Eo Thon Nhỏ

Chương 20 :

Ngày đăng: 02:27 19/04/20


Editor: Trà Đá.



Còn vài ngày nữa là đến kỳ thi giữa kỳ.



Chuyện thành tích còn chưa xong, đến tiết tự học cuối của buổi tối, chủ nhiệm lớp Lâm Nhữ còn thông báo về đại hội thể thể dục thể thao mùa thu.



Đối với học sinh cấp ba mà nói, đây được coi là thời điểm có thể buông lỏng xả hơi. Bởi vì từ học kỳ sau, bọn họ sẽ không còn học tiết thể dục nữa, tất cả các môn đều chuyển thành giờ tự học, hoặc sẽ được các giáo viên bộ môn lên lớp kiểm tra bài.



Lâm Nhữ gõ nhẹ lên mặt bàn: “Yên lặng. Trong thời gian diễn ra đại hội thể dục thể thao thì không được phép rời khỏi trường, nếu bị bắt được sẽ bị phạt, các em cũng biết rõ đây là năm cuối cấp rồi.”



Đại hội thể dục thể thao toàn trường diễn ra tổng cộng trong ba ngày, ba ngày này coi như được nghỉ học, siêng năng một chút thì tự học buổi tối hoặc lên thư viện, tránh trường hợp quên kiến thức.



“Lớp trưởng sẽ phụ trách ghi danh, mặc dù năm cuối cấp không có tiết thể dục nữa, nhưng các em cũng nên tham gia.”



Từ năm cuối cấp đã không còn ủy viên thể dục nữa, chỉ do lớp trưởng phụ trách luôn.



Rất nhanh đã có người tiên phong, chính là nam sinh cao nhất lớp, dù sao nam sinh đó cũng từng làm ủy viên thể dục hai năm vừa rồi nên cũng có kinh nghiệm.



Lớp trưởng nhận giấy thông báo từ chỗ Lâm Nhữ, đứng trên bục giảng công bố các hạng mục: “Từng hạng mục đều phải ghi danh, ít nhất một cái, cho nên các bạn nhiệt tình tham gia đi, nếu không đến lúc đó lớp chúng ta sẽ rất lộn xộn.”



Tiếng nói vừa dứt, trong lớp lập tức có tiếng than thở.



“Tham gia được lợi gì không?”



“Chương trình năm nào cũng y chang nhau, đã sắp tốt nghiệp rồi còn bày trò nữa.”



“Vấn đề mấu chốt giữa người với người ở đây là gì?”



“Lại còn nhất định phải tham gia, vừa nghe đã thấy giả tạo, trường học đúng là phiền phức.”



Nói thì nói thế, cãi vã thì cãi vã. Nhưng vẫn có không ít nam sinh ghi danh tham gia, những hạng mục dành cho nam sinh nhanh chóng được lấp đầy, chỉ còn một hai cái, còn những hạng mục dành cho nữ sinh phần lớn đều trống không, xem ra các nữ sinh đều không thích tham gia.



Nữ sinh ở lớp tự nhiên lúc nào cũng thiếu.



Ngược lại, nam sinh trong lớp tự nhiên lại nhiều hơn, nhưng cũng không thể nào tham gia hết tất cả các môn thi, hơn nữa rất nhiều nữ sinh cũng không muốn tham gia, trên cơ bản trong lớp đã ít nữ sinh, bây giờ còn không chịu tham gia, vậy thì thiếu càng thêm thiếu.



Liên tục mấy tiết nghỉ giữa giờ, lớp trưởng đều đứng phía trên bục giảng kêu gọi khản cả cổ.



Làm lớp trưởng thật không dễ mà, phải làm cái này cái kia.



Nhìn thấy lớp trưởng bị làm khó dễ, Trương Mai rụt rè giơ tay, đỏ mặt ghi danh thi chạy nhanh 50 mét, tim đập thình thịch như muốn nhảy ra ngoài.



Tô Khả Tây thấy hứng thú, chọc chọc Đường Nhân: “Tham gia không?”



“Không thích.”



“Thật là, tham gia đại hôi thể dục thể thao vui chơi một chút, còn lại để cho người khác thi. Bộ cậu thật sự không muốn thử sao? Lớp chúng ta làm gì có ai có khả năng chạy 800 mét chứ.”
Lục Trì ho nhẹ một tiếng, nghiêng đầu sang chỗ khác.



Đường Nhân trực tiếp mở cửa sổ: “Sao vậy? Nhớ tớ à?”



Hai tai Lục Trì đột nhiên đỏ ửng lên, đặt đồ vật trong tay lên thành cửa sổ, sau đó xoay người rời khỏi lớp 14, không nói lời nào.



Đường Nhân tò mò cầm lấy món đồ.



Cái gì mà có thể khiến Lục Trì chủ động đưa cho cô đây?



Tô Khả Tây quay sang thấy được, tiến đến gần hỏi: “Nhật ký hả?”



“Lục Trì đưa.” Đường Nhân trả lời.



Tô Khả Tây trợn to hai mắt: “Hai người phát triển đến mức đó rồi á, Lục Trì tới đưa cậu quyển nhật ký, tự nguyện để cậu đọc luôn sao?”



Chẳng lẽ cô đang nằm mơ, cô tự nhéo nhéo bản thân, cảm thấy đau.



Hay dạo này cô học hành chăm chỉ quá, nên xuất hiện ảo giác?



Đường Nhân phủ nhận theo bản năng: “Không thể nào.”



Với tính cách của Lục Trì, nếu anh có viết nhật ký, thì chắc chắn sẽ giấu kỹ không bao giờ cho cô xem, thoạt nhìn quyển sổ này cũng không dày quá, rốt cuộc không biết bên trong có gì.



Chuông vào học vang lên, xung quanh yên tĩnh trở lại.



Đường Nhân mở quyển sổ ra, Tô Khả Tây nhìn chăm chú vào động tác của cô.



Chờ đến khi nhìn thấy rõ những gì viết trong quyển sổ, Tô Khả Tây kinh ngạc la lên: “Lợi hại thật, ha ha ha thư tình thời đại mới…. Đường Nhân, cậu mau đi chinh phục người ta đi ha ha ha…”



Tô Khả Tây chậc lưỡi: “Cậu làm thế nào mà tán tỉnh được người xuất sắc như vậy hả, học giỏi cũng có cách làm không giống ai, ai da, tâm tình thiếu nữ của Đường Nhân chúng ta có phải cũng bị rung động rồi đúng không?”



Tay trái Đường Nhân chống cằm, tiếp tục lật, lòng ngón tay ma sát với tờ giấy, nhịn không được bật cười, trong lòng dâng lên một sự thỏa mãn không kìm lại được, ánh mắt long lanh.



Có thể đưa cho cô cái này, vậy mà anh cũng nghĩ ra được.



Khi Lục Trì nghiêm túc thật sự rất đáng yêu.



Trang đầu của quyển sổ được viết rất nắn nót: Bải giải môn Vật Lý.



Lật sang trang tiếp theo, là phân loại những dạng bài, mỗi một dạng bài đều được chia nhỏ từng đề mục, được giảng giải theo trình tự và giải thích rất cặn kẽ, phía dưới còn có ghi chú rất dễ hiểu.



Từ định lý, sơ đồ, đến công thức…



Tất cả đều xoay quanh phần bài toán cô làm sai.