Dưỡng Chồn Thành Hậu, Tà Mị Lãnh Đế Ôn Nhu Yêu
Chương 116 : Huyền Lăng Phong bị đánh (3)
Ngày đăng: 16:23 30/04/20
Nghĩ tới đây, Đồng Nhạc Nhạc không biết nói sao. Hận không thể tiến lên đá bay tên Huyền Lăng Phong này.
Tuy nhiên, trong lúc Đồng Nhạc Nhạc suy nghĩ, nàng còn chưa kịp đưa chân, thì người nào đó so với nàng còn nhanh hơn một bước. Hắn một cước tiến lên, đá thẳng về hướng Huyền Lăng Phong .
Thì ra là một tên đại hán khác, thấy đồng bọn của mình vừa rồi bị ngã xuống đất, liền tiến lên giúp đỡ.
Đống Nhạc Nhạc thấy tên đại hán kia, chính là tên tại Hồng Tụ phường đụng phải nàng , vẫn còn nói những lời khó nghe đối với nàng …
Chỉ thấy đại hán này, từ vóc người đến sát khí, so với tên ngã xuống đất còn mạnh hơn nhiều.
Thấy đồng bọn ngã xuống, lập tức xông lên, tung ra một cước đối với Huyền Lăng Phong đang cười thả cửa .
Huyền Lăng Phong mới vừa đắc ý cười to, không kịp phòng bị, thiếu chút nữa bị một cước kia đánh ngã.
May mà phản ứng kịp thời, lập tức lắc mình tránh né.
“ Hừ, dù các người to lớn, bộ não đơn giản, Bổn vương mới không thèm để mắt”
Vào lúc Huyền Lăng Phong né tránh, gặp phải ánh mắt Đống Nhạc Nhạc đang nhìn hắn, liền đưa tay sờ mũi, mặt mày kiêu ngạo, khinh thường nói.
Nhìn thấy cái bộ dáng kia của Huyền Lăng Phong, Đồng Nhạc Nhạc không khỏi nhếch khóe miệng.
Cái tên Huyền Lăng Phong này, thật sự không có lúcnào là không khoe khoang trước mặt nàng.?
Trong lòng đang nghĩ ngợi, liền thấy cái tên không sợ chết này, đúng lúc lại giơ bàn tay về phía hai vị đại hán hô to:
“ Đến đây! Hai người các ngươi cùng tiến, Bổn vương mới không sợ đâu!”
Nghe được lời này của Huyền Lăng Phong, lại thấy dáng vẻ kiêu ngạo, coi thường người khác của hắn, hai tên đại hán này dù sao cũng hoành hành ngang ngược nhiều năm, sao có thể nhận được khuất nhục này.
Vì vậy, chỉ thấy hai tên đại hán kia, giơ tay, xông về hướng Huyền Lăng Phong .
Tuy nhiên đối với thân thể nhỏ nhắn đó của hắn, sao có thể là đối thủ của tên đại hán vóc người to lớn đó được.
Chỉ thấy Tiểu Kính Tử dùng hết sức mình, muốn đẩy một tên đại hán ra, không những không được mà lúc hắn đụng tới lưng vị đại hán liền bị bắn té ngược trên mặt đất.
“ Ôi, cái lưng của nô tài…”
Nhìn thấy hai chủ tớ trước mắt bị đại hán không ngừng đấm đá, trong lòng Đồng Nhạc Nhạc thật lo lắng a.
Thế nhưng, hai tên đại hán này dáng người to lớn, người ta chỉ cần một ngón tay cũng có thể nhấc nổi nàng , nàng không phải là lấy trứng chọi đá hay sao?
Trong lòng lo lắng, đột nhiên từ phía sau Đồng Nhạc Nhạc truyền đến âm thanh quen thuộc.
“ Tiểu Nhạc Tử…”
Nghe thấy phía sau truyền đến thanh âm quen thuộc,Đồng Nhạc Nhạc lập tức quay đầu nhìn lại.
Chợt thấy Tiểu Quế Tử cùng Tiểu Lô Tử vội vàng chạy tới, trong lòng lập tức vui vẻ, biết có cứu viện tới đây.
Nếu như nàng chỉ có một mình, thật không dám tiến lên, chỉ là Tiểu Quế Tử lại khác.
Gần đây Tiểu Quế Tử càng ngày ăn càng nhiều, mỗi ngày ăn đến năm bát cơm trắng.
Cho nên thân thể hiện tại thật to cao hùng dũng oai vệ.
Hơn nữa sức lực đặc biệt lớn, Đồng Nhạc Nhạc đã từng đùa bỡn, làm cho bốn người chơi kéo co với Tiểu Quế Tử , cuối cùng một mình Tiểu Quế Tử một người liền lôi xềnh xệch cả bốn người kia……
Hiện giờ, thấy Tiểu Quế Tử chạy tới, Đồng Nhạc Nhạc lập tức vẫy tay, hô to với Tiểu Quế Tử:
“ Tiểu Quế Tử, nhanh lên a”