Dường Như Đã Yêu
Chương 19 :
Ngày đăng: 10:47 18/04/20
Những ngày chúng tôi vùi mình ở văn phòng và ở nhà. Ngay cả đến cái chuyện nhìn nhau thôi tôi cũng chưa nghĩ đến vì khối lượng công việc bị bỏ bê là khá lớn.
Thi thoảng tôi thấy chú cứ cố ý ngồi cạnh, lúc đưa nước, lúc đưa đồ ăn, tranh thủ chạm vào tôi chỉ một cái rất nhẹ. Có khi ở công ty lúc vắng người còn hôn trộm 1 cái lên trán tôi.
- tham việc vừa thôi chứ.
- đừng có linh tinh, ăn đòn đấy.
- kệ
- có người vào kia kìa.
Chú buông tôi ra rồi lườm.
- chiều nay cháu có việc cần đi ra ngoài.
- đi đâu vậy?
- có chút việc riêng.
- để tôi đưa em đi.
- không cần đâu.
- bố già đã nói là phải trông con gái bố.
- bố cháu bảo đừng để bọn con trai dang tay bảo vệ. vì chúng nó chỉ bảo vệ được lúc trên giường thôi.
- ai nói thế???
- bố cháu.
- thôi… ko tranh cãi, chiều nay tôi đưa em đi.
- cháu bảo không cần rồi, chú nói nhiều đến phát ghét.
Tôi cáu lên rồi lườm chú, chú thấy tôi như vậy nên ko dám nói thêm chuyện đó.
- được rồi, em muốn đi đâu thì đi, nhưng mà đúng 6 giờ là tôi đi tìm đó.
- được
Tôi gật đầu rồi xách túi bước ra cửa.
Trong quán café với khung cảnh rất hiện đại. Duyên ngồi đó chờ tôi. thấy cô ấy, tôi bước lại gật đầu chào.
- chào em, lâu lắm không gặp.
- chị đừng có giả bộ tử tế. có gì chị nói luôn đi
Tôi cười nhẹ, Duyên đến đây là bị tôi ép đến, những thôi tin của cô ấy trong tập hồ sơ, những việc cô ấy đã làm có thể qua mắt nguười khác chứ đâu có thể qua mắt được tôi.
- chị đến trước tiên cũng để cảm ơn em, nhờ em mà giờ chị về cùng anh Vinh quản lý công ty.
- chị ko nói tôi cũng biết.
- chứng tỏ em còn rất quan tâm anh ấy. chị cũng nói thật dạo này công ty rất khó khăn, khó khăn về vốn và đầu ra của hàng. chị đến đây để mong em giúp đỡ.
- tôi chẳng còn gì liên quan đến các người.
- còn chứ, chị vẫn còn báo cáo khống em lập lên để nhận tiền chênh lệch hàng. chị vẫn còn cả bằng chứng em nhập thuốc ở đâu đấy nhé.
Duyên tái mặt.
- vậy chị muốn gì?
- chị chỉ muốn em dừng can thiệp vào chuyện anh Vinh.
- tôi muốn ông ta trả giá về việc đã trở mặt với tôi.
- thật ra chị biết em có tình cảm với anh Vinh, nhưng nó dựa trên tiền hay tình yêu thì chị còn chưa biết, nhưng chị xin nhắc lại là tình cảm là thứ không thể gượng ép, về công vc chị không phủ nhận đóng góp của em cho công ty, nhưng người ta nói làm theo năng lực hưởng theo lao động, những gì em nhận được là nhiều hơn người khác rất nhiều.
- Chú già. Bộc lộ bản chất xấu xa.
- Hí. ở bên người mà mình bộc lộ được bản chất mới thật sự tuyệt vời.
- Lý sự.
Tôi nhéo eo chú còn chú cười sung sướng.
- Chị Bình... Chị Bình... Chúng ta đi thôi
Chú nhìn tôi nghiêm túc.
- Em đi đâu
- cháu đi có chút vc
- Dạo này e có gì giấu tôi phải không?
- Ko có
- Này... Em định qua mặt tôi đấy ạ
- Cháu nào dám. Công ty là của chú. Nó nát rồi cháu chỉ phá cho nát thêm thôi.
- Công ty mất có thể lấy lại đc, em mà đi theo ng khác tôi ko biết phải làm sao
- Thì tuyển thêm cô Duyên nữa.
- Chục cô Duyên nữa cũng đc ý chứ.
- Á à.
Tôi nhéo chú mạnh hơn.
- Ây za đau.
Chú ôm tôi rồi gục đầu vào vai. Đôi môi mơn man trên cổ tôi, hơi thở ấm nóng phả vào cổ. Tôi thấy chú thở nhanh hơn.
Chú lướt môi lên cổ, lên tai tôi lên cằm và mơn màn đến gần môi, chúng tôi đến ngay cả hôn nhau cũng chưa. Do vậy mà tôi có cảm giác hồi hộp vô cùng.
- chị Bình. Nhanh nhanh lên.
Tôi giật mình buông chú ra.
- Mẹ cái thằng.
- Cháu phải đi.
- Kệ. 1 chút nữa thôi.
Tôi vuốt má chú.
- Lúc khác.
- Ko
Mè nheo chưa kìa. Có phải chú già đấy ko.
- Để-Thật nhá.
Chú háo hức.
- Uh
Chú siết tôi mạnh 1 cái rồiii rời ra.
- Đúng 6 giờ phải về nhé
Tôi đi ra cửa. Tôi sẽ chuẩn bị chu đáo cho buổi gặp mặt khách hàng lần này. Bởi vì nó quyết định thành bại trong lần ra mắt này của chúng tôi…sẽ có nhiều điều khiến cho những người có liên quan phải bất ngờ.
Hãy đợi tôi….