Dữ Thú Đồng Hành Hệ Liệt

Chương 75 :

Ngày đăng: 09:55 18/04/20


“Cậu có lưu ý xem bệnh biến phát triển nhanh chóng từ khi nào không? Tôi nghĩ hẳn là cách đây không lâu lắm.” Erya nhắc nhở.



Viêm Chuyên rất nhanh đã nghĩ ra, vì thế sắc mặt của y cũng càng trở nên khó coi.



Erya thở dài một tiếng, “Là cậu truyền cho đúng không?”



Xung quanh thân thể Viêm Chuyên đột nhiên xuất hiện một vòng hỏa quang, chợt lóe rồi biến mất.



Cho dù như vậy, cỗ nhiệt lượng chợt lóe rồi biến mất này vẫn khiến Erya cảm thấy cực kỳ khó chịu, liên tục lùi về sau ba bốn bước.



Tiêu Hòa cuộn mình trong lòng Tiểu Viêm, hoàn toàn không cảm giác được cỗ nhiệt lượng này, hắn chỉ thấy trước mắt có cái gì đó tỏa sáng, sau đó lại nhanh chóng tối sầm lại.



“Có thể nói cho tôi biết đó là cái gì không? Nếu biết cỗ lực lượng này là gì, có lẽ tôi có thể nghĩ biện pháp hóa giải nó.”



Tâm tình của Viêm Chuyên buồn bực cực độ: “Tất cả sức mạnh mà ta hấp thu trước khi trưởng thành nhưng chưa tiêu hoá.”



Erya lặng im.



“Có thể nghĩ ra biện pháp nào khác chữa khỏi cho hắn được không?” Những lời này cuối cùng cũng lộ ra một chút cảm giác xin người khác giúp đỡ.



“Tôi không thể đưa ra nhận định ngay lập tức, cần phải ngẫm lại kỹ càng, đồng thời cũng làm một cuộc kiểm tra toàn diện cho người này nữa.” Erya nghĩ nghĩ, không cự tuyệt ngay. Bỏ qua những chuyện khác, là một bác sĩ, cô cũng cảm thấy rất hứng thú với ca bệnh ngàn năm khó gặp này.



“Được, ba ngày sau ta dẫn hắn tới thành phố N tìm cô. Cô vẫn ở đó đúng không?”



Erya gật đầu, đang chuẩn bị nói cái gì đó.



“Tiểu Viêm, tôi mệt. Tôi muốn về ngủ. Mai chúng ta còn có việc phải làm. Còn nữa, chuyện cậu đáp ứng tôi đừng có quên đấy.” Tiêu Hòa mở miệng, duỗi cái lưng mỏi, thuận tay ôm lấy cổ Viêm Chuyên, mặt dán lấy mặt y thân mật cọ cọ, lại ngửa mặt lên trời ngáp một cái thật to. Mỗi một động tác cùng diễn cảm đều đang nói cho Tiểu Viêm biết hắn mệt muốn chết, vô cùng mệt.



Viêm Chuyên lập tức ôm lấy Tiêu Hòa, y cũng nói không rõ cảm giác trong lòng hiện tại là cái gì. Áy náy? Khó chịu? Hối hận? Nói chung là cực kỳ không thoải mái.



Viêm Chuyên ôm người nhẹ nhàng đứng dậy khỏi mái hiên, gật đầu với Erya một cái, nhanh chóng nhảy xuống lướt qua người cô.



Erya thấy bóng lưng của Viêm biến mất đằng sau ô cửa kính, trên mặt cũng không khỏi lộ ra biểu cảm buồn bực. Cô đặc biệt chạy tới thăm người kia, chỉ để nhận được loại đãi ngộ này?



Chưa nói tới chuyện khác, tối thiểu cũng phải mời vào nhà uống chén nước đã chứ? Cứ như vậy bỏ lại người khác trên nóc nhà?



Điểu nhân Erya còn đang đứng trên nóc nhà suy nghĩ xem nên đi hay ở lại, trong phòng Viêm Chuyên để cho Tiêu Hòa cao trào một lần, cũng không nói tới chuyện phục vụ nguyên bộ, nhìn hắn mang theo đôi má ửng hồng thỏa mãn ôm mền chìm vào mộng đẹp, trong lòng ghi nhớ kỹ lần thiếu nợ này, cọ rửa qua loa một chút rồi thay quần áo, biến đổi khuôn mặt chạy ra đi giả mạo điều tra viên an ninh quốc gia.
Tiêu Hòa nghe F truyền đạt lại ý của bọn một cách đại khái, lập tức vung tay lên nói: “Tôi mặc kệ trước kia hay hiện tại các cậu có năng lực gì, vừa rồi tôi bảo các cậu dùng biện pháp của người bình thường chống cự một lát, chính là vì sau khi cảnh sát tới các cậu dễ dàng trốn tránh.”



“Nghĩa là sao? Trốn tránh như thế nào?” Khâu Phương hỏi.



F thành thành thật thật làm cái ống loa của hắn.



“Các cậu ngốc hả?” Tiêu Hòa nhịn không được đảo mắt khinh thường, “Chẳng lẽ công ty CED lại nói với cảnh sát là bọn họ đang tiến hành thí nghiệm cải tạo phi pháp trên cơ thể người chắc? Hay là các cậu tính toán cảnh sát hỏi gì thì thành thật trả lời cái đấy? Lúc cảnh sát đến đây, các cậu nói mình vô duyên vô cớ bị công ty CED chộp tới làm thí nghiệm phản ứng dược vật, bọn họ chẳng phải là công ty dược sao?”



“Thực lực của công ty CED rất hùng hậu, nghe nói quan hệ của bọn họ với chính quyền địa phương cũng rất tốt.” Thanh niên tóc nâu lo lắng nói.



Tiêu Hòa nén bực dọc giải thích: “Cho dù quan hệ có tốt thế nào thì cũng chỉ là mặt ngoài. Liên quan tới nhiều mạng người, thử coi ai dám đứng ra che chở cho công ty đó. Đợi lát nữa mấy kẻ đuổi bắt các cậu chạm mặt cảnh sát, các cậu chỉ cần khăng khăng đối phương bắt cóc, giam giữ, đồng thời cũng ép các cậu làm một số thí nghiệm dược vật, cảnh sát nhất định sẽ tham gia, chí ít cũng sẽ kiểm tra công ty đó. Các cậu không cần lo lắng phía trên bọn họ có viện trợ, tôi đương nhiên sẽ có biện pháp khiến cho những người này muốn giúp cũng không dám nhúng tay vào.”



Để xóa bỏ băn khoăn của bọn họ, Tiêu Hòa lại bổ sung một câu trấn an: “Các cậu không cần lo lắng về tự do của mình, tôi nếu có thể cứu các cậu từ trong công ty CED ra thì đương nhiên cũng có khả năng đưa các cậu ra khỏi cục cảnh sát. Về phần tư liệu của các cậu, tôi cũng có biện pháp tiêu hủy không còn một mẩu, không cần lo lắng sau này sẽ bị chính phủ hoặc ai đó theo dõi.”



“Làm như vậy thật sự có thể lật đổ công ty CED sao?” Thiếu niên dường như vẫn chưa thể yên tâm.



“Cho dù không thể xóa sổ công ty CED, ít nhất cũng có thể đuổi bọn họ ra khỏi Trung Quốc. Nếu thuận lợi, nói không chừng lãnh đạo của công ty CED còn có thể bị kiện. Đến lúc đó bọn họ ốc còn không mang nổi mình ốc, làm sao còn có thời gian tìm các cậu gây phiền toái? Tóm lại, liên quan tới an nguy của bản thân tôi, tôi sẽ cố gắng hết sức để xóa sổ công ty đó. Đương nhiên nếu các cậu không muốn làm người một cách đường đường chính chính, chỉ muốn làm chuột bạch dùng để thí nghiệm hoặc chuột nhắt trốn chui trốn nhủi trong cống ngầm thì hiện tại rời đi cũng được.”



Tiêm Đầu mất hứng chọc chọc Tiêu Hòa, không cần khinh thường con chuột như vậy có được không?



Tiêu Hòa vỗ vỗ túi áo, tỏ vẻ dỗ dành.



Nghe tiếng cúp máy, lúc này mới Từ Nham Phi mới nhớ tới tai gã họ Tiêu không nghe được.



Địa chỉ mà Tiêu Hòa cho biết cách công ty trên tư liệu không xa, lần này gọi điện thoại cho hắn tám phần là có quan hệ với công ty này. Đi? Hay là không đi?



Đây không phải là một vụ án nhỏ, lại càng không phải một mình hắn có thể tự quyết. Công ty này mang đến hiệu quả và lợi ích kinh tế không nhỏ cho thành phố, một số loại thuốc đặc hiệu của nó lại càng được các bệnh viện lớn tranh giành. Động tới nó, tương đương với việc động tới bát cơm của hàng vạn người.



Từ Nham Phi cắn răng, nếu nội dung trong tư liệu mà Tiêu Hòa gửi tới là thật sự, hắn tuyệt đối không thể tha thứ cho một công ty như vậy xuất hiện ở quốc gia mình. Nhưng nếu như xin cấp trên thụ án cho vụ này, vậy đợi cho sở thẩm tra lập được án cũng không biết tới bao giờ, rất có thể cuối cùng còn bởi vì đủ loại nguyên nhân mà lờ tịt đi. Loại công ty tầm cỡ như thế này thường thường có quan hệ không đơn giản với một số người tầng lớp trên, không phải chỉ một ít chứng cớ bằng văn bản bình thường là có thể lật ngã.



Chứng cớ! Trong cuộc gọi lúc nãy Tiêu Hòa có nhắc tới, hắn có nhân chứng. Nếu có nhân chứng, lại thêm tư liệu trong tay…



Ngắm nghía di động, Từ Nham Phi nở nụ cười, dù thế nào đi nữa đây cũng không phải là lần đầu tiên hắn tiền trảm hậu tấu, cảnh tham mà trước sợ hổ sau sợ sói thì còn gì là cảnh tham nữa, mặc kệ kết quả như thế nào, hắn nhất định không làm thất vọng huy hiệu cảnh sát trên đầu mình.



Ngay lập tức, Từ Nham Phi vỗ mặt bàn truyền đạt mệnh lệnh xuất động đối với tổ viên của mình.