Đương BT Gặp Gỡ BL

Chương 3 :

Ngày đăng: 11:53 18/04/20


Ta đang suy tính làm thế nào để Châu tự thú nhận thân phận của mình, ai ngờ tên tiểu tử này quả nhiên không hề hấp hối như đèn cạn dầu, hắn liền tiên phát chế nhân đánh thẳng vào nơi yếu hại, không nhanh không chậm không lạnh không nóng nói với ta: “Mộc Mộc lão sư a, những thứ ngươi dạy tuy đều rất đúng trọng tâm, nhưng hình như cũng rất bình thường nga…” Ngụ ý như sau: gia hỏa ngươi chính là một tên gia sư kém cỏi, những thứ ngươi dạy con nít ba tuổi rưỡi còn biết, mau mau cuốn gói về nhà đi!



Hừ! Ta nếu là tiểu nhân, thì ngươi chính là ngụy quân tử. Thiên hạ dễ bị bề ngoài của ngươi đánh lừa, này thì thành tích học tập xuất sắc, này thì tướng mạo khả ái đến thiên gia đố kỵ nhân gia oán than, thoạt nhìn sao mà ưu tú, sao mà nhu thuận, sao mà thuần khiết… Kỳ thực bản chất giảo hoạt không hề thua kém ta chút nào. Chúng ta cũng đều năm mươi bước cười một trăm bước (1), tám lạng nửa cân thôi.



Ta cười lạnh vài tiếng, đồng nghiệp nữ cấp bậc cốt khôi như ta sao có thể dễ dàng chịu thua?



“Tiểu Châu a, nick của ngươi hình như ta từng thấy qua vài nơi a!” Ta làm bộ nhìn trần nhà lơ đãng đáp phi sở vấn. (2)



“A!” Gương mặt cao ngạo của Châu ngẩng lên, có chút hoang mang nhưng vẫn giả vờ bình tĩnh nhìn ta.



“Hình như là trang XX! Ta nhớ mang máng là một trang web Gay nào đó…” Ta tiếp tục giả ngu.



“A!!” Vẻ hoang mang hiển nhiên đã tuyệt đối chiếm ưu thế, áp đảo thần thái bình tĩnh cũ kỹ trên mặt hắn. Bởi theo sau chữ “A” là hai dấu chấm than, cho nên có thể biết được hắn đang rối loạn tới mức nào.



Ta tiếp tục giả ngu, hơn nữa còn quyết định sẽ triệt để giả ngu tới phút cuối. “Ngươi biết trong tiếng Anh GAY có nghĩa là gì không? Chính là vui vẻ, là xinh đẹp nga!” Nét mặt nửa ngây thơ nửa vô tội, diễn xuất tuyệt đối có thể so với đương kiêm ảnh hậu của nước Áo, nếu cho ta đóng phim, dù không thể khiến khán giả khóc trôi cả Vạn Lý Trường Thành, thì ít nhất cũng mang đến cho nền điện ảnh Trung Quốc món lợi nhuận đến 7.8 con số mỗi năm.




Châu vẻ mặt khinh bỉ: “Hừ, ngươi đã là sinh viên năm ba, thế nào lại đi so đo với đám nhóc choai choai sôi nổi bồng bột của Trung Hoa Dân Quốc như bọn ta?”



“Rắc” Ta tức đến ngứa miệng, thiếu chút nữa cắn gãy cả răng mình. Lão tử dù gì cũng cao ráo dễ nhìn, tuy không thể gọi là hoa nhường nguyệt thẹn, ít nhiều cũng được coi là hoa đán trong giới sinh viên, hơn nữa còn là một đại nhân vật hô mưa gọi gió trong giới đam mỹ, luận tài hoa, luận tướng mạo (hình như giữa nam nữ không có chuyện đọ sắc với nhau nga~~?), luận BT, có điểm nào không bằng ngươi! Hừ ~~ lão tử không tin không trị được tên tiểu BL này!



(Hơ hơ, ta thật cần mẫn ~~ không tính đến hiện tại thì càng cần mẫn hơn ~~~ chương tiếp theo hai nam chính sẽ xuất hiện rồi, cười lớn nào, dù sao đây cũng là ác cảo văn, dành tặng cho BT Biên Bức thích ác cảo văn và tất cả những gia hỏa BT ~~)



************



(1) Năm mươi bước cười một trăm bước; chó chê mèo lắm lông; chuột chù chê khỉ rằng hôi – khỉ mới bảo rằng cả họ mày thơm; lươn ngắn chê trạch dài; người chạy năm mươi bước cười người chạy một trăm bước (hai người lính khi giáp trận đều sợ hãi bỏ chạy, sau đó người chạy năm mươi bước cười người chạy một trăm bước là hèn nhát, kỳ thực cả hai đều hèn nhát, nói cho cùng là đều hèn kém mà chê cười nhau)



(2) Đáp phi sở vấn: hỏi một đằng trả lời một nẻo, ông nói gà bà nói vịt



(3) Từ bây giờ những lời tác giả nói sẽ được tô màu và in nghiêng, chúng ta không chú thích thêm dài dòng nữa ^^