Eo Thon Nhỏ
Chương 76 : Ngoại truyện 1
Ngày đăng: 02:27 19/04/20
Editor: Trà Đá.
Khoa ngoại thương nhiều nữ sinh, Đường Nhân nhanh chóng có danh tiếng.
Có lẽ là vì cô tham gia đội bóng rổ, cũng có không ít nữ sinh thích cô, trong thời gian cô chơi bóng rổ đôi khi còn thấy có nữ sinh len lén chuyển nước cho cô.
Thậm chí còn có nữ sinh nhìn lén cô.
Mà cô lại càng nổi tiếng bên khoa y.
Sau khi Lục Trì lên đại học thì không đeo mắt kính nữa, cho nên cũng có nhiều nữ sinh để ý đến anh, muốn nói chuyện yêu đương với anh…
Nhưng cuối cùng lại nhìn thấy cảnh sau khi tan học, Đường Nhân và Lục Trì ở trong phòng học không một bóng người hôn nhau, bị người khác đi ngang qua vô tình thấy chụp lại, đăng lên diễn đàn của trường.
Ngay tiếp sau đó, chuyện bọn họ ở cao trung cũng bị lộ ra ngoài, thậm chí có người còn nhận mình học trường tư nhân Gia Thủy, sau đó đăng mấy video lên.
“Không ngờ mới cao trung đã làm mấy chuyện như vậy….”
“Hèn gì bây giờ mới dính sát nhau như vậy ha ha ha. Không ngờ trước kia đã làm mấy chuyện kinh thiên động địa rồi.”
“Nếu tôi là Lục Trì thì nhất định thích Đường Nhân, người ta đã công khai như vậy, không thích thì quá kỳ lạ rồi!”
“Mỗi ngày xem chuyện tình yêu của bọn họ mà phát ghen tỵ… Yêu thế này mới là yêu chứ, bạn trai tôi là tên cặn bã mà, đá đít!”
“Tôi học cùng lớp với Lục Trì, ngày nào cũng thấy hai người hường phấn với nhau… Thiệt sự là muốn bạn trai tôi thích trêu chọc giống Đường Nhân.”
Đường Nhân và Lục Trì đột nhiên trở thành cặp đôi hot nhất đại học S.
~
Một thời gian sau, Trương Viện và Lâm Lộ vì luận văn tốt nghiệp và đi thực tập cho nên xin rút ra khỏi đội bóng rổ, cho nên mọi người trong đội làm một bữa tiệc chia tay.
Lâm Lộ nói: “Chị thấy ánh mắt bác sĩ nhà em cứ dính chặt trên người em đó, phải rủ cậu ấy tới, nếu không thì cậu ấy giết bọn chị mất.”
Khoa ngoại thương và khoa y ai ai cũng biết chuyện Đường Nhân và Lục Trì, hôm nay đi trên đường còn có người muốn chụp hình.
Đường Nhân hỏi lại: “Mấy chị cũng mang bạn trai tới sao?”
Lâm Lộ nói: “Đương nhiên, bọn họ cũng phải tham gia tiệc chia tay của bọn chị chứ, dù sao mỗi lần chơi bóng rổ cũng phải có mặt đâu.”
Trong đội đều là nữ sinh, bạn gái chơi bóng rổ so tài, thì bạn trai phải đến cổ vũ chứ, cho nên cả đội đều biết, mấy nam sinh còn thân thiết ngồi đánh bài với nhau.
Đường Nhân gật đầu một cái: “Để em hỏi cậu ấy.”
Trương Viện nói: “Nếu cậu ấy bận việc không tới được cũng không sao.”
Các cô cũng biết khoa y cực kỳ bận rộn, ngay cả Đường Nhân cũng phải qua khoa y kiếm Lục Trì, còn phần lớn các sinh viên khoa y một là trong phòng học, hai là trong phòng thí nghiệm.
Một lúc sau, cô nói: "Anh biết lần trước anh say rượu đã làm gì không? Tò mò chứ?"
Ăn chơi không để ý làm rớt chiếc đũa xuống đất.
Phương Minh Hòa cúi người xuống nhặt, bất ngờ phát hiện tay Đường Nhân và Lục Trì đang quấn quít lấy nhau, anh ta ngồi dậy như không thấy gì.
Người bên cạnh hỏi: "Sao vậy? Uống rượu đi."
Tầm mắt Phương Minh Hòa xẹt qua hai người, chỉ cảm thấy mắt mình sắp mù rồi, lựa đúng lúc này mà tình tứ.
Diễn đàn trường đại học S nói về bọn họ không sai.
Lục Trì gắp một miếng đồ ăn đặt vào chén Đường Nhân, nói "Ừ" một tiếng, thong thả ung dung nói: "Anh đã nói gì vậy?"
Anh cũng rất tò mò.
Đường Nhân ghé sát vào cổ anh, bởi vì đang có tiếng nhạc ồn ào, nên cô nói lớn hơn một tí, cũng không sợ người khác nghe thấy.
Cô nói: "Tớ cực kỳ, cực kỳ yêu cậu."
Lúc này, tiếng nhạc vừa đứt.
Trong phóng tràn ngập sự yên tĩnh.
Mọi người thính tay, nghe thấy đều đồng loạt quay đầu lại nhìn hai người, nửa ngày cũng không biết phản ứng ra sao, cho đến khi tiếng nhạc lại vang lên.
Lục Trì cũng sững sốt, đây là những lời anh nói sao?
Anh thấy mọi người đều đang nhìn mình, anh vươn tay ôm eo cô, khóe môi khẽ cong cong, nhẹ nhàng lên tiếng: "Anh biết rồi."
Ở trong mắt mọi người thì hai người đang tình tình tứ tứ.
Trương Viện lên tiếng: "Nè nè, Đường Nhân, muốn tỏ tình thì cũng không cần làm trước mặt bọn chị đâu nhé."
Giọng nói của Lâm Lộ cũng không còn tĩnh táo nữa: "Chị vừa nghe thấy cái gì á, Đường Nhân, dám nói mấy lời buồn nôn như vậy trước mặt bọn chị hả, phải phạt một ly!"
Cô ta siêu siêu vẹo vẹo cầm một cái ly sạch lên.
Những người khác cũng bắt đầu ồn ào.
Lục Trì hơi dùng sức bóp eo cô, ánh mắt anh nhìn chằm chằm cô, đẹp đẽ lại mê người, đuôi mắt bị ánh đèn chiếu vào lộ ra vẻ tinh xảo thâm thúy.
Đường Nhân chỉ có thể lên tiếng: "D... Dạ là lỗi của em, em không nên nói mấy lời buồn nôn như vậy..."
Cô nhéo tay Lục Trì một cái.
Đồ không biết xấu hổ, lời này rõ ràng là anh nói, sao bây giờ lại biến thành là cô nói.