Dưỡng Chồn Thành Hậu, Tà Mị Lãnh Đế Ôn Nhu Yêu

Chương 130 : Huyền Lăng Phong ngươi không được chết (3)

Ngày đăng: 16:23 30/04/20


Edit : Gió Lốc



Nghĩ tới đây, trong lòng Huyền Lăng Phong lại càng có nhiều loại nghi hoặc không giải thích được, chỉ là, cho dù hắn nghĩ như thế nào, đều không nghĩ ra một đáp án.



Nhìn thấy Đồng Nhạc Nhạc đang hiếu kỳ không giải thích được nhìn hắn, Huyền Lăng Phong chỉ là cảm giác được quẫn bách không thôi. Sau một khắc, có lẽ là bởi vì dường như xấu hổ thành giận, gương mặt thanh tú của Huyền Lăng Phong nhăn tít lại, không nhịn được rống to .



"Nước mũi ngươi đang chảy ra, xấu xí hết sức !"



Huyền Lăng Phong mở miệng quát, chỉ là bởi vì vừa mới tỉnh lại, thân thể vẫn còn phi thường suy yếu, cho nên hắn rít lên tới âm lượng rất thấp.



Nhưng mà, nhìn thấy dáng vẻ ghét bỏ Huyền Lăng Phong , trên mặt Đồng Nhạc Nhạc đầu tiên là sửng sốt, lập tức cau đôi mày lại, trên mặt có thêm vài phần tức giận.



"Ngươi là người như thế nào vậy !? Mệt ta mới vừa rồi vẫn còn lo lắng ngươi như vậy! Hiện tại ngươi lại chê ta xấu !? Hiện tại ngươi mới xấu hết mức! Bị người cởi hết trang phục giống như con heo!"



Đồng Nhạc Nhạc hiện tại là tức giận .



Nghĩ đến mới vừa rồi cho là Huyền Lăng Phong đã chết, bản thân khóc đất trời mù mịt, hiện tại ngẫm lại, chỉ cảm thấy chính mình giống y chang như cái con ngốc.



Càng nghĩ, Đồng Nhạc Nhạc lại càng tức giận.



Sau khi dùng tay lau nước mắt trên mặt, Đồng Nhạc Nhạc cũng không quản Huyền Lăng Phong, chống tay đứng lên từ trên mặt đất, liền đi tới chỗ con cá nướng .



Thấy bộ dáng Đồng Nhạc Nhạc nổi giận đùng đùng, hiển nhiên là tức giận.



Thấy vậy, Huyền Lăng Phong trên mặt không khỏi một buồn bực, trong mắt không khỏi xẹt qua vài phần ảo não.



Chỉ là lần này đây, hắn ảo não không phải vì Đồng Nhạc Nhạc, mà là chính hắn.



Bởi vì mới vừa rồi, hắn rõ ràng không phải cố ý muốn cho tiểu thái giám này tức giận.



Chính là không biết phải chăng trước kia quan hệ hai người bọn họ luôn đối chọi gay gắt. Nên hiện tại coi như đối với tiểu thái giám này hắn có cái nhìn đổi mới, trong lòng cảm kích, nhưng lại vẫn cứ nói với hắn không ra một câu lời hay.



Hiện nay, nhìn thấy Đồng Nhạc Nhạc nổi giận đùng đùng rời khỏi, Huyền Lăng Phong cũng không cảm thấy kỳ lạ hắn.



Dù sao, nếu như đổi là hắn, khẳng định cũng bị tức giận.
Nghĩ tới đây, Đồng Nhạc Nhạc lại lần nữa nặng nề lạnh nhạt hầm hừ một tiếng.



Tỏ vẻ chính mình vẫn còn tức giận!



Huyền Lăng Phong nghe vậy, cũng không biết phải làm gì cho đúng.



Trời mới biết hắn lớn như vậy, còn không từng chủ động lấy lòng quá một nô tài đây!



Nếu như thay đổi mẫu phi và hoàng huynh hắn, hắn chỉ cần bày ra một bộ dáng thương cảm như vậy, sau đó không ngừng làm nũng cầu xin tha thứ, bọn họ chắc chắn mềm lòng.



Chỉ là hiện tại, muốn hắn đối với một nô tài bày ra một bộ dáng thương cảm như vậy, hắn là tuyệt đối không làm được.



Chớ nói chi là làm nũng !



Hắn đường đường một Vương gia, sẽ làm nũng đối với một tiểu thái giám !?



Ặc, ngẫm lại Huyền Lăng Phong đều cảm giác được toàn thân nổi da gà , bắt đầu hoàn toàn cảm thấy kính nể .



Cuối cùng, Huyền Lăng Phong không thể làm gì khác hơn là đỏ mặt, mở miệng hỏi.



"Này, ngươi rốt cuộc muốn Bổn vương làm như thế nào, mới không giận Bổn vương a!?"



Nghe được lời này của Huyền Lăng Phong, trong lòng biết Huyền Lăng Phong là thật tâm muốn cầu nàng tha thứ.



Nghĩ tới đây, mắt nhung Đồng Nhạc Nhạc lóe ra một cái, lập tức, dường như nghĩ đến cái gì, hé mở làn môi hồng, mở miệng nói.



"Nghĩ muốn ta tha thứ ngươi cũng được, như vậy, Thập Tam Gia ngươi có nên nói với ta cái gì đó chăng !?"



Đồng Nhạc Nhạc mở miệng, xưng hô cũng bất tri bất giác thay đổi.



Huyền Lăng Phong lại không hề phát hiện ra được, chỉ là sau khi nghe được lời này của Đồng Nhạc Nhạc, khuôn mặt tuấn tú sửng sốt, mặt mày nghi hoặc.



"Nói cái gì đó đối với ngươi !? Nói cái gì nhỉ !?"