Em Là Niềm Kiêu Hãnh Của Anh
Chương 7 :
Ngày đăng: 17:23 19/04/20
Vu Đồ gõ ngay dấu chấm hỏi sang cho cô.
Kiều Tinh Tinh cầm điện thoại, càng nghĩ càng cảm thấy quyết định lần này của mình là đúng.
Bây giờ cô cũng phát hiện ra, tuy cấp của Vu Đồ là kim cương, nhưng trình độ của anh còn hay hơn cả anh Quốc nhà chị Linh, đi đánh cùng anh tiến bộ nhanh hơn tập luyện với anh Quốc.
Nếu anh có thể tập trung dạy cô giống anh Quốc thì nhất định cô sẽ tiến bộ thần tốc.
Thế nhưng làm sao để thuyết phục Vu Đồ làm hướng dẫn viên cho "người lạ" này đây?
Vu Đồ là chàng trai năm đó thẳng thừng từ chối lời tỏ tình của cô, chuyện này đúng là khó giải quyết.
Kiều Tinh Tinh cũng không vội vàng trả lời anh. Cô nắm điện thoại đi đi lại lại hai vòng trong phòng khách, sau đó gọi điện cho Tiểu Chu: "Tiểu Chu à, cô bảo Đan Đan giúp tôi làm tấm hình ngay bây giờ nhé, nội dung là có một công ty muốn tổ chức cuộc thi Vương Giả Vinh Diệu cho nhân viên, công ty nào thì chọn bừa đi, phải làm hoành tráng một tý, vừa nhìn sẽ thấy rất quy mô, mười phút nữa đưa cho tôi."
Tiểu Chu cảm thấy nghệ sĩ nhà mình gần đây toàn đưa ra yêu cầu kì quái, nhưng vẫn cố gắng thực hiện.
Mười phút sau, Kiều Tinh Tinh gửi tấm hình lúc nãy Đan Đan làm gấp cho Vu Đồ.
"Công ty chúng tôi đang tổ chức cuộc thi Vương Giả Vinh Diệu, tôi muốn thắng vẻ vang một tý, sau này rất có lợi cho công việc."
Vu Đồ:...
Kiều Tinh Tinh: Chẳng lẽ công ty các anh không tổ chức hoạt động à?
Vu Đồ: Cuộc thi đọc diễn cảm có được tính không?
Kiều Tinh Tinh:...
Kiều Tinh Tinh cũng rất tò mò, rốt cuộc nơi anh công tác như thế nào.
Lúc lên đại học chẳng phải anh học ngành Tài Chính sao? Những ngành như thế chẳng phải hay bắt kịp bước chân thời đại sao? Sao lại tổ chức thi đọc diễn cảm?
Nhưng bây giờ không phải lúc để thỏa mãn tính tò mò của mình.
"Tôi đăng kí thi rồi, mà tôi lại chẳng biết chơi tý nào, cũng không thể để đồng nghiệp phát hiện chuyện này."
"Tôi thấy cô nên tìm người khác dạy sẽ tốt hơn, tôi có thể bỏ game bất cứ lúc nào."
Kiều Tinh Tinh ngơ ngác: "Tại sao vậy?"
Trong lòng Vu Đồ khá bực bội, không ngờ lại có thể nói chuyện lâu như thế với bạn trên mạng không biết đã add từ lúc nào, nhưng vì lễ phép cho nên anh vẫn kiên nhẫn giải thích: "Gần đây tôi được nghỉ phép, kỳ nghỉ có thể kết thúc bất cứ lúc nào. Hơn nữa tôi cũng chỉ mới chơi được vài ngày thôi."
Chỉ mới chơi được vài ngày mà đã giỏi như thế? Kiều Tinh Tinh càng kích động hơn, như thế có phải là cô cũng có thể giỏi được như anh?
Nói ra thì thành tích năm đó của cô tuy không tốt bằng Vu Đồ, nhưng mà sau khi cố gắng học tập vẫn ở thể lên được Top 2x.
Kiều Tinh Tinh chớp chớp đôi mắt long lanh: "Vậy bình thường lúc đi đấu trận anh dạy cho tôi nhiều một chút được không? Ví dụ như nói cho tôi biết tôi đánh không đúng chỗ nào, phải làm thế nào, như thế được không? Ngày nào anh bỏ không chơi nữa thì tôi sẽ tìm người khác."
"Thì mở loa, mic lên, dạy em nên sử dụng các kỹ năng ra sao, nên đi vị trí nào và làm gì."
"Ôi em phải đi uống ngụm nước đây."
Chìm đắm trong game khiến cổ họng cô khô rát, Kiều Tinh Tinh đưa điện thoại cho chị Linh: "Người đó chính là Ngọc Thố Đảo Dược trong mục bạn bè, chị bấm vào hình đại diện có thể xem được thành tích đấy."
Chị Linh cầm điện thoại, tò mò bấm vào ảnh đại diện xem thành tích, vừa nhìn vào đã há hốc mồm. Tỉ lệ thắng cao thì thôi đi, tỉ lệ người giỏi nhất trận cũng đáng sợ không kém. Chị tiếp tục xem phần tướng, tỉ lệ thắng của Gia Cát Lượng là chín mươi mấy phần trăm. Lần này chị cũng phục luôn rồi.
"Đúng là giỏi hơn anh Quốc nhà chị."
Chị Linh đưa điện thoại cho cô, vừa yên tâm cũng thấy tiếc: "Ôi, nếu như trong đời thực cũng có người biết chơi lại đáng tin gặp trực tiếp dạy em thì nhanh hơn nhiều."
Chị Linh buột miệng nói ra, nhưng lúc này Kiều Tinh Tinh khá dao động — Vu Đồ... Vốn dĩ là người quen trong đời thực. Nếu như anh có thể trực tiếp dạy cô, thì sẽ thế nào đây?
Nói ra cô cũng tò mò, đã mấy ngày trôi qua, hình như kỳ nghỉ phép của anh vẫn chưa kết thúc? Hơn nữa ngày nào cũng chơi game, có ai lại nghỉ phép như thế sao?
Bây giờ rốt cuộc anh đang làm gì? Luôn cảm giác không giống như những người làm tài chính.
Đợi chị Linh đi về, Kiều Tinh Tinh lên QQ tìm Vu Đồ.
Tay Không Hái Bông: Thố thần, kỳ nghỉ của anh là ở nhà cày game à?
Vu Đồ không trả lời cô.
Kiều Tinh Tinh càng lúc càng tò mò, không đợi Vu Đồ trả lời, lại lên Wechat tìm Bội Bội.
Cô hỏi rất khéo léo.
Tinh Tinh: "Bội Bội, lớp chúng ta bây giờ bạn học nào kiếm được nhiều tiền nhất?"
Bội Bội: "Chẳng phải là cậu à?"
Tinh Tinh: "Tớ đang hỏi là những người lúc trước có thành tích học tập tốt ấy, họ đều đang làm gì thế?"
Bội Bội: "À à, đám đó à, Tề Kỳ thì làm tổng biên tập ở công ty sách, Vương Giang thì làm phó giám đốc ở một công ty lớn."
Tinh Tinh: "Còn nữa không?"
Bội Bội: " Tôn Tú thì làm bí thư thị trưởng."
Bội Bội: "Còn Đỗ Gia hình như làm ở Alibaba, thu nhập cũng khá cao."
Tinh Tinh: "..."
Sau 3 phút
Tinh Tinh: "Còn Vu Đồ thì sao?"