xong đứng dậy rời khỏi phòng.
Ngưng Nguyệt ai oán nhìn ngũ vương gia thẳng đến khi khuất bóng hắn mới trào phúng cười. Mà Ti Cẩm Sương ngay khi vừa rời khỏi Ngưng Nguyệt liền lộ ra tiếu ý, đưa tay sờ lên môi mình, Cẩm Sương hướng đến thư phòng , tối nay sợ là hắn sẽ mất ngủ, vẫn là nên đi làm một chút chuyện đi.