Dưỡng Chồn Thành Hậu, Tà Mị Lãnh Đế Ôn Nhu Yêu
Chương 105 : Huyền Lăng Thương cười (2)
Ngày đăng: 16:22 30/04/20
Sau khi Huyền Lăng Thương vào triều thì có Lý Tường hầu hạ tại bên người, cho nên Đồng Nhạc Nhạc cũng cảm thấy dễ chịu.
Từ sau khi được Huyền Lăng Thương tự mình ân điển ban cho là Nhất Đẳng Thái Giám hầu hạ ở bên người, Đồng Nhạc Nhạc phát hiện mọi người trong cung đối xử với mình rất nho nhã lễ độ.
Nhưng mà, Đồng Nhạc Nhạc cũng biết ở hoàng cung nơi chuyên ăn thịt người này thì tất cả mọi người đều là giả bộ. Nhìn ngươi là tâm phúc bên người hoàng thượng liền tới gặp để nịnh nọt ngươi.
Nếu như ngươi gặp rủi ro thì mọi người cũng nhân cơ hội đó mà bỏ đá xuống giếng.
Trong lòng biết những điều này, nhưng Đồng Nhạc Nhạc không cho là đúng, mình làm tốt chuyện của mình là được rồi.
Giờ phút này cũng gần đến giữa trưa, thời gian dùng cơm trưa cũng sắp đến.
Đồng Nhạc Nhạc cũng đã đói bụng, phải biết rằng lúc sáng nàng cũng chỉ tùy ý ăn cho nên hiện tại đã tới giờ cơm, Đồng Nhạc Nhạc liền lập tức vội vội vàng vàng đi tới phòng ăn.
Trên đường vừa lúc thấy Tiểu Lộ Tử cũng đi tới phòng ăn , liền lập tức mở miệng chào.
“Tiểu Lộ Tử, xin chào, ngươi cũng muốn ăn cơm sao!?
Chính là đang đi tới phía trước , Tiểu Lộ Tử nghe được những lời này của Đồng Nhạc Nhạc đầu tiên là sửng sốt sau đó lập tức quay đầu lại chờ .
Thấy người gọi hắn là Đồng Nhạc Nhạc, trên mặt sừng sốt liền mở miệng nói:
“Thì ra là Tiểu Nhạc Tử công công, ngươi cũng đi dùng cơm sao!?”
Nghe được lời Tiểu Lộ Tử nói, Đồng Nhạc Nhạc liền gật đầu, lập tức nghĩ đến chuyện gì đó liền mở miệng nói:
“Được rồi, mà ngươi đổi cách xưng hô đi, gọi Tiểu Nhạc Tử là được rồi, dù sao hai người chúng ta tuổi cũng không chênh lệch lắm, ngươi gọi như vậy ta cảm thấy tương đối thân thiết hơn!”
“Chính là…”
Nghe được Đồng Nhạc Nhạc nói những lời này, Tiểu Lộ Tử liền lập tức cau mày, có hơi gặp khó khăn.
Chính là từ xưa đến nay tôn ti đều phải rõ ràng, tiểu thái giám trước mặt cũng là một ngoại lệ!
…
Đã quá giờ ngọ, giờ là lúc giữa trưa.
Giờ phút này Huyền Lăng Thương cũng đã đến Ngự Thư Phòng phê duyệt tấu chương đi.
Đồng Nhạc Nhạc vội vã đi tới Ngự Thư Phòng, gật đầu với Lý Tường, liền không tiếng động vô thanh vô thức thay thế vị trí của Lý Tường, đứng ở phía sau hầu hạ Huyền Lăng Thương .
Giờ phút này là sau giờ ngọ, tuy là đầu thu, bên ngoài khí trời có lẽ nóng bức do ảnh hưởng của cuối mùa.
Chỉ là ở bên trong Ngự Thư Phòng được đặt rất nhiều mảng băng khiến cho nơi này trở nên lạnh hơn, mát mẻ vô cùng.
Nhưng mà quá nhìn thấy nam nhân ngồi trước mặt, lúc này bị chôn vùi trong một núi tấu chương, khiến cho Đồng Nhạc Nhạc cảm thấy vô cùng đau lòng.
Người trong thế gian cho rằng làm Vua của một nước là một chuyện may mắn nhất thế giới.
Tuy nhiên người trong thế gian chỉ nhìn thấy cho quyền lợi và địa vị của người làm vua mà có ai biết làm vua của một nước cũng cần phải nỗ lực rất lớn.
Mỗi ngày Huyền Lăng Thương phải thức dậy vào canh năm, buổi tối khá muộn mới có thể được ngủ.
Mỗi ngày chỉ có ngủ được mấy canh giờ, nếu như thay đổi giờ giấc hắn rất có thể chịu không nổi.
Giờ phút này chỉ thấy nam nhân một tay cầm bút lông, trên tay cũng không ngừng nghỉ phê duyệt tấu chương.
Mặt dù nàng nhìn từ góc độ này, chỉ nhìn thấy gương mặt cương nghị của nam nhân kia. Chỉ cần là nam nhân kia nhíu mày đã làm cho nàng thấy cực kỳ rõ ràng.
Thấy vậy Đồng Nhạc Nhạc không khỏi nhẹ nhàng cau mày một cái, thật muốn cùng hắn chia sẻ một phen.
Chỉ tiếc nàng cái gì cũng không làm được.
Nghĩ đến đây Đồng Nhạc Nhạc cảm thấy ảo não bởi chính mình vô năng.