Dưỡng Chồn Thành Hậu, Tà Mị Lãnh Đế Ôn Nhu Yêu

Chương 102 : Thăng làm Nhất Đẳng Thái Giám (3)

Ngày đăng: 16:22 30/04/20


Trong lòng Tiểu Nhạc Tử đang kích động, chợt như nhớ tới đều gì, một tay hắn vỗ vỗ sau đầu, liền ão não nói:



"Ngươi xem trí nhớ của ta, thiếu chút nữa đã quên chuyện quan trọng."



Nghe được lời của Tiểu Lô Tử, Đồng Nhạc Nhạc lộ vẻ sửng sốt, mặt mày đầy nghi hoặc nhìn hắn.



Liền thấy Tiểu Lô Tử đột nhiên ngẩng đầu lên đối mặt với nàng cười ha ha một tiếng, đồng thời mở miệng nói:



"Ta được  sư phụ căn dặn dẫn đường cho Tiểu Nhạc Tử công công đến chỗ ở của ngươi, trước mắt làm quen một chút với hoàn cảnh, ngày mai mới tiếp nhận công việc hầu hạ Hoàng thượng."



Tiểu Lô Tử nói xong, Đồng Nhạc Nhạc đầu tiên là gật gật đầu, ngay sau đó liền nghĩ đến cái gì đó, mới mở miệng hỏi:



"Cám ơn ngươi, Tiểu Lô Tử, nhưng mà về sau Tiểu Lô Tử ngươi cứ gọi ta là Tiểu Nhạc Tử là được rồi, dù sao tuổi tác của ta và ngươi cũng không sai biệt lắm, ngươi cứ gọi ta như vậy đi, có vẻ thân thiết hơn."



"Hả? Việc này làm sao được? Ta chẳng qua chỉ là Nhị Đẳng Thái Giám, Tiểu Nhạc Tiểu Nhạc Tử công công là Nhất Đẳng Thái Giám do đích thân Hoàng thượng chỉ định. Thân phận cao hơn ta một cấp, ta không dám hẹn trước."



Tiểu Lô Tử cuống quít nói.



Đối với Tiểu Lô Tử mà nói việc phân rõ tôn ti đã sớm tồn tại, Đồng Nhạc Nhạc chỉ có bất đắc dĩ.



"Cái gì nhất đẳng? cái gì nhị đẳng? ngươi nghe ta là được rồi, cùng lắm thì khi có người khác ngươi gọi ta là Tiểu Nhạc Tử công công, lúc không có ai có thể gọ là Tiểu Nhạc Tử. Ta thích người khác gọi ta như vậy, rất thân thiết."



Nói tới đây, Đồng Nhạc Nhạc không khỏi hé miệng cười thành tiếng.



Nàng lại không biết rằng, chính lúc nàng đang cười rộ lên là đẹp mắt đến cỡ nào.



Trên gương mặt nhỏ nhắn giống như cánh hoa sen, đôi mắt nhung tít lại, trong mắt tràn đầy vui vẻ, phảng phất như ánh mặt trời tháng ba chiếu thẳng xuống mặt đất, làm cho người khác nhìn thấy, trong lòng không khỏi ấm áp.



Thấy vậy, Tiểu Lô Tử không khỏi kinh ngạc.



"Tiểu Nhạc Tử công công, dung mạo ngươi thật sự rất đẹp!"



"Ha ha…"
"Tiểu Nhạc Tử công công, ngươi không hài lòng tiểu viện này sao?"



"Ha ha, hài lòng, đương nhiên là hài lòng, thật sự là quá đầy đủ."



Tuy rằng, trước đây nàng đã từng ở nơi tốt hơn, có điều, hiện tại đã khác xưa, nàng không còn là Tiểu Điêu nhi được ngàn vạn lần sủng ái nữa.



Nay, có thể ở trong một tiểu viện độc lập, nàng đã thấy rất mỹ mãn.



Nghe Đồng Nhạc Nhạc nói những lời này, lại thấy nàng tràn đầy vui mừng, Tiểu Lô Tử, hé miệng mỉm cười, mở mồm lên tiếng.



"Tiểu Nhạc Tử công công thích là tốt rồi, nếu không thì bây giờ, ta mang Tiểu Nhạc Tử công công đi dạo xung quanh Dưỡng Tâm điện ? Để ngươi quen thuộc một chút với hoàn cảnh."



"A, việc này, có lẽ để ta tự đi một mình là được, yên tâm, trí nhớ ta rất tốt, đi qua một lần sẽ nhớ."



Nghe Tiểu Lô Tử nói lời này, Đồng Nhạc Nhạc đầu tiên là sửng sốt, mở miệng nói.



Dù sao, không ai có thể quen thuộc Dưỡng Tâm điện hơn nàng.



Đối với lời này của Đồng Nhạc Nhạc, Tiểu Lô Tử đầu tiên là sửng sốt, sau đó thì gật đầu đồng ý.



"Vậy cũng được ! Dù sao bên trong Dưỡng Tâm điện cũng có không ít người, nếu như Tiểu Nhạc Tử công công lạc đường, cứ hỏi người khác là được, nếu như Tiểu Nhạc Tử công công không có dặn dò gì khác, thì Tiểu Lô Tử lui xuống."



"Ừ, đi đi."



Nghe vậy Đồng Nhạc Nhạc chỉ nhẹ nhàng gật đầu, chờ Tiểu Lô Tử rời khỏi, nàng như bỏ được gánh nặng, lại đi dạo một vòng quanh tiểu viện.



Nhìn thấy sắc trời vẫn còn sớm, còn chưa đến giờ cơm trưa, nàng liền muốn đến bên ngoài Dưỡng Tâm điện một chút.



Dù sao, cũng lâu rồi nàng chưa đến Dưỡng Tâm điện, cũng không biết trong Dưỡng Tâm điện có thay đổi gì không.



Nghĩ tới đây, Đồng Nhạc Nhạc hai chân bước đi, liền đi ra sân bên ngoài nhà.