Dưỡng Chồn Thành Hậu, Tà Mị Lãnh Đế Ôn Nhu Yêu
Chương 78 : Bị cắt lông (1)
Ngày đăng: 16:21 30/04/20
Đồng Nhạc Nhạc mở miệng nghi hoặc hỏi
Nhìn thấy tiểu điêu nhi trước mắt rốt cục cũng đưa mắt nhìn mình, đôi huyết mâu dưới mi kia không khỏi xẹt qua một ánh xảo trá .
Nhưng sự sảo trá này chỉ chợt lóe lên, nhanh tới mức làm cho người ta không nắm bắt được.
Chỉ thấy Huyền Lăng Thương than nhẹ một tiếng, môi bạc hé mở, trong giọng nói không che dấu được lo lắng.
“Nhạc nhi, nếu ngươi không uống thuốc , thân thể làm thế nào khỏe lại được. Nếu thân thể ngươi không được khỏe ....TRẪM.... phải làm thế nào bây giờ”
Nam nhân mở miệng, trong giọng nói, khuôn mặt không che giấu nổi khổ sở lo lắng.
Nghe vậy, Đồng Nhạc Nhạc trong lòng có một cơn quặn lại.
Thì ra là nam tử này đang lo lắng cho nàng đi!
Nghĩ đến, nàng từ nhỏ là cô nhi, tứ cố vô thân, cho tới bây giờ cũng không có ai thực sự quan tâm che chở
Hiện giờ đến triều đại này nàng may mắn được được đế vương yêu thương chở che.... sao nàng lại làm hắn lo lắng...Đồng Nhạc Nhạc cảm thấy mình không nên làm như thế!
Ở triều đại này, có ai có được vinh hạnh như nàng được đế vương cao cao tại thượng cho mình uống thuốc đây!!!
Trong lòng nghĩ nhất thời cảm thấy thuốc này cũng không khó uống đến như vậy!
Có cái gì so với nam tử trước mắt này??
Uống thuốc ư? Ai sợ ai!!!
Nghĩ đến đây trong lòng như được uống tiên đan diệu biến thành tráng sĩ xung phong giết địch, hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang xoay đầu hướng tới nam tử đương đưa thìa tới gần, chỉ một ngụm uống hết!
Thấy tiểu điêu nhi trước mắt đã uống thuốc. Mặc dù sau khi uống hết cái muỗng kia , khuôn mặt dễ thương lập tức nhíu chặt lại. Chỉ là Huyên Lăng Thương lại cảm giác được vui mừng vô cùng.
Lập tức nhanh đưa thuốc tới lần nữa
Chỉ cần nam tử trước mắt đưa thuốc tới Đồng Nhạc Nhạc đều cau mày uống hết, cho dù là độc dược.
Hiện tại khi bản thân trở thành một tiểu điêu nhi, trái với dự đoán nàng lại nhận được tình cảm ấm áp kia.
Nghĩ vậy, Đồng Nhạc Nhạc lập tức mở miệng nói.
"Được rồi, Tiểu Lô Tử, ngươi đừng khóc nữa, chẳng phải ta không có việc gì sao?"
Nhìn thấy Tiểu Lô Tử một dạng vừa cười vừa khóc trong lòng Đồng Nhạc Nhạc cảm thấy ấm áp hơn hẳn.
Nàng cũng nhận định Tiểu Lô Tử là bằng hữu quan trọng nhất của nàng trong thế giới này.
Về sau có như thế nào nàng tuyệt đối không quên hắn.
Trong lòng đang suy nghĩ, sau một khắc, lúc thấy Tiểu Lô Tử cuối cùng cũng nín, nàng mới nhớ tới mình là muốn đi tiểu.
Chỉ là hiện tại toàn thân đau nhức không thôi, hơi một chút cử động liền đau đến nhe răng nhếch miệng. Cho nên hiện tại, chỉ có thể là tìm Tiểu Lô Tử tính toán để hắn ôm nàng đi nhà xí.
Cứ tưởng rằng lần này phải khoa chân múa tay rất lâu thì Tiểu Lô Tử mới hiểu.
Ai biết Tiểu Lô Tử lần này rất thông minh nha..
Nàng chỉ là đem móng vuốt che đậy bên dưới thân, làm một dạng nghẹn nước tiểu, Tiểu Lô Tử liền lập tức nhìn ra.
“Tiểu điêu nhi, ngươi đây là muốn đi nhà xí sao!?”
Nghe được lời này của tiển Lô Tử, Đồng Nhạc Nhạc lập tức gật đầu như giã tỏi. Ánh mắt nhìn Tiểu Lô Tử càng là nhiều khen ngợi hơn.
"Đúng đúng đúng, ta chính là muốn đi nhà xí . Không nghĩ tới Tiểu Lô Tử ngươi lần này rất thông minh!"
Nhìn thấy tiểu điêu nhi trên giường chi nói chi chi gì đó, tuy nghe không hiểu những lời nó nói , chỉ là, Tiểu Lô Tử vẫn biết được đáp án từ cung cách nó gật đầu như đảo tỏi.
“Ừ, được rồi, hiện tại ta liền ôm ngươi đi nhà xí!”
Tiểu Lô Tử vừa nói liền dè dặt ôm Đông Nhạc Nhạc lên.