Dược Sư 0 Cấp

Chương 550 : Chuyện cũ

Ngày đăng: 09:33 18/04/20


Có một số việc, dù cho bị rất nhiều người quên đi, vẫn còn có người nhớ rất kỹ.



Buổi ca nhạc trình diễn thời trang của Bình Sinh gặp rất nhiều cản trở, nhưng vẫn diễn ra đúng thời hạn, dù sao hôm nay đã không còn là niên đại duy độc chính phủ mười năm trước kia. Hội trường có sức chứa hơn mười ngàn người đã không còn chỗ ngồi, rất nhiều nghệ sĩ quan trọng đều rất muốn tham dự show diễn tưởng niệm đặc biệt này. Nếu chính phủ còn tiếp tục chặn ngang chân, chỉ sợ sẽ khiến cho rất nhiều người tức giận.



Về phần vì sao chính phủ phải cản trở, có lẽ chỉ có một mình Bình Sinh biết rõ. Nguyên nhân chính là vì trong bảng thông báo có một câu: “Ca khúc dành cho người dĩ vãng chưa từng biết mặt”.



Mười ba năm trước, bọn họ từng sáng tác một ca khúc vì người nọ, chính bởi vì sự ngăn cản của chính phủ mà không thể truyền bá.



Tĩnh Sinh từng vì thế mà hậm hực không vui, cho nên hắn rất chán ghét hệ thống nhà nước Tây phương.



Lấy chủ đề là dĩ vãng, buổi trình diễn bắt đầu bằng một cuộn băng video phim nhựa. Bình Sinh chăm chú xem, không khỏi khẽ mỉm cười.



Bạn già, chân tướng bị chôn vùi năm đó nhất định sẽ được trực tiếp trên toàn cầu.



Năm 2087, mạng lưới internet bị công kích bởi một thế lực ngầm. Giới hacker phương Tây lẫn phương Đông vô tình tìm tòi ra mấu chốt sự kiện, quyết định quan hệ hợp tác. Những vị anh hùng sống trong bóng tối dùng mười đầu ngón sáng tạo ra kỳ tích của mạng lưới internet, thao tác cực nhanh, cực chuẩn, nhanh chóng hóa giải nguy cơ lớn nhất từ trước tới nay của mạng lưới internet.



Kỳ tích xảy ra nhờ vào những vị anh hùng kia dùng cuộc sống ngoài ánh sáng của mình đổi lấy.



Đồng thời, nhóm trưởng của những vị anh hùng trẻ tuổi đó nhận được tin người vợ đầu ấp tay gối của mình đột nhiên qua đời, để lại một đứa con gái chỉ vừa mới năm tuổi.



Năm 2088, lúc vị nhóm trưởng này ôm con gái xem tin tức thì chợt phát hiện ra bởi vì kế hoạch phá hủy mạng lưới internet năm trước thất bại, những thế lực ngầm kia chuyển hướng tiêu cực. Bọn chúng quyết định khủng bố một chuyến bay hàng không dân dụng để đả kích chính phủ.



Vị nhóm trưởng với ký danh là “Hoa” đưa ra lời cảnh báo với cả chính phủ liên bang và công ty hàng không, nhưng không có kết quả, đành một mình leo lên chuyến bay đó.



Tai nạn hàng không lần đó trở thành tai nạn ít thương vong nhất trong lịch sử.



Tất cả hành khách trên máy bay đều an toàn.



Thế nhưng “Hoa” không có nhảy xuống.



Chính phủ liên bang phong tỏa tin tức về “Hoa”, cũng dựa vào tư liệu do “Hoa” cung cấp trước đó mà tiêu diệt toàn bộ những thế lực ngầm.



Vị nhóm trưởng những anh hùng kia từ đó về sau biến mất giữa không trung xanh thẳm.



Trước lúc đó, hắn vẫn còn nghe thấy thanh âm gọi ba ba của con gái mình.



Năm 2089, giới hacker bị chia lìa một lần nữa.



Năm 2099, giới hacker Tây phương phá vỡ hệ thống máy chủ do “Hoa” lưu lại trong công ty Quỳnh Đạo Tư, phát hiện ra kỹ thuật nâng cấp hệ thống máy tính tinh vi được viết mã từ mười năm trước cùng với hệ thống phản ánh tình hình vật thể tồn tại trong không gian được “Hoa” sáng tạo vì người vợ đã mất của mình. Công ty Quỳnh Đạo Tư đã bóp méo nội dung nòng cốt trong thiết kế trò chơi của “Hoa”, sau đó đưa ra thị trường một thể loại game chơi bằng bàn phím để thử nghiệm.
Tổng giám đốc Thịnh Thế cũng nhịn không được mà mỉm cười: “Đó là sự khác biệt giữa huynh đệ cùng tiểu đệ”



“Bon họ nghe được câu nói kia trong trò chơi, hơn nữa, tác phong của đám nhóc kia lại rất giống với chúng ta năm đó”



“Chính là nguyên nhân hai người Solomon nhìn trúng Thế Giới Giang Hồ, hay nói cách khác là nhìn trúng đám nhóc Chúng Nhân Bang kia sao?”



Từ Nho gật đầu.



Tổng giám đốc Thịnh Thế đột nhiên hỏi: “Cho dù vẫn chỉ là suy đoán thì bọn họ cũng có thể lấy được số tài khoản chứ?”



Cô gái xinh đẹp cười tủm tỉm, ngồi vào chiếc ghế tựa, chỉ chỉ vào chỗ ngồi bên cạnh, nói: “Đều đã chuẩn mọi thứ, đăng nhập thôi!”



Thế Giới Giang Hồ.



Phía nam thành Bình Tuyền.



Người nọ mặc áo xanh đứng nhìn xóm trúc phía xa.



Ba người chơi vội vàng xẹt qua. Bỗng nhiên dừng lại.



Ánh nắng mặt trời tháng tám nóng hầm hập, chiếu rọi đến khuôn mặt mỉm cười sáng lạn của người nọ.



Về thôi, “Hoa”!



Buổi trình diễn thời trang âm nhạc kết thúc. Minh Nguyệt Thiên Lý híp mắt cười:



[Mật âm] Minh Nguyệt Thiên Lý: Chúng ta đến đại sứ quán đi!



[Mật âm] Không Phải Dược Sư: Đến… đến đó làm gì?



[Mật âm] Minh Nguyệt Thiên Lý: Đăng kí kết hôn.



[Mật âm] Không Phải Dược Sư:...



[Mật âm] Minh Nguyệt Thiên Lý: Ngẫm lại xem, nếu như muốn nhận tổ quy tông thì sẽ phải đổi tên là Hoa Ly Ly, còn không bằng đổi thành Hạ Ly Ly cho rồi, dễ nghe hơn.



[Mật âm] Không Phải Dược Sư:... Biến!