Em Là Cả Nhân Gian Của Anh

Chương 165 : Quyết đấu (1)

Ngày đăng: 16:27 27/05/20


Editor: Nguyetmai



Cảnh Hảo Hảo nhận lấy ống nghe, khẽ "a lô" một tiếng, nghe thấy giọng nói thân thuộc của Thẩm Lương Niên: "Hảo Hảo à?"



Trái tim cô phút chốc ngừng đập.



Cô còn đang nghĩ rốt cuộc là ai tìm cô, nhưng có nằm mơ cũng không ngờ rằng người gọi điện thoại lại là Thẩm Lương Niên.



Cảnh Hảo Hảo không ngốc, trong tích tắc lập tức hiểu ra cú điện thoại này của Thẩm Lương Niên là để xác định xem cô có thật sự sống chung với Lương Thần hay không.



Nếu lần gặp mặt khi hạ cửa kính xe trên đường cái kia chỉ là hoài nghi ban đầu thì bây giờ việc này đã được chứng thực.
Nếu lần gặp mặt khi hạ cửa kính xe trên đường cái kia chỉ là hoài nghi ban đầu thì bây giờ việc này đã được chứng thực.



Cơn đau như cào xé từ ngực lan tràn đến ngón tay siết chặt lấy điện thoại của cô.



Đầu dây bên kia, Thẩm Lương Niên cũng im lặng. Vừa rồi một tiếng "a lô" của Cảnh Hảo Hảo như ác mộng vang lên bên tai anh.



Thẩm Lương Niên chờ thật lâu cũng không nghe thấy Cảnh Hảo Hảo nói gì nữa, anh mới run run cất lời: "Hảo Hảo, em thật sự ở trong nhà anh ta hả?"



Câu này như lời phán quyết, mọi thứ cô ích kỷ che giấu đều phơi bày, ngàn vạn lời giải thích cũng không thể rửa sạch vết nhơ của cô.




Cảnh Hảo Hảo sợ rằng lát nữa Thẩm Lương Niên sẽ tiếp tục chất vấn, thậm chí là chỉ trích cô nên nhanh chóng giơ điện thoại vô tuyến lên trước mặt, ngón tay run rẩy cả buổi mới cúp điện thoại rồi ném phăng nó sang một bên như thứ cực kỳ đáng sợ nào đó.



Dì Lâm đặt điện thoại bên cạnh, đưa mắt nhìn Cảnh Hảo Hảo, thấy sắc mặt cô còn tái nhợt hơn cả khi nãy, cả người như mất hồn. Dì không đành lòng, bèn hỏi Cảnh Hảo Hảo: "Cô Cảnh, người mới gọi điện thoại tới là bạn của cô ư?"



Khi nãy người gọi đến là giọng đàn ông, dì biết rõ đó là bạn trai của cô Cảnh. Nếu bị cậu Thần biết dì tự tiện cho cô Cảnh nhận điện thoại của một người đàn ông khác, e rằng dì sẽ bị mắng một trận tơi tả cho xem.



Cảnh Hảo Hảo chỉ ngơ ngác như không nghe thấy gì cả. Vừa rồi cô đau buồn khóc sướt mướt, bây giờ chỉ im lặng đờ đẫn, mắt không hề đỏ.



Dì Lâm vừa bôi thuốc cho Cảnh Hảo Hảo, vừa nói tiếp: "Cô Cảnh, cô đừng thấy tính tình cậu Thần thô bạo mà sợ. Thật ra, cậu Thần là kiểu người ăn mềm không ăn cứng. Những người giúp việc trong biệt thự này, nếu gia đình có việc cần tiền thì chỉ cần nói với cậu Thần, cậu ấy sẽ giúp đỡ ngay lập tức. Cho nên, sau này cô đừng dại ương bướng với cậu Thần. Cô không thắng được đâu, đến cuối cùng người chịu khổ chỉ là cô thôi."



Cảnh Hảo Hảo nhẹ nhàng cúi đầu, không nói một lời.