Đường Tăng Xông Tây Du

Chương 509 : Hai Thần Hầu hận quen nhau muộn

Ngày đăng: 01:01 19/04/20


Nhóm: TTTV



Nguồn:



-----------------



- Hằng Nga tỷ tỷ nói, nàng muốn bế quan, không rảnh khiêu vũ.



Thỏ ngọc nói như vậy.



Những Thần Tiên truyền lời kia đều sợ ngây người.



Muốn tu luyện, không rảnh khiêu vũ?



Đây quả thật là Hằng Nga Tiên Tử nói sao?



Ở trong suy nghĩ của tất cả Thần Tiên, Hằng Nga đều là vắng lặng nhu thuận, ngoại trừ đối với tất cả nam Tiên sắc mặt không chút thay đổi, cự người ngàn dặm, thì xưa nay không dám chống lại thánh chỉ của Ngọc Đế, ngay cả lúc tu luyện, một khi Ngọc Đế hạ chỉ, cũng sẽ lập tức đi qua.



Lần này là thế nào?



- Thỏ ngọc, ngươi xác định Hằng Nga Tiên Tử thật nói như vậy?



Thần Tiên truyền chỉ hỏi.



- Đúng, tỷ tỷ là nói như vậy.



Thỏ ngọc gật đầu, nàng cũng đang kỳ quái, lần này tỷ tỷ trở về giống như rất hưng phấn, ngay cả khí chất cũng phát sinh biến hóa.



Thần Tiên kia có chút khó khăn:



- Thỏ ngọc, ngươi lại đi nói cho Hằng Nga Tiên Tử một tiếng, nói lần này Ngọc Đế trở về có chút không cao hứng, tuyệt đối đừng chọc giận Ngọc Đế.



- A? Vậy ta lại đi hỏi một chút.



Thỏ ngọc cũng có chút lo lắng, vội vàng trở lại Nguyệt cung tìm Hằng Nga.



- Tỷ tỷ, người kia nói tâm tình của Ngọc Đế có chút không tốt, cự tuyệt như vậy có thể chọc giận Ngọc Đế hay không?



Thỏ ngọc đi vào trước mật thất tu luyện của Hằng Nga, cẩn thận hỏi.



Trong mật thất, Hằng Nga đang tế luyện Vô Danh hoa nghe vậy nhíu mày, trong lòng hừ lạnh, tâm tình của Ngọc Đế không tốt? Tâm tình của bản cô nương càng không tốt đây, không có việc gì liền để bản cô nương đi múa, thật coi bản cô nương như vũ nữ sao?



Trầm ngâm nửa ngày, Hằng Nga mới nói:



- Ngươi nói ta tu luyện đến thời khắc mấu chốt, sắp đột phá, không thể bị quấy rầy.




Mặc dù sau khi Sa Tăng bị Đường Tăng thu phục có rất ít cảm giác tồn tại, nhưng trước khi bị Đường Tăng thu phục, là cực kỳ thích chiến đấu, động một chút lại ăn người, cùng yêu quái khác đánh qua vô số lần, cũng coi là phần tử hiếu chiến.



- Một mực đi đường quá nhàm chán, như vậy cũng rất thú vị.



Tiểu Bạch Long cầm cây quạt đong đưa, hắn mặc áo trắng, lộ ra cực kỳ anh tuấn suất khí.



Đường Tăng cười cười, vừa đi vừa nhìn ba người đại chiến ở trên trời.



Dưới tình huống tu vi áp chế đến ngang cấp, thực lực của Tôn Ngộ Không, Ngưu Ma Vương còn có Lục Nhĩ Mi Hầu, quả nhiên là không kém bao nhiêu.



Bất quá Tôn Ngộ Không vẫn hơi chiếm một chút ưu thế, bởi vì kinh nghiệm chiến đấu của Tôn Ngộ Không càng phong phú, chiến ý cũng càng nồng.



Chiến ý từ một loại trình độ nào đó mà nói, cũng coi là một loại ý chí, chiến ý nồng đậm, có thể ở trình độ nhất định tăng phúc sức chiến đấu.



Đương nhiên đây cũng là nguyên nhân Tôn Ngộ Không áp chế tu vi, nếu Tôn Ngộ Không sử dụng toàn bộ thực lực, một quyền liền có thể đánh bay Ngưu Ma Vương cùng Lục Nhĩ Mi Hầu đến chân trời, có thể đánh cho hai gia hỏa không có sức hoàn thủ.



Thủ đoạn của Lục Nhĩ Mi Hầu cùng Tôn Ngộ Không không sai biệt lắm, dưới tình huống không sử dụng Kim Cô Bổng, đều là quyền đấm cước đá, bởi vì pháp thuật của bọn họ hiệu quả không lớn với đối phương.



Mà thủ đoạn của Ngưu Ma Vương, phần lớn đều là dùng nắm đấm, nắm đấm của hắn cực kỳ lợi hại.



Cứ như vậy, trên bầu trời phía trước, Tôn Ngộ Không, Lục Nhĩ Mi Hầu và Ngưu Ma Vương vừa đại chiến vừa đi tới, trên mặt đất Đường Tăng mang theo ba đồ đệ còn lại đi đường, đón trời chiều tây hạ, một đường hướng tây.



Trời chiều chiếu xạ ở trên thân đám người Đường Tăng, vẽ ra cái bóng thật dài.



Rốt cục, trời tối xuống, đám người Tôn Ngộ Không vẫn chưa thỏa mãn từ trên trời rơi xuống.



Đường Tăng phát hiện, trải qua trận chiến này, quan hệ giữa Lục Nhĩ Mi Hầu cùng Tôn Ngộ Không tựa hồ tốt lên không ít, thậm chí ẩn ẩn có loại cùng chung chí hướng, hận gặp nhau muộn.



Hai con khỉ này ngoại trừ số lượng lỗ tai khác biệt, thì dung mạo cơ hồ như đúc, người không biết, còn tưởng rằng bọn hắn là song bào thai.



- Sư phụ, phía trước có cái miếu.



Bỗng nhiên Lục Nhĩ Mi Hầu cùng Tôn Ngộ Không đồng thời bay ra ngoài, lóe lên liền biến mất, nhưng sau một khắc lại đồng thời lóe lên bay trở về, trăm miệng một lời nói với Đường Tăng.



Hai con khỉ rất có loại cảm giác cạnh tranh.



Quả nhiên, đoàn người đi không xa, liền nhìn thấy một ngôi miếu.



Ngôi miếu thờ kia cực kỳ cũ kỹ, ngay cả danh tự cũng không có, xem ra đã có không ít niên đại, cũng không có mùi vị hương hỏa, xem ra là bị bỏ hoang.



- Sư phụ, có vào nơi này nghỉ ngơi một đêm hay không?



Trư Bát Giới vội vàng hỏi.