Dưỡng Chồn Thành Hậu, Tà Mị Lãnh Đế Ôn Nhu Yêu
Chương 116 : Huyền Lăng Phong bị đánh (2)
Ngày đăng: 16:23 30/04/20
Thế nhưng nhìn tiểu thái giám nhanh mồm nhanh miệng trước mắt này, một lần liền một lần, lúc nào cũng làm cho Huyền Lăng Phong không biết như thế nào phản bác .
Chỉ thấy giờ phút này, Huyền Lăng Phong chỉ biết chỉ tay vào Đồng Nhạc Nhạc mà hô “ Ngươi, ngươi, ngươi” một hồi rất lâu mà không biết nói cái gì khác ngoài từ ” ngươi” này.
Thấy vậy, Đồng Nhạc Nhạc trong lòng một hồi đắc ý.
Hứ, nghĩ muốn cãi nhau với nàng?
Nàng trước kia chính là đệ nhất cao thủ cãi nhau ở cô nhi viện.
Đặc biệt tên thiếu niên trước mắt này, ở trong mắt nàng chẳng qua chỉ là một đứa nhỏ được chiều chuộng mà sinh hư thôi.
Nghĩ muốn đấu với nàng, mới không có cửa đâu!!!
Tại lúc Đồng Nhạc Nhạc trong lòng đắc ý, song nghe đến bên tai truyền đến tiếng động, Đồng Nhạc Nhạc ngay lập tức tê dại cả da đầu, sau lưng một hồi lạnh lẽo.
“ Lão đại, nhìn kìa, con dê béo ở ngay đằng kia”
“ Hừ,con dê béo này trái lại ở đây, làm cho chúng ta đi dạo một hồi lâu như vậy, may mà không sổng mất”.
( Dung Cảnh: haha, dê béo, a Phong nhà ta thành dê non mập mạp khi nào zậy ).
Hai vị đại hán vừa dứt lời, vừa xoa xoa tay đi về phía Đồng Nhạc Nhạc .
Ánh mắt hung ác kia lộ ra vẻ tính toán, từ đầu tới cuối đều rơi vào trên người Huyền Lăng Phong.
Một khắc kia nhìn thấy hai tên đại hán hướng bên này chạy tới, Đồng Nhạc Nhạc trong lòng kinh ngạc, sợ hãi dâng lên.
Dù sao, nàng sớm biết hai tên đại hán này có ý đồ bất chính đối với Huyền Lăng Phong , hơn nữa đối phương mặc dùcó hai người, lại một tay cũng có thểbắt được ba người bọn họ nha!
Nghĩ tới đây, Đồng Nhạc Nhạc khổ không thể tả, khóc không ra nước mắt.
Đảo mắt nhìn quanh một lượt, đến khi ánh mắt rơi trên người Huyền Lăng Phong thì càng tức giận không thôi.
Vốn đang bị Đồng Nhạc Nhạc làm cho tức giận, sau khi nghe được âm thanh bất thình lình vang lên, Huyền Lăng Phong không khỏi quay đầu nhìn về nơi phát ra âm thanh.
Gặp phải hai tên kia chính là không có ý tốt, mà hai tên đó đôi mắt lộ vẻ hung ác , đa đi về hướng bọn họ , khuôn mặt tuấn tú đầu tiên là sửng sốt, lập tức cau mày một cái.
Huyền Lăng Phong cũng không phải ngu ngốc, lại nghe được những lời đó, liền biết hai tên này đang nhằm hắn mà tới.
“ A, Gia cẩn thận aaaa…”
Đối mặt với mặt mày kiêu ngạo của Huyền Lăng Phong, Tiểu Kính Tử cũng thật đầy khốn khổ, mặt mày lo lắng.
Dù sao, thân phận chủ tử nhà hắn cũng không phải như người bình thường, nếu xảy ra chuyện gì, hắn sợ cũng không sống nổi nha!
Đối mặt với biểu tình khốn khổ của Tiểu Kính Tử, Đồng Nhạc Nhạc liền đứng một bên.
Mới vừa rồi lo lắng Huyền Lăng Phong xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, lại thấy hắn mới vừa rồi bày ra bộ dạng đáng ăn đòn đó, Đồng Nhạc Nhạc thật sự nhìn không được.
Cái gì là cảnh giới mặt dày, Huyền Lăng Phong hắn chính là như vậy.
Thân phận vương gia tôn quý mà vô pháp vô thiên như vậy.
Bộ dáng đó của hắn, đừng nói đến hai vị đại hán kia, chính là nàng, cũng không nhịn được ngứa ngáy, muốn tiến lên đánh hắn một trận.
Trong lòng nghĩ thế, chỉ thấy thiếu niên áo lam kia, tại lúc đại hán cuối cùng vọt tới, liền nhanh chóng né tránh, động tác cực nhanh. Đại hán kia ngay cả góc áo của hắn cũng không chạm vào được, liền lập tức nhào trên mặt đất.
Cùng với tiếng “ Bành “ từ âm thanh của vật rơi xuống, ngay sau đó, bụi đất nổi lên bốn phía.
Thấy tên đại hán kia ngã xuống đất, Huyền Lăng Phong càng thêm đắc ý, kiêu ngạo.
Hai tay chống nạnh, cười ha hả đối với tên đại hán đó
“ Ha ha, người thật sự là nhìn được mà không dùng được a, bất quá chỉ là một thân ti tiện to cao, Gia không ra tay ngươi cũng đã gục, hahahaha…”
Huyền Lăng Phong vừa nói, còn không quên quay sang Đồng Nhạc Nhạc , ánh mắt khoe khoang.
“ Như thế nào, tên nô tài chết bầm, Bổn vương lợi hại phải không?”
“ Ặc…”
Nghe được lời này của Huyền Lăng Phong, còn có dáng vẻ đắc ý kia, Đồng Nhạc Nhạc không khỏi cong khóe miệng.
Kẻ da mặt dày thì nàng thấy đã nhiều, cũng không ai bằng hắn, ti tiện như vậy.
Hơn nữa Huyền Lăng Phong lại quay sang nàng thị uy, như muốn nói cho nàng biết, sau này kết cục của nàng cũng giống như kết cục của vị đại hán.