Dưỡng Chồn Thành Hậu, Tà Mị Lãnh Đế Ôn Nhu Yêu
Chương 102 : Thăng làm Nhất Đẳng Thái Giám (2)
Ngày đăng: 16:22 30/04/20
Đồng Nhạc Nhạc toàn thân chấn động, kinh ngạc và không che dấu được sự vui mừng.
Dù sao, nguyên nhân làm nàng ở lại trong hoàng cung là bởi vì nàng không muốn xa người nam nhân trước mắt này.
Phải biết rằng, nàng đều sống một thân một mình trong suốt 23 năm làm cô nhi.
Cho đến khi thần xui quỷ khiến làm nàng xuyên qua đến triều đại này thành tiểu điêu, nàng lại được nam nhân này muôn vàn sủng ái, khiến cho nàng dần dần coi hoàng cung này trở thành nhà của mình.
Coi hắn trở thành nơi nương tựa của nàng kiếp này.
Hơn nữa, hắn cũng là người nam nhân đầu tiên của nàng.
Nàng chết cũng không muốn xa hắn.
Mặc dù thân phận của nàng rất khó nói ra.
Thế nhưng, hiện tại cái gì nàng cũng không muốn nghĩ đến.
Chờ đợi trong lo lắng và cô đơn suốt một kiếp, chẳng bằng nàng dùng thân phận này ở lại bên hắn. Cho dù cả đời chỉ là một tiểu thái giám còn hơn cả đời không thể quen biết hắn hay cho dù sau này hắn biết thân phận thật của nàng, sẽ chán ghét nàng, nàng cũng mặc kệ.
Giờ này khắc này, nàng chỉ muốn ở lại bên cạnh hắn.
Nghĩ tới đây, Đồng Nhạc Nhạc vô cùng kích động và vui mừng, giờ phút này đôi mắt nhung đầy ngạc nhiên lúc nãy của nàng cũng vì vậy mà được thay thế bởi hưng phấn và sung sướng.
Nhìn tên tiểu thái giám trước mắt kia đang cười tít mắt, huyết mâu của Huyền Lăng Thương khẽ lóe lên, trong lòng chợt xuất hiện rung động mà hắn không sao diễn tả được.
Chỉ thấy, dường như tên tiểu thái giám này như một tờ giấy trong suốt, trong lòng hắn nghĩ gì, tất cả đều được biểu lộ ra trên khuôn mặt tinh xảo nhỏ nhắn của hắn.
Giống như hiện tại, đôi mắt nhung đang cười tít kia tồn tại ánh sáng lấp lánh, phảng phất tựa như mặt trời không ngừng lóe ra ánh sáng xinh đẹp, đẹp đến nỗi làm cho người ta không thể dời mắt đi nơi khác được.
Thật đúng là một người điển trai có tướng mạo như ngọc quý tinh xảo! Chỉ tiếc, hắn lại là một thái giám!
Trong khi Huyền Lăng Thương đang tiếc hận trong lòng, Huyền Lăng Phong đứng bên cạnh nghe được lời Huyền Lăng Thương nói, trên mặt hắn đầu tiên là sửng sốt, ngay sau đó liền nhíu mày, vẻ mặt tức giận bất mãn.
“Hoàng huynh, tên nô tài chết tiệt này đánh đệ, sao huynh không trừng phạt hắn mà lại còn thăng hắn làm nhất đẳng thái giám chứ?"
Huyền Lăng Phong mở miệng, vẻ mặt không phục đầy căm phẫn.
“A, Tiểu Lô Tử là ngươi sao?”
“Hả ? Ngươi, làm sao ngươi biết tên của ta ? ”
Nghe được Đồng Nhạc Nhạc vô thức giật mình la lên, Tiểu Lô Tử trên mặt lập tức sửng sốt, vẻ mặt nghi hoặc.
Nhìn thấy vẻ mặt Tiểu Lô Tử đầy nghi hoặc, Đồng Nhạc Nhạc không khỏi âm thầm cắn cắn đầu lưỡi, trong lòng ão não không thôi.
Tự mắng bản thân, nàng nhìn thấy Tử Lô Tử thì quá mức kích động, liền quên, hiện tại thân phận của nàng là Tiểu Nhạc Tử.
Nghĩ tới đây, Đồng Nhạc Nhạc liền ha ha cười khúc khích một tiếng :
"Ặc, là như thế này, trước khi đến đây, ta đã tìm hiểu qua một lần toàn bộ sự tình trong Dưỡng Tâm điện , cho nên tự nhiên sẽ biết tên ngươi."
"À, nhưng mà Dưỡng Tâm điện có tới mười mấy tiểu thái giám như ta, làm sao ngươi biết được ta là Tiểu Lô Tử?"
Tiểu Lô Tử mở miệng hỏi, rất giống với bộ dạng muốn truy tới cùng.
Nghe thấy thế, Đồng Nhạc Nhạc căng thẳng trong lòng, lập tức nhếch miệng cười.
"Ha ha, là ta đoán."
Đồng Nhạc Nhạc vừa nói trên mặt càng lộ ra một dáng vẻ "Ta đây không phải rất lợi hại sao?"
Thấy vậy, trên mặt Tiểu Lô Tử đầy sửng sốt, không lại không dám hỏi tiếp nữa, chỉ mở miệng cười xấu hổ một tiếng.
"Ha ha, Tiểu Nhạc Tử công công thật thông minh, đoán một lần là chính xác."
Nghe được lời này của Tiểu Lô Tử, Đồng Nhạc Nhạc không khỏi hé miệng cười một tiếng.
Cái tên Tiểu Lô Tử này, cũng vẫn giống như trước đây, rất dễ bị lừa nha!
Nàng nói bậy mà hắn cũng tin. Có điều, nhìn thấy người rất quen thuộc đứng trước mặt, với lại Tiểu Lô Tử trước đây đối xử với nàng đặc biệt tốt.
Nghĩ đến đây, trong lòng Đồng Nhạc Nhạc lại càng kích động, lại càng hưng phấn.