Em Là Cả Thế Giới Của Anh

Chương 106 : Khởi đầu mới

Ngày đăng: 18:18 30/04/20


Ráng chiều đỏ rực nơi chân trời, mặt trời từng tia ấm áp chiếu qua cửa sổ phòng bệnh như muốn nhuộm vàng tấm ga giường trắng muốt.



Phương Ly khó nhọc mở mắt, nhắm mở mấy lần cuối cùng cũng nhìn thấy ánh sáng. Cô chưa chết sao?



- Này…Minh Khải, Phương Ly tỉnh rồi kìa! - Hiểu An đập đập tay Minh Khải



- Ừ, để anh đi gọi bác sĩ, em canh Phương Ly nhé. - Minh Khải nói xong gấp gáp chạy đi



- Lâm…Hạo…anh ấy thế nào? - Phương Ly nắm chặt tay Hiểu An



Hiểu An ép cô nằm lại giường



- Phương Ly, cậu nằm xuống đi đã. Anh ấy…à, anh ấy đi rồi.



Đầu của cô như bị một vật cứng đập vào, đau đến không muốn gượng dậy nữa.



Đi rồi...đi rồi…, ông trời sao lại tàn nhẫn đến vậy. Chỉ cần những người mà Phương Ly cô yêu thì sẽ đều biến mất, là tại cô, tất cả là tại cô.



AAAAAAAAAA - Phương Ly cất tiếng thét như xé ruột gan, đưa tay lên ngực nén chặt lại, hô hấp khó khăn, thở dốc, hai mắt nhắm nghiền, nước mắt chảy không ngừng.



- Phương Ly cậu bị cái gì vậy hả…Bác sĩ, bác sĩ. - Hiểu An hoảng loạn la to



Bác sĩ và y tá nhanh chóng chạy vào, còn có cả Minh Khải.



- Tại sao, tại sao….lại chết…



- Phương Ly em bình tĩnh đi, lát nữa Lâm Hạo sẽ vào với em. - Minh Khải cố giữ người cô



Phương Ly cảm nhận được dường như Minh Khải nói gì đó nhưng cô chẳng nghe được, cả thân thể vẫn giãy giụa.



- Hiểu An, em đã gì với Phương Ly thế? - Minh Khải hoảng hốt hỏi



- Thì, em….em nói Lâm Hạo đi rồi, thì anh biết đó, anh ấy…- Hiểu An suýt bật khóc



- TRỜI ƠI LÀ TRỜI - Minh Khải dùng hết sức tiếp tục la to - PHƯƠNG LY LÂM HẠO VẪN CÒN SỐNG, CẬU ẤY VẪN CÒN SỐNG



Còn sống???



- Còn sống…còn…sống. - Môi cô liên tục mấp máy hai chữ



- Á, Phương Ly Lâm Hạo đi là đi ra ngoài, anh ấy không có chết, thật đó, mình có thể thề. - Hiểu An mếu máo, giờ thì cô đã biết mình sai ở đâu



- Suýt nữa em gây án mạng rồi em biết không?



- Ai mà biết là cậu ấy lại nghĩ theo chiều hướng như vậy?



Phương Ly nở nụ cười nhẹ nhõm dù nước mắt vẫn lăn dài.



Sau khi bác sĩ kiểm tra thì cô đã khỏe lại, chỉ là nên tránh bị kích động và nên nghỉ ngơi nhiều hơn. Hiểu An cùng Minh Khải ngồi lại trò chuyện cùng cô




Một tên tiến đến gần cô nói



- Thật ra tiệm áo cưới Thiên Đường của chị Minh Minh đang có chương trình giảm giá 50% khi tổ chức đám cưới trọn gói, chị ấy hỏi đại ca có muốn đặt làm quà xuất viện cho đại tẩu không?



Phương Ly chết sững.



Cái thể loại quà gì thế này? Hỏi thật mọi người có biết cô bao nhiêu tuổi không?



- Anh hai, anh sẽ cưới chị Ly Ly à, anh chị cưới rồi sẽ sanh ra em bé giống như ba Huy và mẹ Gia Mỹ sinh ra Ân Ân đúng không? - Ân Ân tròn xoe mắt nhìn anh hai nó



Cả phòng cười vang lên.



Ân Ân này, đến em cũng hùa theo bọn họ, giết chị đi cho rồi, gì mà mới chính thức quen nhau có mấy ngày mà đã tình đến chuyện sinh ra em bé, đi tàu lượn siêu tốc cũng không nhanh như vậy.



Cô lén nhìn qua xem phản ứng của Lâm Hạo



- Giá cả thế nào? - Anh vừa thốt lên bốn chữ đám đông liền sững sốt trong đó có cô



- Này, anh không phải làm thiệt chứ, đám cưới? - Phương Ly thất kinh hồn vía la to



- Ừ đám cưới. - Trái với cô anh rất bình tĩnh



Sau đó một tên chạy đến đưa Lâm Hạo tờ quảng cáo, anh lật qua lật lại nghiên cứu.



- Muốn đặt thì chỉ cần gọi tới số này thôi đại ca. - Tên đàn em nhiệt tình



- Ừ. - Lâm Hạo lấy điện thoại ra lưu số điện thoại



- Anh đặt thật đấy hả? Hôn nhân đại sự là chuyện cả đời người đấy! Anh không có sự suy tính gì sao, cũng không hỏi ý em luôn sao?



- Anh chỉ đặt giúp một người anh của anh, có cần phiền phức như vậy không?



- Hả…à ờ…thế thì..không cần…phiền phức vậy đâu! - Lời nói của cô ấp úng khó khăn



Những tên đàn em của anh cười nghiêng cả sofa. Mới xuất viện đã làm trò cười cho người khác, chỉ có thể là Phương Ly cô.



Lâm Hạo cũng không kiềm chế được, bảo Phương Ly ngốc quả nhiên không sai.



- Thế anh chị không cưới à, Ân Ân muốn thấy em bé. - Ân Ân vẫn không chịu bỏ cuộc



Cô đến nước muốn quỳ xuống lạy Ân Ân. Là ai dạy con bé mấy thứ này vậy?



- À…thật ra không cưới cũng có thể có em bé được mà, chỉ cần…



Một tên vừa phát ngôn xong câu đó thì bị Lâm Hạo đuổi về cùng cả đám với tội danh "đầu độc con nít".



Mặt cô xấu hổ đến mức không còn xấu hổ hơn được nữa, lễ đón tiếp về nhà long trọng thật đấy ‼