Đường Tăng Xông Tây Du

Chương 567 : Ám sát, Lão Quân lại nằm thương!

Ngày đăng: 01:02 19/04/20


Nhóm: TTTV



Nguồn:



-----------------



Đúng lúc này, đại môn mật thất ù ù mở ra, Hoắc Thiên Nguyên từ bên trong đi ra.



- Phu nhân...



Nhìn thấy Trần Diên Nhi, Hoắc Thiên Nguyên vui mừng, vội vàng đi tới.



- Phu nhân, vi phu đang muốn đi tìm ngươi.



Hoắc Thiên Nguyên cao hứng nói:



- Thương thế của ngươi như thế nào? Vi phu giúp ngươi luyện chế ra một lò bảo dược, nhất định có thể chữa khỏi thương thế của ngươi.



Nói xong, hắn lấy ra một bình ngọc đưa đến trong tay Trần Diên Nhi:



- Ăn viên đan dược này vào, cam đoan thương thế của ngươi triệt để trừ tận gốc, thậm chí còn có khả năng mượn cơ hội này nhất cử đột phá tới Đạo Tổ cảnh, đến lúc đó Côn Luân ta lại tăng một Đạo Tổ, liền có thể đền bù tổn thất mà Tam Phục vẫn lạc.



Chỗ sâu trong ánh mắt Trần Diên Nhi hiện lên một tia lãnh ý, nhưng mặt ngoài lại cười rất dịu dàng, tiếp nhận bình ngọc, mỉm cười nói:



- Chưởng môn có lòng, đến, ngồi bên này.



Nàng vịn Hoắc Thiên Nguyên đến bên cạnh ngồi xuống, sau đó lật tay lấy ra một bầu rượu:



- Đa tạ chưởng môn suy nghĩ cho Diên Nhi như thế, chén rượu này là Diên Nhi mời ngươi.



- Phu nhân quá khách khí, cùng vi phu không cần khách khí như vậy.



Hoắc Thiên Nguyên cười nói, sau đó bưng chén rượu lên uống một hơi cạn sạch, ngay cả một chút hoài nghi cũng không có.



- Rượu ngon, quả nhiên là rượu ngon.



Vẻ mặt Hoắc Thiên Nguyên say mê, cảm giác giống như muốn lâm vào cảnh giới ngộ đạo.



- Vậy mà có thể để cho ta lâm vào cảnh giới ngộ đạo, phu nhân, đây là rượu gì? Khẳng định rất trân quý a?



Hoắc Thiên Nguyên ngạc nhiên hỏi.



- Đương nhiên, loại rượu này cực kỳ hiếm thấy, chưởng môn loại cảnh giới này người, hữu hiệu nhất.



Trần Diên Nhi mỉm cười ngọt ngào nói.



- Thật sao?



Hoắc Thiên Nguyên cảm giác tinh thần phiêu miểu, ý thức muốn lâm vào trạng thái kỳ diệu, tựa hồ linh hồn đang thăng hoa, đồng thời hắn phát hiện mình đang phát sáng, không khỏi ngạc nhiên:



- Rượu này hiệu quả mạnh như vậy, giống như Tiên đan. Phu nhân, rượu này tên là gì?



- Tán Đạo Tiên Tửu.



- A, Tán Đạo Tiên Tửu.




- Phu... Phu nhân tới qua, ngay vừa rồi...



Cường giả Huyền Tiên đỉnh phong kia run rẩy trả lời.



- Nói bậy, phu nhân căn bản không ở nơi này.



Một Đạo Tổ khác quát lớn.



Nhưng Trần Hoành Đạo Tổ lại biến sắc, hắn nghĩ tới sự tình trước đó bảo khố bị trộm.



- Phu nhân bây giờ ở nơi nào?



Trần Hoành Đạo Tổ quát hỏi.



- Không biết, tiểu nhân thật không biết...



Huyền Tiên kia run rẩy trả lời.



- Các ngươi nhìn, nơi này có chữ viết.



Bỗng nhiên một Đạo Tổ thấy được dòng chữ bên cạnh.



Tất cả mọi người xem xét, sắc mặt kịch biến: Côn Luân nho nhỏ, cũng vọng tưởng đối nghịch Thiên Đình!



- Thiên Đình? Ghê tởm, lại là người của Thiên Đình ám sát chưởng môn sư huynh!



- Ta muốn báo thù thay chưởng môn sư huynh!



Có mấy Đạo Tổ con mắt đỏ lên, cừu hận gầm thét.



- Chờ một chút, chuyện này có gì đó quái lạ.



Bỗng nhiên Trần Hoành Đạo Tổ mở miệng, để những người khác tỉnh táo lại.



- Oanh...



Bỗng nhiên bên ngoài truyền đến tiếng oanh minh, sau đó một thân ảnh từ trên trời giáng xuống, mặt đất bị ném ra một cái hố sâu, sóng xung kích hất rất nhiều người tung bay ra ngoài.



- Ai?



Các Đạo Tổ gầm thét, xông ra Côn Luân điện, lại nhìn thấy trong hố sâu, Trần Diên Nhi miệng đầy máu tươi, tựa hồ bị trọng thương.



- Diên Nhi muội tử?



- Phu nhân...



Có hai Đạo Tổ vội vàng đỡ Trần Diên Nhi dậy, phẫn nộ hỏi:



- Xảy ra chuyện gì? Là ai công kích ngươi?



Vẻ mặt Trần Diên Nhi bi phẫn, tức giận nói:



- Là Thái Thượng Lão Quân của Thiên Đình, hắn giết chưởng môn...