Dường Như Đã Yêu

Chương 26 :

Ngày đăng: 10:47 18/04/20


Buổi tối tôi diện chiếc váy đen dài xẻ chút ngực với chiếc áo choàng đc thêu rất đẹp. phong cách mới cho những đứa eo chuối như tôi.



Tôi buớc ra khỏi phòng tay đồ, chú đứng đó nhìn tôi ko chớp mắt.



- Kìa. Chồng chị hình như chưa thấy chị mặc đẹp thế bao giờ à. Sao mà nhìn dữ vậy.



tôi cười. Nhìn chú ngộ ghê. Nhưng cũng bảnh bao trong bộ vest được là lượt cẩn thận.



Tôi bước lại gần chú. Chú vẫn ko rời mắt khỏi tôi



- Sao mặc áo ngực trễ thế kia. Hở hết cả ra rồi.



- Đẹp ko?



- Đẹp nhưng mà chỉ mặc ở nhà cho tôi nhìn thôi.



- Tại sao?



- Còn phải hỏi



Cái lão già cũng hay ghen kinh khủng. Tý thế thôi mà cũng...



Chú tủm tỉm. Kéo cái khăn che ngực tôi.



- Phải thế này này.



tôi bật cười.



- chú già, đừng như vậy chứ.



- kệ tôi, ai bảo em lắm người theo đuổi cơ.



- người theo đâu ra, cháu làm gì có ai yêu cơ chứ, cháu đang sợ ế đây này.



chú cười rồi nhéo má tôi 1 cái. chúng tôi cùng nhau đi ăn sinh nhật đây.



buổi sinh nhật khá đông người. phần lớn đều trong giới làm ăn. tôi hít thật sâu. thật ra tôi cũng chưa bao giờ đc tiếp xúc với những chỗ như này. đón tôi là một người bạn của chú.



- hai vợ chồng đến rồi đấy hả.. vào đây.



tôi cúi đầu chào lịch sự rồi bước vào cùng chú. tôi khoác tay chú. cố gắng nở nụ cười liên tục với những người mà chú đến chào hỏi. người ta nói phụ nữ như là một món đồ trang sức của đàn ông. đi cùng họ bạn không cần phải là một người đẹp nghiêng nước nghiêng thàng mà chỉ cần nắm rõ những quy tắc giao tiếp. Luôn tỏ thái độ vui vẻ thân thiện nhưng đầy quý phải, và quan trọng bạn ko cần phải nói nhiều mà hãy nghe cho thật tốt, nói đúng câu cần nói và với người cần nói thế là đủ.



Chú chủ động mang tôi đến đây để giới thiệu với bạn bè. đứng đâu chú cũng giới thiệu tôi là vợ chú. điều đó khiến tôi rất vui. người đàn ông sẵn sàng nói với cả thế giới rằng họ quen bạn, họ yêu bạn chắc chắn là người đàn ông nghiêm túc với mỗi quan hệ dành cho bạn. tôi hiểu chú thực sự nghiêm túc với tình cảm dành cho tôi.



Tôi đứng phía sau chú. Một tay vẫn níu cánh tay chú rất nhẹ. Một phần giữ phép lịch sự 1 phần để ông ấy biết tôi vẫn đang bám theo ông đây. Đừng lo. chưa thằng nào nhấc mất.



Nói chuyện 1 lúc thì một nhân vật thân quen xuất hiện.



Ôi. Duyên. Lâu ko gặp em ấy vẫn sexy như vậy, có khi còn nóng bỏng hơn nữa. Nhìn bộ ngực em lộ đến phần hai ra thế kia thì mấy anh zai anh nào chả nuôi nuớc bọt. Các anh chuẩn bị vào viện khám mắt đi. Bỏngr cấp độ 3-4 ấy chứ.



Thấy tôi và chú Duyên đứng im. Nhìn rồi cau mày. Ng đàn ông đi trứoc em ấy tôi chẳng xa lạ gì. Rốt cuộc họ vẫn về 1 đội. Tôi cười nhẹ lịch sự chào em ấy. Duyên thì khác. Tôi cứ tưởng Duyên tiếp xúc xã hội nhiều ăn nói khéo léo vậy mà nhiều lúc vẫn hành xử rất bản năng.



Chú thấy chúng tôi nhìn nhau thì có vẻ ngại. Kéo tôi đi chỗ khác tránh họ.



- Chú sợ cô ấy à



- Sợ ai



- Duyên



- Có gì mà phải sợ



- Hứ... Ng yêu cũ xủa chú mà.



- Ờ



- Yêu nhau thắm thiết lắm



- Ờ



- Tình tứ lắm



- Ờ



- Hoàng dã lắm



- Ờ



- Nhiều sừng lắm



- Em thích chết hả



Tôi mím môi nén cười. Ông chú già rõ ràng là sợ cô ta. chả nhẽ tôi lại đoán nhầm. Nói thật với các bạn, khi người ta còn yêu người ta còn quan tâm thì bất cứ cái gì của người đó người ta đều cho rằng tốt đẹp, nhưng khi người ta không yêu nữa thì người ta không còn muốn quan tâm nữa và khi không còn muốn quan tâm thì cái gì liên quan đến nhau sẽ trở thành phiền phức. Đỗ vậy khi người ta cau mày thấy bạn phiền phức có nghĩa là bạn nên biến đi cho bầu trời của họ bình yên.



Tôi nhoẻn miệng cười. tôi hiểu chú ấy mà…. 1 chút.



Chúng Tôi ngồi vào bàn ăn. Duyên ngồi cách tôi ko xa lắm. Đc rồi.. Để xem em ấy xếp cuộc chơi ra sao.



- Này Vinh. Ng yêu chú đây hả.
Chú già tôi đứng đó cầm bó hoa trên tay, thấy tôi đứng im chú bước lại… một chân quỳ gối đưa bó hoa lên trước mặt. Tôi bất ngờ và xúc động đến mức chỉ biết đứng im nhìn chú.



- em… cảm ơn em đã bên tôi những lúc khó khăn nhất trong cuộc đời tôi, cảm ơn em đã cho tôi cơ hội này, cảm ơn vì em đã chờ tôi đến đón… bây giờ tôi ở đây… muốn hỏi em 3 điều, em đồng ý nhé.



Tôi gật đầu.



- em có đồng ý về nhà cùng tôi ko?



Tôi nhìn vào mắt chú rồi gật đầu.



- em đồng ý nấu cơm cho tôi mỗi ngày nhé.



Tôi xúc động… nhưng cũng gật đầu.



chú rút cái nhẫn cài trên bông hoa đưa ra trước mặt tôi



- hứa với tôi ko bao giờ rời xa tôi, làm vợ tôi nhé…



Tôi khóc, tôi xúc động đến mức không kìm được nước mắt của mình, tôi gật đầu… ôi… tôi mong giờ phút này lâu rồi ý chứ… có một hoàng tử cưỡi con bạch mã đến và nói làm vợ anh… ôi… sao tưởng như trong mơ thế này.



Chú nắm tay tôi rồi đeo chiếc nhẫn vào đó, và giao nhiệm vụ cho tôi đeo chiếc còn lại cho chú, chúng tôi lồng bàn tay cho đôi nhẫn gặp nhau giống như một sự hoà hợp… chú ôm siết lấy tôi vào lòng.. hôn lên trán tôi một nụ hôn nồng ấm, sau đó cúi xuống lau nước mắt cho tôi.



phụ nữ nếu ai trong trường hợp của tôi cũng khóc như tôi cả thôi… khóc vì quá hạnh phúc.



Chú hôn lên môi tôi, hôn nhẹ. Tôi bám tay vào eo chú, chú biết tôi thường hay ngạt mũi mỗi khi khóc nên lần này ko hôn mạnh mà để tôi thở từ từ. vì lần này tôi đâu có rồ lên như những lần trước đâu, giờ tôi mềm nhũn rồi… tôi khuất phục…



thấy chú như vậy tôi chủ động vít cổ chú xuống hôn. Chúng tôi ôm nhau, trao nhau màn dạo đầu nóng bỏng, tự nhiên tôi sực nhớ ra.



- để cháu gọi điện cho bố là về muộn ko lại nghe chửi cả lũ giờ.



- về muộn là mấy giờ về?



- thì lúc nào xong thì về.



- làm gì mà xong?



- hôn. …



- cháu sẽ xin phép bố cho cháu ở lại hôn trai 1 tý, còn bố cháu bảo chỉ hôn thôi ko được sờ ko thì có bé đấy.



Chú bật cười, nhấc cái điện thoại của tôi khỏi tay tôi rồi tắt máy.



- tôi xin phép bố rồi.



- chú xin phép á.



- Em ko tin à?



Tôi tin chứ… chú già của tôi với bố già tôi hợp nhau lắm mà… chỉ có điều bố tôi mà đồng ý cho tôi về muộn với chú là khác gì bố tôi đồng ý thả hổ về rừng… hay là bố tôi chính thức bán rẻ con gái ông cho chú rồi… bố ơi là bố tưởng bố chỉ dại gái thôi đắng này dại cả trai nữa.



Tôi cười… lườm yêu chú.



- việc đưa con người ta vào khách sạn. có trong đơn xin phép của chú không?



- có… trong đấy ngoài vc đưa con bố vào khách sạn còn có mục cho con bố ăn trái cấm nữa… bố cũng gật đầu… bố bảo chúng mình làm gì thì làm.. mình đặt đâu bố ngồi đấy mà



Tôi đánh ngực chú.., chú cười rồi siết tôi ôm lấy.



- em sẵn sàng chưa?



- sẵn saàng gì cơ?



- cho đêm tân hôn của chúng mình.



Hí hí… tôi cười



- thế lần trên tam đào thì là gì?



- đó là đêm động phòng… đêm ấy ko tính.



Tôi cười rúc rích.



- Chú nói như thế cháu chạy đâu mất hứng rồi… sao ko để tự nhiên.



tự nhiên nhiều rồi… giờ muốn tự do



- tự do gì?



- rồi sẽ biết



Chú cúi xuống hôn tôi. Bàn tay không ngừng xoa ngực tôi, rồi bóp mạnh… chiếc váy của tôi trở nên mỏng manh. Tôi đầu tư cả triệu vào đấy rồi đấy. tôi kéo tay chú ra kía sau… chú kéo khoá.. chiếc váy dần chia tay cơ thể tôi. Chú thích thú… hai bàn tay bám lấy 2 bên ngực tôi, cái miệng lia láu ko chịu rời môi tôi… tôi nóng lắm rồi các bác ạ.



Tôi chủ động kéo thắt lưng, cởi cúc quần cho chú… tôi bây giờ lại thấy bộ đồ này quá rườm rà. Tôi đặt chú đứng đó. hôn nhẹ lên môi, lên cổ và xuống dần dần, chú nhìn tôi… ánh mắt say đắm… cho đến khi chu nhận ra tôi đang chủ động chú gật đầu…



Con Oanh… là con oanh dậy tôi đó.



Tôi nghe rõ tiếng chú thở, bàn tay chú xoa đầu tôi, tiếng rên rỉ kích thích vô cùng… tôi biết rồi… thảo nào mà con Oanh lại nói với tôi như vậy, nó đúng là chuyện gia. đếnkhi ko chịu được chú kéo tôi đứng lên rồi đặt tôi xuống giường… chúng tôi quần lấy nhau. Ôi... bây giờ là mùa đông… đây là căn phòng cao nhất khu vực này. Đáng ra nó phải lạnh nhất đằng này lại là nóng nhất. chúng tôi trao cho nhau những ngọt ngào, những khát khao người đàn ông đang cùng tôi viết tiếp câu truyện của cuộc đời… là những hạnh phúc và những khổ đau, là những yêu thương đi cùng với những giận hờn… đến giờ phút này… câu chuyện của tôi vẫn đẹp như 1 câu truyện cổ tích mà bao người đang hằng mơ ước.