Em Là Cả Thế Giới Của Anh

Chương 34 : Tên biến thái - Chuyển nhà

Ngày đăng: 18:16 30/04/20


Hai tiết thể dục trôi qua trong nỗi bất an của Phương Ly. Lúc về trời lại đổ mưa to, trú mưa một hồi cũng đến chập choạng tối. Cứ nhớ đến lời chị Cầm khiến cô vừa bước đi vừa run sợ dè chừng xung quanh.



Còn một đoạn nữa là đến nhà thì đột nhiên có một cánh tay vươn ra vỗ nhẹ vào vai làm cô giật bắn cả người.



- Không ngờ lại gặp em ở đây!



Phương Ly từ từ quay lại hướng phát ra giọng nói, thật chậm chạp.



Một gương mặt hoàn toàn xa lạ hiện ra, là một người đàn ông khoảng 25,26 tuổi, mặc áo vest bảnh bao, nhưng cô biết chắc mình chẳng quen ai thế này cả mà hắn lại làm ra vẻ thân thiết với cô, lại đúng với miêu tả của chị Cầm.



Chết rồi ‼!



- Để anh dẫn em về nhà nhé! - Người này không chú tâm đến vẻ mặt hốt hoảng của cô, tiếp tục cất lời



Thôi xong!!! Đích thị là “ hắn”rồi, phải làm sao bây giờ đây!!!



- Quên chưa giới thiệu, anh là…



Chưa đợi tên đó nói hết câu Phương Ly đã la hoán lên rồi dùng chiếc túi xách đang đeo trên vai đánh túi bụi vào hắn.



"Biến thái mà còn đòi giới thiệu nữa cơ đấy" đó là suy nghĩ trong đầu cô lúc này.



Phương Ly hét lớn lên nhưng tiếc là xung quanh lúc này lại chẳng có một ai, do lúc nãy trời mưa to vả lại gần đây tình hình bất ổn nên mọi người thường hay đóng cửa sớm.



“Bốp, bốp” - Cô dùng cặp đánh vào đầu tên biến thái thêm hai cái rồi vùng chạy nào ngờ tên biến thái cũng chạy theo.



Hắn nhanh thật, một tay ôm đầu một tay kia trong phút chốc đã chụp lấy cánh tay của cô, lực khá chặt khiến cô không vùng vẫy ra.



Trong lúc nguy cấp chợt nhớ đến bình xịt mà chị Cầm đưa, may thay cô để ngăn bên ngoài chiếc cặp, chỉ cần dùng cánh tay còn lại vừa thò vào đã lấy được.



- Này …tôi…



XỊT…..



Tên biến thái dường như định nói gì đó nhưng lời chưa kịp thốt ra thì đã bị cô “tấn công”, vì quá cay mắt nên đành buông tay cô ra và ra sức dụi dụi.



Phương Ly chớp lấy thời cơ ba chân bốn thẳng chạy một mạch về phía trước, gần đến nhà rồi cô không để đời mình kết thúc thế này được.



- Nè đứng lại đó.



Sau tiếng thét đó tên biến thái vẫn tiếp tục, cô cứ chạy cứ chạy, người đằng sau cứ đuổi cứ đuổi, cuối cùng phát hiện phía trước đã có hy vọng



- Lâm Hạo, tên biến thái đuổi theo tôi nãy giờ đó, còn đòi dẫn tôi về nhà, anh báo công an bắt hắn đi. - Giọng cô hốt hoảng, đứng ra phía sau Lâm Hạo, hai tay thì nắm chặt lấy vạt áo anh không buông



Tên biến thái lúc này cũng đuổi đến nơi, đứng trước mặt hai người ở khoảng cách khá gần. Hắn chỉ tay vào mặt cô la lên



- Cô có bị điên không? Bảo ai là biến thái?



Lâm Hạo mặt mày không biến sắc, nhưng trong lòng thì cười to, hóa ra những ai dính vào Phương Ly không gặp chuyện này thì gặp chuyện khác là có thật.




- Cô cho là tôi nói xạo à?



- Phải đó tôi hồi mới đến cũng vậy thôi. - Giúp việc 1



- Tôi cũng vậy nè. - Giúp việc 2



- Nãy giờ em đâu có nói gì đâu ạ!



Cả ba thấy thẹn quay lại nhìn nhau, hắng giọng một cái.



- Cô là nhỏ tuổi nhất ở đây, cho nên chúng tôi nói gì cô chỉ việc nghe và làm theo thôi, không được hỏi nhiều nói nhiều.



- Dạ.



- Đầu tiên là giặt đồ. - Mọi người vừa nói vừa chỉ tay vào núi đồ đang chất đống trên chiếc xô phía bên cạnh máy giặt



"Không được dùng máy giặt, tất cả đều phải giặt tay vì đại thiếu gia rất kĩ tính."



"Áo sơ mi của cậu ấy đều là hàng đắt tiền, đứt một sợi chỉ thì cô cẩn thận đấy."



"Giặt xong thì đem chúng lên tầng thượng mà phơi đi."



"Rồi thì lau phòng khách và cầu thang, nhớ là phải lau bằng tay."



"Tiếp đó dọn dẹp phòng của đại thiếu gia và phu nhân. Nhớ cẩn thận những vật dụng đắt tiền trong đó và không được xê dịch vị trí của chúng."



"Vật dụng dùng dọn dẹp thì vào kho lấy, làm xong phải nhớ phải cất lại đúng như vị trí ban đầu."



"Cuối cùng là nấu cơm chiều."



"Đem hết cá trong tủ lạnh chế biến thành các món khác nhau đi."



"Tất cả phải làm xong trước 5h, tức là trước khi đại thiếu gia về."



"Làm xong thì phải gọi chúng tôi xuống kiểm tra lại một lượt, đã rõ chưa."



Mọi người nói một hơi làm cô không kịp tiêu hóa, gì mà nhiều thế này.



- Em hiểu rồi ạ!



- Có thể giúp việc cho nhị thiếu gia được hơn một tháng, xem ra rất có bản lĩnh, chỉ chút việc thế này sao làm khó được cô nhỉ?



Khi chị giúp việc nói câu đó xong không gian xung quanh cô nồng nặc mùi thuốc súng, hình như cô đã hiểu vấn đề nằm ở đâu rồi.



Mọi người đồng loạt bỏ đi để lại một mình cô đứng đó. Phương Ly nhìn khắp chung quanh ngôi biệt thự rộng lớn như một cung điện vua chúa ở, khẽ nuốt nước bọt cảm thán



- Thà là ở nhà cũ còn tốt hơn!