Đừng Như Vậy, Người Ta Vẫn Còn Là Học Sinh Đấy!

Chương 14 : Chỉ số thông minh của cô gái đang yêu

Ngày đăng: 17:12 30/04/20






Edit: Su_ri

Sau khi trở lại trường học, việc đầu tiên chính là bị đánh.

Vừa nhìn thấy tôi, sư huynh không nói hai lời, ném quyển sách trong tay về phía tôi, vừa gọi vừa gào lên: “Nhậm Phẩm, nhân phẩm của em có phải đã bị thầy hướng dẫn ăn hết rồi hay không? Bảo anh xin phép nghỉ cho em xong lại dám biến mất gần một tuần lễ! May mà em còn sống trở lại, nếu em chết bên ngoài thì mọi người sẽ hoài nghi người ngày ngày nhiệt tình hấp tấp xin nghỉ cho em – là anh làm!”

Tôi cười ha ha nhặt mấy quyển sách lên, hai tay cung kính dâng lên, liếm môi cười: “Sư huynh, xin anh bớt giận, em thực sự là có việc mà, không lừa anh! Còn nữa, lương tâm với nhân phẩm cái gì, bình thường đều để cho Vượng Tài ăn, sao bây giờ lại thành đặc quyền của thầy hướng dẫn rồi?

Sư huynh càng tức giận, hận không thể khiến cho Vượng Tài cùng thầy hướng dẫn trao đổi linh hồn giống nhau nói: “Hừ! Từ nay về sau, đều là thầy hướng dẫn phục trách lương tâm! Nhắc đến việc này anh lại tức! Đường đường là giáo sư, không biết học vấn thế nào, em nói xem có phải thầy hướng dẫn bị vợ thầy ngược đãi đến trong đầu toàn cháo không? Ông ấy có thể cầm nhầm sổ bệnh người khác làm thành của mình! Không nói ông ta làm bọn người bên cạnh ông như chúng ta đây phải hoài niệm ông đến đau không muốn sống, còn liên lụy người thật sự bị ung thư máu trắng thời kỳ cuối cho là mình đã hết bệnh mà cả tuần không đến bệnh viện tái khám! Hiện tại anh đã hiểu tại sao phòng thì nghiệm chúng ta có sư muội ngờ nghệch như em, cứ nhìn thầy hướng dẫn của chúng ta không đáng tin như thế, anh thấy thật ra thì em cũng không ngu lắm.”

Tôi ngất! Thầy hướng dẫn của tôi đường đường là giáo sư có thâm niên cao, rất thú! Con rồng đen bị anh nói thành như thế, thật là đánh chết người không đền mạng. Nhìn sư huynh tôi nói: “Sư huynh, loại chuyện thừa kế này giao lại cho anh. Em có nhiệm vụ trọng yếu hơn. Em phải về khổ luyện Như lai thần chưởng, để tương lai còn có năng lực bảo vệ Địa cầu, duy trì hoà bình thế giới nữa”.

Sư huynh hung hăng trừng mắt liếc tôi, nói một câu: “Ít cùng anh tranh cãi đi! Nhậm Phẩm, anh hỏi nghiêm túc, tuần vừa rồi em đi đâu?”

Tôi nghiêm người đứng vững, ngẩng đầu ưỡn ngực, thi lễ với sư huynh nói: “Báo cáo Triệu Hòa Bình đại gia! Tuần vừa rồi em vượt qua mọi loại gian khổ cố gắng, phải vận dụng hết trí tuệ vô địch, tranh thủ được một công lao vô cùng lớn: Em đã khiến Vĩ Sĩ đồng ý hợp tác hạng mục cùng chúng ta”.

Vừa nói tôi vừa ngửa cao cổ dương dương tự đắc chờ sư huynh khen ngợi. Kết quả Triệu Hoà Bình đại gia chết tiệt lại gõ trán tôi một cái hung tàn đến cực điểm, không chút lưu tình, thô bao giận dữ mắng mỏ tôi: “Kêu ai đại gia đấy! Thử kêu một tiếng đại gia nữa cho anh xem! Em đúng là khoác lác, khoác lác, khoác lác tiếp đi! Anh xem em có thể khoác lác thành cái dạng gì?”

Xoa xoa cái trán, tôi không vui hỏi: “Như thế nào là khoác lác. Em nói thật! Không tin anh đi hỏi Vĩ Sĩ xem có phải đã đồng ý cùng chúng ta hợp tác rồi hay không?”
Tài xế cười ha ha nói: ”Làm sao có thể, từ trước đến giờ, trừ bỏ Đỗ tổng, tôi chỉ đón một mình Nhậm tiểu thư thôi”

Trong lòng nảy sinh cảm giác đắc ý, vui vẻ đến miệng làm sao cũng không khép được, hắc hắc he he vẫn vui mừng.

Tôi sợ anh tài xế thấy bộ dạng ngây ngốc của mình lại phát giác tôi và Đỗ Tổng có gian tình, lại giấu đầu hở đuôi nói: ”Đâu có, đâu có, tôi không đặc biệt như vậy đâu, cũng giống với người khác thôi! Đỗ tổng của các người là thật là tốt, ha ha, tốt lắm!”

Nói xong, nhìn anh ta, vẻ mặt dại ra, giống như bị thiên lôi giáng. Nghĩ lại lời mình vừa nói, tôi nhịn không được, mắng to mình đầu heo!

Ai nói mình đặc biệt! Ai nói mình không giống những người khác! Người ta căn bản không nói mà.

Trước kia có lần Cố Thiến nói với tôi, rơi vào tình yêu làm chỉ số thông minh của con gái đều thấp. Lúc ấy tôi còn không tin, tự tin nói ”Không phải, tối thiểu khẳng định mình sẽ không như vậy”. Lúc ấy, nghe xong Cố Thiến mãnh liệt gật đầu nói: ”Đúng, đúng, cậu nhất định sẽ không như vậy. Bởi vì cho dù có yêu hay không, chỉ số thông minh của cậu vẫn thấp giống nhau thôi”.

Đổ mồ hôi!

Hiện tại thì tôi tt đối tin tưởng vào câu ”Yêu đương làm chỉ số thông minh của con gái thấp đi” rồi. Bởi vì trong lòng thấy ngòn ngọt hưng phấn, đầu óc trở nên mơ hồ, nói chuyện lộn xộn, cứ ù ù cạc cạc.

Chỉ là tôi cảm thấy nếu có thể làm cho tình cảm của tôi cùng Đỗ Thăng thêm khăng khít, một chút tôi cũng không để ý đến việc trở nên ngốc nghếch một chút.