Đường Tăng Xông Tây Du
Chương 113 : Ta Muốn Giết Ngươi
Ngày đăng: 00:58 19/04/20
- Tiểu Muội? Sao lại tới đây?
Thanh Dật nghi ngờ hỏi. Nàng không nghi ngờ Tằng Tiểu Muội, bởi vì Hạo Nhiên Chi Thuật quá thần kỳ, thậm chí cả dao động về pháp lực và hơi thở đều có thể biến hoá được.
- Đại sư phụ bảo ta tới gọi tỷ tỷ về.
- Tằng Tiểu Muội
nói, giọng giống hệt Tằng Tiểu Muội thật sự.
- Không về!
Thanh Dật hừ một tiếng, lại nói thêm:
- Ngươi về bảo cho hắn biết, bản cô nương không chạy trốn.
- Thanh Dật tỷ tỷ hiểu lầm đại sư phụ rồi, ngài ấy lo tỷ tỷ gặp phải nguy hiểm thôi.
- Tằng Tiểu Muội
giải thích.
- Hắn mà lo cho ta?
Thanh Dật khinh thường:
- Hắn không lo cho ngươi à? Lại để cho ngươi ra ngoài lúc nửa đêm thế này?
- Ta không sợ, ta có bùa hộ mệnh mà đại sư phụ cho.
- Tằng Tiểu Muội
nói.
Thanh Dật tức thì thấy lòng tức giận không thôi. Tên hoà thượng khốn kia lại không cho nàng lấy một tấm bùa hộ mệnh, thật là bất công. Nhưng nàng biết mình đang là tù binh, khác với Tằng Tiểu Muội và Cao Thuý Lan.
- Thanh Dật tỷ tỷ đang ngắm trăng à?
- Tằng Tiểu Muội
hỏi.
Thanh Dật không trả lời.
- Ta cũng thích ngắm trăng.
- Tằng Tiểu Muội
nói, rồi ngồi xuống cạnh Thanh Dật.
Thanh Dật không để ý tới
Tằng Tiểu Muội-. Tuy nàng không ghét Tằng Tiểu Muội và Cao Thuý Lan, nhưng dù sao hai người này là người của tay hoà thượng thối, không phải người cùng thuyền.
- Tằng Tiểu Muội
nhìn Thanh Dật gần trong gang tấc, khẽ cười, rồi nói:
- Thanh Dật tỷ tỷ có biết đại sư phụ thích tỷ tỷ không?
- Cái gì? Hắn thích ta á?
Thanh Dật hoảng sợ, cảm giác da gà da vịt nổi hết lên.
- Đúng rồi, đại sư phụ từng nói riêng với ta rằng vì thích tỷ tỷ nên ngài ấy mới mang đi theo, chứ không đâu có rảnh.
Trư Bát Giới cách đó không xa cũng sửng sốt, ồm ồm hỏi.
- Moá, con lợn nhà ngươi phá chuyện tốt của sư phụ rồi!
Đường Tăng giận dữ, không thể giả vờ được nữa. Hắn đứng bật dậy, rút trâm gài tóc trên đầu xuống hoá thành Cửu Hoàn Tích Trượng, đồng thời thân thể cũng cao lớn hơn, trở về nguyên bản, sau đó xách Cửu Hoàn Tích Trượng chạy tới chỗ Trư Bát Giới.
- Sư phụ tha mạng....
Trư Bát Giới hoảng sợ, vội quay đầu bỏ chạy.
- Đồ con lợn! Ta giết ngươi!
Đường Tăng giận dữ. Con lợn này thật là làm hỏng hết chuyện của hắn, hắn gào lên, đuổi theo.
- A... Hoà thượng thối, ta muốn giết ngươi...
Thanh Dật kịp phản ứng, sau đó là xấu hổ và giận dữ muốn chết, cũng đuổi theo.
Thanh Dật hoàn toàn thẹn quá hoá giận, cứ nghĩ tới tên hoà thượng thối kia bảo mình ôm hắn, lại còn giơ tay bóp ngực nàng, nàng thật muốn giết người.
- A...
Thanh Dật đuổi theo sau, xấu hổ và giận dữ muốn chết, tiếng thét vang lên khắp rừng cây trong đêm tối.
- Hoà thượng thối, đứng lại, ta muốn giết ngươi!
- Con lợn kia, đứng lại, phá hỏng chuyện tốt của ta, ta đánh chết ngươi!
Đường Tăng đuổi theo Trư Bát Giới ở phía trước, mà Thanh Dật đuổi theo Đường Tăng ở đằng sau. Cả hai đều thẹn quá hoá giận.
- Sư phụ tha mạng... Đại sư huynh cứu với.... Sư phụ muốn giết ta...
Trư Bát Giới tè ra quần, nhanh chóng chạy về chỗ bờ tường đổ nát.
- Oa ha ha ha.. Bát Giới chạy mau, sư phụ cố lên...
Tôn Ngộ Không dường như biết tất cả, thấy Trư Bát Giới chạy về thì lập tức nhảy lên trên một cây khô cao chừng mười mét, cười ha ha:
- Thanh Dật tiểu cô nương cũng cố lên...
Sa Tăng hóng gió ở đằng xa thấy vậy thì nghi hoặc, không hiểu có chuyện gì.
Long quy mở mắt liếc một cái, rồi tiếp tục ngủ.
Bạch Cốt Tinh quay đầu lâu nhìn sang bên này vài giây, rồi quay sang chỗ khác, tiếp tục hút ánh trăng để tu luyện.
- A a a, hoà thượng thối vô liêm sỉ kia, ta muốn giết ngươi, đứng lại cho ta...
Thanh Dật càng xấu hổ và giận dữ hơn, đuổi theo Đường Tăng không bỏ.
- Con lợn kia, đứng lại để ta đánh một trận!
Đường Tăng phẫn nộ xách Cửu Hoàn Tích Trượng đuổi theo Trư Bát Giới.
- Sư phụ tha mạng, con không cố ý phá đám người lúc tán gái đâu.
Trư Bát Giới kêu la thảm thiết, chạy như điên ở đằng trước.
- Hoà thượng thối, ta giết ngươi...
Thanh Dật kêu to.
Ba người đuổi theo nhau, vòng quanh bức tường đổ kia.