Em Là Cả Thế Giới Của Anh

Chương 27 : Tỏ tình công khai

Ngày đăng: 18:16 30/04/20


Buổi sáng đầu tuần trời trong xanh, mặt trời sắc vàng óng ánh chiếu xuyên qua những tầng tầng lớp lớp áng mây mang ấm áp đến mọi nơi.



Phương Ly đang sắp xếp giấy tờ chuẩn bị họp trong văn phòng hội học sinh thì bất thình lình nghe những tiếng bước chân rầm rập từ phía hành lang vọng đến.



Bản tính tò mò, cô hơi nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ thì thấy Giang Tuấn và Lạc Anh, hoàng tử và nữ hoàng của trường đang nắm chặt tay, sánh vai nhau bước đi. Dọc đường biết bao ánh mắt đổ dồn về phía họ, ngạc nhiên có, bất ngờ có, đau lòng có, chúc phúc có.



Hai người vừa qua cánh cửa hội học sinh liền kéo theo đằng sau đó là một đám người ùn ùn vây kín hết cánh cửa chính và cửa sổ.



Phương Ly giật mình choáng ngợp, cảnh tượng này sao giống ca sĩ nổi tiếng sắp sửa họp fans quá vậy?



- Giang Tuấn, anh không phải bảo là có chuyện muốn tuyên bố với mọi người sao? Em nghĩ là mọi người đang chờ đợi muốn nghe đó! - Lạc Anh cười ngọt ngào nhắc nhở anh



- Phương Ly, anh lấy danh nghĩa hội phó yêu cầu em bước lên đây.



Giang Tuấn như không để ý Lạc Anh nói gì, gọi to tên Phương Ly rồi chỉ tay về vị trí trước mặt anh



Cô khá bất ngờ nhưng cũng nghe theo, đây là lần đầu tiên thấy Giang Tuấn nghiêm túc thế này, nhưng sao lại cảm thấy có chút ớn lạnh vậy nhỉ?



- Phiền em đứng đây nói lớn cho tất cả mọi người biết bạn gái của anh là ai



Phương Ly sững sốt, bạn gái của anh không phải là chị Nhã Đình, lúc trước chị ấy dặn cô là không được nói nên cô lắc đầu lia lịa. Không đâu, không thể phản bội thần tượng của mình được.



Giang Tuấn tiến thêm mấy bước bất ngờ đặt hai tay lên vai cô như tiếp thêm sức mạnh



- Em không cần sợ, cứ dũng cảm nói ra đi, em chính là bạn gái của anh mà.



Xung quanh bao nhiêu con mắt đổ dồn về phía cô, há hốc mồm, hận không thể băm vằm cô ra thành từng mảnh.



- Cái gì, tôi… tôi là….khi nào chứ! - Đầu óc cô choáng váng chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra cả



- Em đừng ngại, sẵn hôm nay có dịp đông đủ thế này chúng ta công khai luôn đi. Nếu không họ lại nói em đang quen ông già sáu bảy mươi tuổi nào đấy. Cái xe lần trước đón em sau trường cũng là của anh sao em không rõ.




- Thôi được rồi vì cậu là bạn thân mình nên mình thừa nhận với cậu, nhưng cậu đừng nói cho ai biết nhé! Cậu…ủng hộ mình chứ?



Lâm Hạo anh cười cũng như không cười, chẳng ngờ đến Minh Khải cũng là một trong những con cá, lại còn rất si tình, thậm chí bảo anh ủng hộ chuyện tình cảm với cô ta cơ đấy.



- Không. - Lâm Hạo phun ra một chữ lạnh lùng



- Thế có nghĩa là cậu ủng hộ Giang Tuấn? - Minh Khải bất ngờ, rõ ràng Lâm Hạo và Giang Tuấn đâu có hợp nhau



- Tôi chẳng ủng hộ ai cả, tôi chỉ muốn nói, chủ nhật này được nghỉ hai người rủ nhau đến bệnh viện khám tổng quát đi.



- Minh Khải:"…"



- Trông cậu hình như không có thiện cảm với Phương Ly lắm thì phải? Rốt cuộc là chuyện gì vậy? - Minh Khải nhìn ra được



- Thế sao tôi phải thiện cảm với cô ta? - Lâm Hạo liếc mắt lên



- Cậu đừng có nghe những nữ sinh trong trường đồn bậy bạ, em ấy không bắt cá hai tay, em ấy rất tốt. Tin đồn quen người sáu bảy mươi tuổi gì đó thì chắc chắn là không có. Còn chuyện của Giang Tuấn… - Minh Khải phân bua



- Bộ cậu sống chung nhà với người ta hay sao mà rõ quá vậy? - Lâm Hạo hừ nhạt cắt ngang



- Tất nhiên là tôi không có, thế cậu thì có à mà lại nghĩ người ta như thế? - Minh Khải tức thì nói vặn lại



Lâm Hạo chân mày chau lại rõ rệt, trầm ngâm một lát cất tiếng



- Được coi như tôi chưa nói gì, nhưng tôi cũng không thể hứa với cậu.



Lâm Hạo nói rồi nhanh chân bước đi. Thật không hiểu nổi, Phương Ly đó đã làm gì mà đến Minh Khải cũng bị mê muội, còn đứng đôi co với anh, kiểu này ba hay bốn con cá là xem ra là thật rồi.



Có nên đuổi cô ta đi trước khi cô ta dạy hư Ân Ân không?