Em Là Cả Thế Giới Của Anh

Chương 64 : Cảm giác xa lạ

Ngày đăng: 18:17 30/04/20


Lúc đi ngang qua văn phòng hội học sinh nhìn vào bóng dáng phía sau lớp cửa kính thì chân Cô Hà khựng lại.



Trong đầu đột nhiên nghĩ học sinh của cô chép bài của nhau rồi còn đổ thừa qua lại nếu đem lên Ban giám hiệu thì rất rắc rối, còn ảnh hưởng đến danh tiếng của cô, nói cô quản lý học sinh không tốt.



Cô đã phải vất vả bao nhiêu để xin vào dạy ở ngôi trường lớn này, chi bằng nhờ đến em ấy giải quyết một cách êm thắm thì tốt hơn.



Cô Hà đưa tay vặn nắm cửa.



Phương Ly giật thót người, bối rối. Sao lại vào đây?



Để cô chạm mặt anh trong tình huống này, đúng là ý trời tránh không khỏi mà.



- Giang Tuấn cô có chuyện muốn nói với em. - Cô Lan tiến đến cạnh anh



- Có gì cô cứ nói đi ạ!



- Hôm nay lớp cô kiểm tra một tiết môn Sinh, hai em này ngồi cạnh bài trắc nghiệm làm giống hệt nhau, còn đổ lỗi cho nhau…em có thể…



- Em hiểu rồi, cô cứ để đó cho em. - Giang Tuấn dứt khoát nói, còn nở một nụ cười khiến người đối diện an tâm



- Vậy nhờ em vậy, à bạn Tú Vy là lớp trưởng 10A11 đấy. - Cô Hà nói thêm một câu rồi ra ngoài.



Phương Ly tự nghĩ tại sao cô giáo từ đầu đã vốn không tin cô, bây giờ còn cố tình nhấn mạnh cả hai từ « lớp trưởng », thế chẳng phải là...



- Ngồi đi. - Giang Tuấn lạnh nhạt mở miệng



Trong lòng Tú Vy đắc ý cười thầm. Nếu là cách đây một ngày cô ta hẳn sẽ lo lắng lắm, nhưng tối qua anh Giang Tuấn đã bỏ rơi con nhỏ này ở lễ hội khiêu vũ mà đến cùng cô gái khác, thế chẳng phải chứng tỏ nó không còn là bạn gái anh nữa.



Chưa biết chừng giữa họ còn có xích mích, anh ấy sẽ đứng về phía cô thôi vì dù sao gia đình cô và gia đình anh cũng có mối quan hệ quen biết.



- Hội phó, bạn Phương Ly tối qua không học bài còn chép bài của em, anh phân xử giúp em với. - Chưa ngồi xuống tới ghế Tú Vy đã lên tiếng trước, giọng ngọt như kẹo



Phương Ly bất mãn



- Không phải! Tối hôm qua…



Vừa nói được mấy chữ ngẩng mặt lên vô tình chạm phải ánh mắt của Giang Tuấn thì tự dưng cô lại im bặt, sau đó lại cúi thấp đầu xấu hổ, mặt đỏ dần đều khi nhớ về chuyện suýt xảy ra tối qua.




- Anh Minh Khải...anh đến tìm Giang Tuấn à? - Giang Tuấn lúc này mới thả tay, Phương Ly giật mình đứng thẳng dậy, hết sức ngại ngùng nên lên tiếng trước



- Ừ, anh tìm cậu ấy, em cũng ở đây à, thật trùng hợp. - Minh Khải cố dùng nụ cười để che giấu cảm xúc thật của mình



- Vậy anh ở lại đi, em phải về lớp đây. - Phương Ly chào tạm biệt rồi nhanh phóng thẳng ra ngoài



Đến tận khi cửa đóng lại cô mới dám thở mạnh một cái, tim suýt nữa là ngừng đập rồi.



Vô thức đưa cánh tay vừa bị Giang Tuấn nắm chặt lên ngang tầm mắt, Phương Ly mới nhận ra có những dấu ngón tay màu hồng đã xuất thiện trên làn da trắng nõn từ bao giờ.



Thôi bỏ đi, nhất định anh ấy cũng không cố ý.



Nhưng tại sao anh ấy lại muốn biết chuyện ai đã khiêu vũ với cô như thế nhỉ?



…………..



Trong phòng chỉ còn lại hai người con trai



- Tối nay cậu có rảnh không? - Minh Khải trầm giọng hỏi



- Đừng bảo là cậu muốn HẸN HÒ với mình nhé? Đi đâu? - Giang Tuấn lấy lại dáng vẻ ban đầu, hơi cười nói



- Bar Heaven. - Minh Khải chắc nịch



Giang Tuấn tưởng mình nghe lầm, nhìn ra cửa sổ trời vẫn nắng đẹp rồi nhìn lại gương mặt nghiêm túc của người đối diện. Thật không ngờ có ngày người bạn này lại đi bar, mà còn chủ động mời anh.



Mấy lần trước cố dụ dỗ chả phải toàn nhận được những câu trả lời kiểu như "Mình không biết uống rượu", "Ngày mai kiểm tra thôi mình không đi đâu", "Mình không thích ồn ào".



Bởi thế anh đã gọi cậu ấy là thanh niên chưa phát triển.



Hôm nay sao thế? Lẽ nào….



Trong lòng Giang Tuấn bắt đầu hiện lên một vài nghi vấn.



- Được, tối nay gặp, đúng lúc mình có chuyện muốn hỏi cậu.