Đừng Như Vậy, Người Ta Vẫn Còn Là Học Sinh Đấy!
Chương 48 : Bí mật quá khứ (một)
Ngày đăng: 17:12 30/04/20
Đỗ Thăng nói, cuộc sống của anh khi chưa có tôi ở bên cạnh, mỗi ngày đều phải trải qua trong đau khổ cùng tuyệt vọng. Anh ấy nói anh ấy hiểu rõ, có một số việc, đúng và sai, yêu và hận, được và mất, hạnh phúc và đau khổ, quyết định cùng hối hận, tất cả đều chỉ là ý nghĩ.
Đỗ Thăng nói lúc đầu anh ấy cho là mình làm như vậy, đối với tôi là sự lựa chọn tốt nhất. Nhưng sau đó anh ấy đã hiểu, anh ấy đã quá sai lầm, hoàn toàn sai lầm rồi, quyết định sai lầm làm lòng đau đến không muốn sống, quyết định sai lầm đến nỗi chết cũng không thấy tiếc.
Anh ấy nói với tôi, cái này vừa được gọi là Thiên đường, vừa gọi là địa ngục.
Cứ cho rằng điều đó tốt với người khác, nhưng bởi vì chủ quan tự cho mình là đúng, ngược lại đã làm tổn thương người khác sâu hơn.
Cũng rất nhiều người cảm thấy khó hiểu vì sao Đỗ Thăng ở nước ngoài đang phát triển rất tốt, đột nhiên lại muốn về nước?
Đỗ Thăng giải thích với mọi người là: "Ngành IT trong nước giống như một khối ngọc thô chưa được mài dũa, mà Đỗ Thăng tôi có thể đem khối ngọc thô tầm thường này mài dũa biến thành khối ngọc kỳ lạ và bắt mắt."
Dĩ nhiên đây chính là một trong những nguyên nhân chủ yếu khiến Đỗ Thăng trở về nước phát triển, nhưng không phải là nguyên nhân quan trọng nhất.
Đỗ Thăng lựa chọn trở về nước, lựa chọn rời khỏi đất nước đã đào tạo một người vô danh trở thành trùm IT, nguyên nhân chủ yếu nhất thật ra là vì một đoạn quá khứ đã xảy ra vào ba năm trước.
Đỗ Thăng tìm Âu Tề, nói mình muốn theo đuổi Hứa Linh, xem xét thái độ của Âu Tề. Âu Tề vẻ mặt không một chút thay đổi, rất bình tĩnh, rất tỉnh táo, bình thản nói: "Được, chúng ta sẽ cạnh tranh công bằng". Thời điểm Đỗ Thăng cùng Âu Tề vỗ tay định ước, trong lòng cảm thấy bội phục tấm lòng rộng rãi của Âu Tề, anh ấy cảm thấy tấm lòng của người bạn này thật sự là rất phóng khoáng, lại không chú ý đến ánh mắt ẫn nhẫn từ mắt Âu Tề phát ra, thật ra thì lúc đó anh ta cũng không bình tĩnh, cũng không tỉnh táo như vậy.
Ba người này nhìn ngoài mặt so với trước kia cũng không có gì bất thường, nhưng thật ra thì trong lòng mỗi người cũng đều hiểu rõ, giữa ba người bọn họ đang có thay đổi biến hóa rất tinh tế.
Trong lòng Đỗ Thăng, tình cảm đối với Hứa Linh từ từ phát triển, càng ngày càng gần gũi hơn, Hứa Linh ở giữa hai người đàn ông ưu tú, trong lòng dao động không ngừng, không đáp ứng người nào, mà cũng không cự tuyệt từ chối người nào, có lẽ là sợ mình chọn bất kể người nào, cũng sẽ gây tổn thương tới một người khác, mà có thể nói Âu Tề là một người đàn ông hào hùng hào phóng, anh ta cũng không ngăn cản Đỗ Thăng cùng Hứa Linh dần dần đến gần, đối xử dịu dàng với Hứa Linh, còn anh ta thì ngược lại luôn lộ ra vẻ ung dung.
Mối quan hệ giữa ba người thủy chung cũng không có tiến triển thêm, cứ như vậy không chủ động, không cự tuyệt, không buông tay, không có bế tắc.
Trong lúc này, Đỗ Thăng tốt nghiệp, khai thác sự nghiệp của mình, tài năng dần dần nổi lên trong thế giới sau đó lại dần dần từng bước một trở thành nghiệp giới cực thuận lợi. Đồng thời Đỗ Thăng vẫn không nới lỏng công việc nghiên cứu về công cụ tìm kiếm số một thế giới của mình. Nhưng trong quá trình công cụ tìm kiếm từng điểm từng điểm thành hình, Đỗ Thăng càng ngày càng ý thức được, việc nghiên cứu này đã không đơn thuần chỉ là đạt đến hiệu quả rung động người đời, mà rất có thể sẽ dẫn đến những rắc rối khổng lồ —— nếu đưa công cụ tìm kiếm này vào trong quân sự, phương diện tình báo, tất nhiên nó sẽ khiêu khích gây ra toàn bộ xung đột, đến lúc đó sẽ làm cho toàn thế giới khủng hoảng và hỗn loạn cực lớn.
Đỗ Thăng nghĩ tới những kết quả kinh người này, có lúc cũng đã từng ngưng hành động nghiên cứu này, chỉ là giáo sư lại khích lệ anh tiếp tục nữa. Giáo sư nói với anh ấy: "Đừng vì một chút yếu tố mặt tiêu cực mà phải ngăn chặn, kiềm chế sự tiến bộ của vật vốn sẽ có sự phát triển tốt hơn, như vậy không phù hợp với quy luật phát triển khoa học tự nhiên. Huống chi, chuyện cậu nghiên cứu công cụ tìm kiếm này chỉ có tôi và cậu biết, chúng ta đều không nói với người ngoài, cậu không cần phải lo lắng về chuyện đó?"
Cuối cùng lòng Đỗ Thăng cũng không kiên định rốt cuộc đã bị giáo sư thuyết phục. Anh ấy quyết định đem công cụ tìm kiếm tiếp tục nghiên cứu.