Đường Vào Yêu
Chương 19 :
Ngày đăng: 11:12 18/04/20
- - Mợ Hai.... Mợ Hai.. Máu.. Máu..
Con Quýt hoảng hồn hoảng vía đỡ Khỏe, thời may vợ chú Tám Nhơn trước kia cũng từng đỡ đẻ nên biểu bồng Khỏe về phòng để bà cầm máu.
Sáu một hồi cũng lâu lắm, thím Tám Nhơn đi ra, bà hội đồng hỏi:
- - Sao rồi thím, con dâu tui có sao không?
- - bị động thai, cũng may cầm máu kịp thời, để tui đọc vị thuốc, chị sai sấp nhỏ đi hốt liền đi cho nó uống. Hàng ngày sáng tối hai lần, không có việc gì thì hạn chế đi lại để dưỡng thai, cả mẹ và em bé đều yếu đó.
Bà hội đồng biểu Út Liễu lấy giấy viết ra ghi đơn thuốc rồi sai thằng Tý chạy đi hốt gấp, vợ chồng chú Tám Nhơn cũng từ giã ra về.
Khi tỉnh dậy, Khỏe theo quán tính đưa tay sờ xuống bụng, liền nghe cái giọng con Quýt:
- - Mợ, mợ tỉnh rồi hả mợ?
- - Quýt.. Đứa bé.. Đứa bé..
- - Không sao đâu mợ, mụ nói mợ chỉ bị động thai nhẹ thôi, biểu mợ không được đi lại nhiều, đây nè, thuốc con sắc cho mợ nè, mợ uống đi.
- - Để đó đi.. Quýt, cậu Hai. Cậu Hai...
Nói đến đó, nước mắt đua nhau rớt xuống, Khỏe bật khóc nức nở, cậu Hai sao lại đổi dạ thay lòng, tại sao chớ.
- - Mợ, con biết mợ buồn nhưng đờn ông năm thê bảy thiếp là chuyện thường như cân đường hộp sữa, thêm cậu đẹp trai như vậy không nhiều cô mê mới lạ á..
Con Quýt ngồi nói một hơi.. Nó làm như hiểu đời lắm.
Khỏe nghĩ rồi, nghĩ kỹ rồi, Khỏe phải đi tìm cậu, Khỏe phải hỏi cậu mới được, Khỏe không tin bọn họ đâu.
- - Mợ, mợ đi đâu vậy?
- - Tui phải đi tìm cậu Hai, tui không tin đâu, các người lừa tui đúng không, các người muốn chia cách chúng tui đúng không?
Bà hội đồng đi vào:
- - Không ai chia cắt các người hết, đờn ông họ vốn dĩ rất vô tình..
Hai Khỏe:
- - Cậu Hai khác.
- - Nó cũng vậy, cũng giống như cha nó, rất đa tình...con nhìn mà xem đi, nó đẹp trai, gia cảnh giàu có, lại có học thức, con nghĩ con sẽ níu chân được nó sao hả Khỏe, lầm rồi con dâu ạ...
Hai Khỏe trân mắt nhìn bà, ý của bà ta là sao, sao lại chẳng rõ ràng.
Bà hội đồng nói tiếp:
- - Má biết con thương thằng Hai thật lòng, nên con phải uống thuốc, nghỉ ngơi cho mau hồi phục rồi má đưa con đi tìm thằng Hai, chịu không?
Khỏe nhìn chén thuốc, tất nhiên đâu dám tùy tiện uống, Khỏe biết bà ta chắc chắn đã có dụng ý, chắc chắn không tốt đến mức lo lắng cho vợ chồng Khỏe, có khi nào trong chén thuốc đó có gì không?
Bà hội đồng như hiểu, liền cười, đặt chén thuốc lại vị trí cũ:
- - Nếu con sợ thì có thể không uống, má ra ngoài, con nghỉ đi.
Con Quýt cũng theo bà hội đồng ra ngoài, thằng Tý thấy hai người đi khỏi mới dám vào:
- - Hồi trước tui sao?
- - Nói thiệt mợ đừng rầy nghen?
- - Ừ.. Anh nói đi..!
- - Hồi đó mợ lanh mà kiểu như lanh chanh, chớ không được như bây giờ!
Khỏe cười cười, dưới cái nắng đôi má càng hồng hơn:
- - Lúc trước tui nghĩ đơn giản, tui nghĩ tui yêu cậu, cậu yêu tui, chúng tui sẽ có một cuộc sống vui vẻ hết đời, nhưng khi về làm vợ cậu tui mới biết cậu đã trải qua những ngày tháng không hề sung sướng, khi ngày ngày phải gọi kẻ thù bằng mẹ, khi mỗi việc làm nếu sơ hở điều bị người ta hại.. Có lẽ vì vậy mà tui trưởng thành hơn lúc trước rất nhiều..
Thằng Tý gật gù, Hai Khỏe thực sự đã trưởng thành rồi.
Người làm lúc nãy mở cửa, nói:
- - Hai người vào nhà đi..
Đi theo đến nhà lớn, vừa ngồi uống ly trà thì một cô gái trong buồng bước ra, cô gái này cười với hai Khỏe nhẹ nhàng ngồi đối diện, mở lời:
- - bữa nay cha má đi công chuyện ở Tân An, chẳng hây chị đây là..
Hai Khỏe nhìn vào cô gái đương nói chuyện, chắc cô gái này là người con gái mà vợ chồng chú Tám Nhơn đã nói.
- - À.. Cô phải là Mai không?
Cô gái đó gật đầu:
- - đúng rồi tui tên Mai, mà chị là ai, bà con ra sao mà lại biết tên của tui?nếu không lầm thì tui chưa gặp chị lần nào hết.
Khỏe nói thầm trong bụng "" không gặp mà dám cướp chồng bà, hừ ""
- - Nè, chị.. Chị nghe tụi hỏi không?
Khỏe vừa mở miệng định trả lời thì bên trong có tiếng guốc gỗ lộc cộc bước ra, kèm theo giọng nói mà bao ngày Khỏe mong đợi:
- - Ai vậy mình?
Thằng Tý không nén nổi vui mừng chạy lại:
- -+ Cậu Hai cậu Hai ơi..
Cậu Hai liền xô Tý ra:
- Làm gì vậy, mày là ai?
- - Cậu con là Tý nè cậu không nhận ra con sao..? (tý chỉ Khỏe) vậy cậu có biết ngồi đó là ai không.
Khỏe từ từ đứng dậy, bước từng bước một đến gần cậu, nước mắt không tự chủ mà đã ướt đầm khuôn mặt, nấc nghẹn gọi:
- - Cậu Hai..!
Cậu Hai chau mày:
- - Cô là ai, cô quen tui sao?