Dữ Quỷ Vi Thê

Chương 7 : Nghi lễ

Ngày đăng: 19:53 19/04/20


Ngày 3 tháng 6 âm lịch, quỷ môn mở rộng, mọi việc đều không thích hợp nhưng âm hôn thích hợp nhất là ngày hôm nay.



Ngụy Ninh mặc tân phục màu trắng ngồi ngay ngắn trong phòng. Anh có chút không kiên nhẫn kéo kéo vạt áo, nhìn căn phòng dán đầy chữ hỷ màu trắng, nhìn thế nào cũng không cảm thấy chân thực,



Vốn cho là đời này anh sẽ nắm tay bạn gái bước vào lễ đường. Bạn gái mặc áo cưới màu trăng thuần khiết, mang theo vẻ ngượng ngùng và nét cười duyên dáng, chân thành bước về phía anh, sau đó hai người thề trước chúa cùng nhau đi đến cuối đời — đây là cảnh tượng mà anh đã vẽ ra rất nhiều lần, là một người đàn ông, anh luôn dùng ánh mắt dung túng với người con gái của mình, ngựa thần lướt gió tung bay mà ảo tưởng về tương lai của hia người.



Ai có thể nghĩ tới, trong thời gian ngắn tất cả đã biến hóa trời long đất lở.



Anh phải kết hôn, đối tượng không phải là con gái mà là một chàng trai đã chết nhiều năm, đồng thời là anh “gả” cho người ta, cái loại ngược đời không giống ai này khiến Ngụy Ninh rất xấu hổ.



Ngay khi anh đang đứng ngồi không yên, hoàng hôn đã tới.



Hoàng hôn giăng khắp bốn phía, tất cả đều trở nên ảm đạm. Mặt trời trên cao dần hạ xuống để lại một ánh chiều tà, như có như không. Trời đột nhiên trở nên âm u, trong sơn cốc ngập tràn sương mù, trên nóc nhà, đường đi, vương vất trên nhành cây. Trong không khí tràn ngập vẻ hắc ám đến khẩn trương và rối loạn.



Tiếng kèn xô-na nặng nề đột ngột vang lên, Ngụy Ninh nghe thấy trái tim mình nhảy lên một cái, nghi thức chuẩn bị bắt đầu.



Một bà lão dùng âm thanh già nua kéo dài dọng, thanh âm khàn khàn hát nói: “Bạn sinh, bạn tử, bạn luân hồi; kết thân, kết hồn, kết nhân quả — mau tránh ra—“



“Két” một tiếng, cửa bị đẩy ra, hai bà lão mặc trên người bộ đồ màu đen, trên mặt thoa phấn trắng, nhất bộ tam nữu đi đến: “Cô dâu, khởi hành —“ Ngụy Ninh nghe xong, sắc mặt tối sầm, khóe miệng giật một cái, hai chữ “khởi hành” ở lúc này lại mang ý “đi chết”.



Anh lắc lắc tay áo, nhanh đi đến cửa, còn chưa đi được hai bước đã bị hai bà lão kéo, Ngụy Ninh nghi ngờ nhìn bọn họ, “Cái—-“ vừa mở miệng nói đã vội bị chặn lại, hai bà lão chỉ vào chân của anh, lại chỉ chỉ vào chân của mình, một người trong đó dùng đôi chân bó của mình nhón đi thong dong uyển chuyển về phía trước hai bước.
Băng lãnh, cứng rắn, giống như— người chết.



Ngụy Ninh sợ run cả người, hốt hoảng nhìn người đồng nam đến cả tên mình cũng không biết này một cái.



Ánh mắt đồng nam trầm tĩnh nhìn anh, dùng tay nhéo nhéo lòng bàn tay anh dường như đang an ủi Ngụy Ninh. Anh sao có thể để một cậu bé con nhỏ hơn mình một giáp an ủi được? Ngụy Ninh cố ném cảm giác khác thường sang một bên, đứng vững, nghi thức bái thiên địa lại tiếp tục tiến hành.



Nghi thức rất nhanh thì hoàn thành, khi quỳ lạy cha mẹ Ngụy Tam thẩm cười đến toe toét, bà cầm một tập giấy thật dày đặt vào tay Ngụy Ninh, Ngụy Ninh gật đầu liên tục, đón lấy, lại sờ sờ tấm bài vị kia, lau nước mắt, may là tuy rằng đầu óc bà đã có chút vấn đề nhưng vẫn nhớ kỹ đây là âm hôn của Ngụy Tích con trai nàng, tuyệt đối không thể phát ra âm thanh, cuối cùng, bà vẫn bị người phụ nữ bên cạnh đưa vào phòng.



Ngụy Ninh cũng bị hai bà lão dẫn anh đến nhà Ngụy Tích mang vào phòng ngủ. Rõ ràng phòng ngủ đã được sơn lại một lần, màu trắng trên tường vẫn mang vẻ ẩm ướt, một chữ hỷ màu trắng thật to được dán trên tường, trước chữ hỷ là bàn thở, trên bàn đặt hai giá nến, đốt hai cây nến trường minh, hai bên trái phải bày đĩa đựng trái cây các loại.



Đây là phòng mới của anh.



Ngụy Ninh âm thầm thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng kết thúc, đây là một đêm thật dài, đại khái cả đời cũng không quên được.



Ngay khi anh vừa tháo lỏng cổ áo, định ngồi xuống nghỉ ngơi một lúc, thuận tiện ăn chút gì đó — cả ngày nay anh chưa ăn gì, má Ngụy bảo bữa ăn hôm nay nhất định phải chờ đến nhà trai mới được ăn, ép Ngụy Ninh phải nhịn ăn — cửa bị đẩy ra, Ngụy Thất gia mang theo vài người vào: “A Ninh, đi thôi —”



Ngụy Ninh không hiểu nhìn Ngụy Thất gia: “Đi— đi đâu?”



Lẽ nào cuộc âm hôn này còn bước nào chưa thực hiện? Tiểu âm hôn thì cần phải hợp táng, đại âm hôn thì không, Ngụy Thất gia định làm cái gì đây?