Đường Tăng Xông Tây Du
Chương 760 : Lịch Sử Tinh Cầu
Ngày đăng: 01:04 19/04/20
Nhóm: TTTV
Nguồn:
-----------------
Vương Mẫu nương nương, Đường Tăng không biết tên của nàng là gì, bây giờ đã qua mấy nghìn năm, nữ nhân cao quý mỹ lệ ấy, không biết hiện giờ như thế nào.
- Hy vọng ta đoán không sai, nếu đúng là nàng ở chỗ này, sắp được gặp lại nàng rồi.
Đường Tăng cười hắc hắc, vô cùng chờ mong nhìn thấy Vương Mẫu nương nương.
Đường Tăng một bước đi vạn dặm, hoành độ sơn hà, nhanh chóng bỏ lại đại địa dưới chân.
- Khí tức của Vương Mẫu... Kỳ quái, sao lại không cảm nhận được khí tức của Vương Mẫu?
- Thử tìm khí tức của Định Giới Châu xem sao?
Đường Tăng chăm chú cảm ứng.
Nhưng kỳ quái là ngay cả khí tức của Định Giới Châu cũng không cảm ứng được.
- Chẳng lẽ là ta đã đoán sai? Thứ được trấn áp ở nơi này không phải Định Giới Châu của Vương Mẫu?
Đường Tăng nhíu mày, cảm giác có gì đó không thích hợp:
- Loại cảm giác này, đúng là của Định Giới Châu mà.
Đường Tăng dạo qua một vòng tinh cầu này, gặp rất nhiều nhân loại, thậm chí còn có cả cảnh giới Thiên Tiên tồn tại.
Đồng thời, nơi đây cũng có một vài con yêu quái, chẳng qua phần lớn đều rất nhỏ yếu, mạnh nhất cũng chỉ có cảnh giới Thiên Tiên, không chênh lệch là mấy với nhân loại mạnh nhất.
Bên ngoài tinh cầu, Đường Tăng bước ra một bước, đã xuất hiện ở bên ngoài tầng khí quyển, lại lần nữa bước ra một bước, trực tiếp xuất hiện ở bên ngoài tầng khí quyển của một sinh mệnh tinh cầu cách đó mấy năm ánh sáng.
- Khí tức sinh mệnh ở nơi này mạnh mẽ hơn không ít, vào xem thử mới được.
- Lần này phải từ từ hỏi thăm, nếu tự mình tìm không được, nhưng ngộ nhỡ có tin tức của Vương Mẫu có thể biết kịp thời.
Đường Tăng trong lòng sắp xếp kế hoạch, sau đó cất bước một lần nữa, trong nháy mắt vượt qua tầng khí quyển, trực tiếp xuất hiện trên tinh cầu.
Phía trước hắn có một toà thành thị lớn, trông khá giống với Đường triều Trung Quốc cổ đại, trên cửa thành viết ba chữ to: Lâm Giang Thành.
Đường Tăng, thân như huyễn ảnh, chỉ trong giây lát đã tiến nhập Lâm Giang Thành.
Sau khi vào thành, đường phố ngựa xe như nước, mọi người ăn mặc phục sức cổ đại đi tới đi lui, chẳng qua hầu như đều là người thường, thỉnh thoảng mới có thể cảm ứng được một người tu tiên, khí tức cũng không tính là mạnh mẽ.
- Tinh vực này rõ ràng không phải tinh vực phổ thông, nhưng lại có nhiều người thường như vậy.
Nữ tử chỉ cười nhạt, cũng không nhìn Đường Tăng, cầm sách của mình rồi liền đi khỏi thư điếm.
Đường Tăng sắc mặt cổ quái, sờ lỗ mũi một cái, chính mình lại được người ta bố thí rồi?
- Cầm lấy sách của ngươi rồi đi mau đi.
Trung niên nam tử trợn mắt nhìn Đường Tăng.
Nhất thời sắc mặt Đường Tăng trở nên lạnh lẽo.
- Lạch cạch...
Trung niên nam tử đột nhiên ngã xuống đất, thân hình nhúc nhích, quang mang chớp thước, sau đó trực tiếp biến thành một con chó mực.
- Dám dùng mắt chó coi thường người khác.
Đường Tăng bĩu môi, cất bước ly khai thư điếm.
- Gâu gâu... gâu...
Trong mắt con chó hiện lên thần sắc kinh hoảng, nhanh chóng đuổi theo ra ngoài thư điếm, nhưng cũng không còn thấy thân ảnh Đường Tăng đâu nữa.
Trên đường phố, Đường Tăng bám theo cô gái kia, phát hiện nàng ta nhìn thấy người ăn xin đều sẽ cho một hai phi linh tệ, không khỏi lắc đầu.
- Thiện lương, thật là thiện lương, nhưng quá thiện lương như vậy, có đôi khi cũng sẽ tự hại chính mình, thật là một nữ nhân ngốc.
Đường Tăng lắc đầu cười:
- Mà thôi, tuy là vốn không cần ngươi trợ giúp, nhưng giờ coi như là thiếu ngươi nhân quả, vậy liền tiễn ngươi một đoạn, xem như là một phần tạo hóa.
Thầm nghĩ xong, hắn phất tay, trong tay đã có thêm một túi tiền.
- Thử dùng một chút sức mạnh nhân quả xem sao.
Đường Tăng trong lòng thầm nhủ, dùng ý chí dung nhập vào túi tiền, đồng thời nắm một ít sợi tơ nhân quả trong thiên địa kết thành ấn ký bí ẩn, đánh vào trong túi tiền.
- Năng lượng thiện lương.
Đường Tăng mỉm cười:
- Chỉ cần đeo túi tiền này, trợ giúp càng nhiều người, sẽ càng thu được nhiều năng lượng. Phải để nàng nhận chủ lại, bằng không ngược lại sẽ mang đến mối họa cho nàng.
- A, túi tiền của ta đâu...
Bỗng nhiên nữ tử kêu lên.