Đường Vào Yêu
Chương 18 :
Ngày đăng: 11:12 18/04/20
- -Ừ, Tui về sớm thôi, tui để thằng Tý ở nhà, em cẩn thận vẫn hơn nghen.
- - Tui biết rồi mà cậu.. Mà cậu đi việc chi vậy?
- - Có tin tức của người đỡ đẻ cho má, nên tui muốn hỏi một số chuyện. Lần này mong tìm được chút gì đó.. Thôi em ngủ đi, ngoan, tui thương..
Cậu ôm Khỏe vào lòng mình, vuốt nhẹ lưng Khỏe, bàn tay nhẹ nhàng như thôi miên Khỏe vào giấc mộng, trong mơ Khỏe thấy cậu bế trên tay một đứa bé, tay còn lại nắm chặt tay Khỏe, trước mắt là trăm hoa đua nở, cảnh tình rất đẹp.
Sáng hôm sau khi thức dậy thì Khỏe không thấy cậu nằm cạnh bên, tuy nhiên chiếc gối vẫn còn âm ấm, mùi hương của cậu vẫn còn thoang thoảng đâu đi, trên bàn quần áo cậu còn ở đấy, Khỏe biết là cậu chưa đi.
Ăn sáng xong, cậu dặn dò Khỏe đôi câu nữa mới đánh xe đi một mình, Khỏe nhìn theo mà tim bỗng nhói lên một cái, đau lắm.
Ban ngày làm công chuyện có người này người kia nói chuyện, nhưng đến đêm, khi một mình trong căn phòng, ánh đèn dầu rực sáng mà sao Khỏe nhớ cậu đến thế, nhớ lúc cậu ngồi đọc sách, nhớ cậu đứng sau lưng chải tóc cho Khỏe, ôi cậu mới đi một ngày mà Khỏe cứ ngỡ một năm, nhớ lắm lắm.
Mọi việc ở nhà vẫn bình thường, bà hội đồng vẫn trìu mến hỏi han, vẫn hay bảo con Quýt nấu này nấu kia cho Khỏe, Khỏe không biết bà ta muốn gì, nhưng linh tính cho thấy hình như có gì sắp xảy ra, chuyện gì sắp kéo đến.
Tính ra cậu đi hai hôm rồi, chắc mai cậu sẽ về, Khỏe nôn nóng, mong cho hết ngày hết bữa, mong ngày mai nhìn thấy nụ cười kia trước mặt..
****
"" cốc cốc ""
- - Ai đó..
"" cốc cốc "
- - Ai, sao hỏi mà không nói?
" "cốc cốc"
Bà hội đồng bực bội đi ra mở cửa, nhưng trên dưới trước sau đều không có người. Bà chau mày đóng cửa vô mùng nằm tiếp, giờ này mà ông hội đồng vẫn chưa về, chắc lại say bí tỉ rồi đây.
" cốc cốc"
Lại có tiếng gõ cửa, càng lúc càng dồn dập.
"Rầm.. Rầm"
Tiếng nổ vang trời làm bà hết cả hồn, tay ôm ngực, sao đột nhiên trời lại mưa lớn như vậy chứ.. Gió thổi mạnh, lùa vào căn phòng bà lồng lộng. Tiếng gió hú thật khiến người ta không khỏi sợ sệt, thanh âm lạnh lẽo làm sao.
Đêm ấy bà lại mất ngủ.. Đến gần sáng mới chộp mắt được, trong mơ màng bà thấy máu, toàn là máu.. Ghê lắm..
***
sáng hôm sau, rồi trưa hôm sau, đến khi nắng đã tắt, trả lại cơn gió nhẹ cho hoàng hôn mà bóng cậu vẫn chưa thấy, Khỏe đi ra đi vào, Út Liễu mới nói:
- - Chắc anh Hai mai mốt mới về.
- - Cậu nói ba hôm cậu về mà.
- - Biết đâu lâu lâu gặp lại bạn bè ảnh ở lại chơi thì sao, chị vào nhà đi, chiều tối muỗi dữ lắm đó..
- - Má, cậu Hai sao lâu về quá, má linh thiêng phù hộ cậu luôn bình an vô sự nha má.. Sao con lo quá..
Trời đang nắng bỗng sấm chớp đùng đùng, mưa kéo đến vội vã, Khỏe phải đi thiệt nhanh vô nhà mà vẫn bị ướt, lòng không tránh khỏi ngạc nhiên về cơn mưa bất chợt đó.
Tính ra cậu Hai đi đã một tháng, ngoài lá thơ đó cậu không còn liên lạc gì nữa, Khỏe không còn nhớ cậu nữa, mà là lo, lo thực sự, cơm cũng không muốn ăn, ngủ cũng chập chờn, người héo hon hơn lúc trước, bà hội đồng thấy vậy mới biểu Khỏe về bên nhà chơi ít bữa, gần tới đám hỏi út Liễu hả về, Khỏe cảm ơn rồi xếp vài bộ đồ đi về, đâu ngờ rằng sau đêm nay là những tháng ngày bão tố đang dần kéo đến.
Đêm đó, Khỏe ngủ với Tư Bình, nó hỏi Khỏe:
- - Rồi chị tính sao, hông lẽ chờ hoài vậy đó hả?
Khỏe thở dài:
- - Vậy chớ làm sao bây giờ, cha má không cho chị đi tìm cậu, mà chị cũng không biết tìm ở đâu, rầu quá à!
- - trước lúc đi chị thấy cậu có gì khác thường không, hai người có cãi nhau hay không?
- - Không có, cậu vẫn bình thường, cậu nói cậu đi 2 3 bữa cậu về, vậy mà...
Trong màn đêm tiếng thở dài của Khỏe buồn đến não ruột, không biết giờ này cậu đang làm gì?
Đến trưa hôm sau, thằng Tý chạy xồng xộc tới i, gọi om sòm:
- - Mợ, mợ Hai ơi..
Khỏe đi ra hỏi:
- - Chuyện chi mà chạy như ma đuổi vậy Anh Tý?
Tý thở hổn hển mà nói:
- - Cậu..gặp cậu.. Gặp cậu rồi..
Khỏe mừng rỡ:
- - Cậu về rồi hả?
- - Chưa, nhưng có người gặp cậu, mợ về nhà đi, con đậu sẵn xuồng rồi, nhanh đi mợ.
Khỏe nhanh chóng theo thằng Tý về nhà, không kịp lấy quần áo, vừa đi vừa hối thằng Tý chạy nhanh lên. Về đến nhà, bà hội đồng đương nói chuyện với một người đờn ông và người đờn bà, bà biểu Khỏe gọi là chú thím Tám Nhơn, người quen của gia đình, theo lời chú Tám kể thì chú có gặp cậu Hai ở Long An, nhưng cậu Hai không nhận ra chú Tám, còn nói mình là tên Trí đã có vợ tên Mai nữa nên ông mới sang đây hỏi cho rõ ngọn ngành.
Bà hội đồng:
- - Có chắc là thằng Hai không chú, vì theo trong thơ nó biên về thì nó nói có việc với lại ở chơi với bạn, tui cứ đinh ninh là nó ham vui nên vẫn chưa chịu về thôi, vợ nó thì bụng mang dạ chửa, không lẻ nó nỡ làm ra việc đó.
Chú Tám chắc nịch:
- - Tui chắc với chị đó là thằng Hai, hồi nhỏ nó sang nhà tui chơi bị té, cái tay nó con cái sẹo tới giờ, tui nhằm sao được chị. Mà nó lạ lắm nghen, nó làm y như thiệt, tui nói gì nó cũng hông tin..
Khỏe nghe xong dưới bụng truyền tới cơn đau âm ỉ, mắt mờ đi mọi thứ dần tối lại, tai vẫn còn văng vẳng tiếng la hét của con Quýt:
- - Mợ Hai.. Mợ Hai. Máu. Máu...!!